VĂN CHIÊU - 3
Cập nhật lúc: 2025-11-06 13:15:23
Lượt xem: 398
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
Cập nhật lúc: 2025-11-06 13:15:23
Lượt xem: 398
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
Quả nhiên, chẳng bao lâu , ám vệ trở về báo:
“Có kẻ hạ độc t.h.u.ố.c của Thẩm Dương, may mà chúng thuộc hạ kịp thời ngăn . Sau đó chặn đường ám sát, nhưng cũng hạ gục bộ.”
Ta vội hỏi:
“Thẩm Dương hoảng sợ gì ?”
Ám vệ đáp:
“Thưa tiểu thư, việc đều theo lời căn dặn của , để lộ sơ hở. Chúng thuộc hạ chỉ là thấy bất bình mà tay giúp đỡ. Cô gia hề nghi ngờ, còn dúi cho chúng thuộc hạ một quan tiền để tạ ơn…”
Ta cau mày:
“Một quan tiền? Tên ngốc định nhịn ăn nhịn mặc nữa .”
Ám vệ run rẩy hỏi:
“Vậy… chúng thuộc hạ nên lén trả tiền cho cô gia ?”
Ta khoát tay:
“Thôi, khỏi. Nửa tháng nữa là thành , đến lúc đó sẽ tất cả.”
Đợi ám vệ lui xuống, mới sực nhận cách gọi …
“Cô gia.”
Một từ thật lạ lẫm.
Kiếp , đến khi thành , bên cạnh chẳng còn một quen nào nữa.
5
Ngày và Thẩm Dương thành , cả kinh thành đều chấn động.
Ta gần như mang theo nửa gia sản của phủ Tướng quân để gả cho .
Ngay cả căn nhà dùng để mở tiệc cưới, cũng là sản nghiệp của phủ Tướng quân .
Khách khứa tới lui, tất thảy đều là vì nể mặt phủ Tướng quân.
Thẩm Dương tình bạc mệnh, giống hệt ở kiếp , chẳng gì cả.
Cuối cùng cũng là tự tay vén khăn hỷ, khi ánh mắt thấy thì cả đều sững sờ.
Ta đưa chén rượu hợp cẩn đến mặt , trêu:
“Sao thế, ngây ?”
Thẩm Dương gì, chỉ lặng lẽ , hốc mắt dần dần đỏ lên.
“Thẩm mỗ đức năng gì, mà Phó tiểu thư ưu ái đến .”
Ta nâng chén rượu, vòng qua cánh tay :
“Chúng bái đường , nên gọi là nương tử mới . Uống chén rượu hợp cẩn , với , sống c.h.ế.t rời.”
Kiếp , từng cơ hội câu với .
Sau khi thành lâu, giả c.h.ế.t để trốn , tìm đến Lương Vương.
Dựa ảnh hưởng của Phó gia trong quân, thêm thế lực còn sót của nhà đẻ Lương Vương, mượn cớ ‘đương triều vô đạo, thiên hạ oán giận’, mà kéo quân đ.á.n.h thẳng kinh thành.
Ta bắt sống tân đế, nhưng tìm Thẩm Dương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/van-chieu/3.html.]
Khi , tân đế bê bết m.á.u, tóc tai rối bời, điên dại mà với :
“Phó Văn Chiêu! Ngươi quả nhiên c.h.ế.t! Ngươi đang tìm ai? Thẩm Dương ? Ha ha, mơ ! Hắn dám mơ tưởng đến của trẫm, trẫm thể tha cho ! Cả đời ngươi cũng đừng mong gặp nữa!”
Hắn bản tất bại, nên khi thành thất thủ bắt Thẩm Dương .
Sau , cầu xin Lương Vương, mới cuối cùng vớt t.h.i t.h.ể Thẩm Dương từ chiếc giếng khô trong cung .
Ta từng giẫm qua núi thây biển m.á.u, thế nhưng khi thấy đống t.h.i t.h.ể nát vụn , vẫn kìm mà nôn khan.
Sao thể là Thẩm Dương của chứ?
Thẩm Dương của chạy, , mỗi khi lĩnh bổng lộc xong đều dậy sớm xếp hàng ở cửa tây mua bánh gạo.
Khi trở về còn tiện tay bẻ một cành đào cài lên tóc , rằng ch.ó rượt đuổi hai con phố.
Truyện đăng page Ô Mai Đào Muối
Ta hỏi vì đối với đến thế?
Chàng chỉ đáp: “Bởi vì Văn Chiêu, vốn là nhất đời.”
Thẩm Dương cũng là nhất đời, nhưng vì c.h.ế.t yên lành?
Nếu cuốn cơn sóng Phó phủ, Thẩm Dương đến nỗi kết cục bi t.h.ả.m như .
Thế nên , bảo vệ thật cho Thẩm Dương.
“Cắt tóc kết phát phu thê, sống c.h.ế.t rời bỏ.”
Thấy nghiêm túc như , Thẩm Dương vui đến mức lắp bắp:
“Nương… nương tử, về , … nàng hết.”
Đôi khi hoài nghi, Thẩm Dương đem hết tài năng dùng cả việc tấu chương, nên khi chuyện nước nhà thì rành rẽ đó, mà mặt như một đứa trẻ mới học , đáng yêu vô cùng.
Ta và Thẩm Dương thành , những gia tộc tiếng trong kinh đều đến dự.
Kỳ Vương đích tới, kế hoạch của thất bại thì chẳng cần nể mặt, nhưng cũng bắt chước Lương Vương mà gửi tặng một phần đại lễ.
Ta sai ghi từng món quà, trong đó đặc biệt nhất là phần của Công chúa Khánh Dương, bên trong còn ít cống phẩm.
Công chúa Khánh Dương là con ruột của Hoàng hậu, sủng ái vô cùng.
Sau khi Hoàng hậu qua đời, Hoàng đế càng thương yêu nàng hơn.
Công chúa phủ riêng ngoài cung, song vẫn thể tự do hoàng cung.
Ta và nàng vốn quen, chỉ trong sắm sính lễ tình cờ gặp mặt, khi công chúa hào phóng tặng thêm cho vài bộ trang sức, lúc rời còn cảm khái :
“Cô nương Văn Chiêu quả là thông minh, thích kết giao với thông minh.”
Ngày thành , công chúa tự đến dự, quả thật cho Phó phủ một thể diện lớn.
Dù thế nào nữa, vẫn luôn ghi nhớ ân tình .
6
Kiếp cùng Thẩm Dương thành , qua một thời gian yên bình.
Càng yên , càng lo, lặng lẽ sai dò la động tĩnh của Kỳ vương.
Dần dần, phụ và đại ca xuất hiện tìm , phụ mặt đầy lo lắng:
“Con ơi, thật với phụ , con để tâm đến Kỳ vương đến thế? Có chuyện gì bất thường ?”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.