VĂN CHIÊU - 1
Cập nhật lúc: 2025-11-06 13:14:11
Lượt xem: 370
1
“Văn Chiêu, nếu ưng ý, cứ với phụ và là , con gái nhà mà tự chạy thế , còn thể thống gì nữa?”
Đại ca Phó Tương bất lực kéo sang một bên.
Cũng chẳng nguyên nhân gì to tát, chỉ là tuy thiên hạ đang thịnh hành việc “bắt rể bảng vàng”, nhưng từng ai to gan như .
Ta chẳng để tâm mấy lời , ánh mắt vẫn quét khắp đám đông.
Đại ca bó tay, nhưng vì vẫn thương như , vài câu cũng mặc kệ, còn thuận theo ánh của mà tìm quanh, trêu chọc rằng:
“Là tên thư sinh nào mà phúc để mắt tới thế? Gặp từ khi nào? Con trai nhà ai ?”
Huynh ồn ào quá, chẳng rảnh mà để ý.
Người bệnh nhược sức khỏe vốn yếu, chỗ đông như , nhỡ chen lấn thì càng tệ mất!
Ta tới lui, cuối cùng cũng thấy bóng dáng quen thuộc ở vòng ngoài đám đông.
Rồi chẳng kịp nghĩ gì thêm, chạy tới, nắm c.h.ặ.t lấy cổ tay Thẩm Dương.
“Công tử , ngài nguyện ý kết cùng chăng?”
2
Theo lời hồi tưởng của Phó Tương, hành động của hôm đó thể là kinh thiên động địa!
Đường đường là đích nữ của phủ tướng quân, mà tự kéo tay một nam nhân xa lạ ngay bảng chọn rể, còn ép cưới !
Mọi xung quanh đều hít một lạnh, đồng loạt mắng:
“Chậc chậc, hổ đến thế? Phó tướng quân dạy con gái kiểu gì ?”
“Giữa ban ngày ban mặt, thật chẳng thể thống gì!”
Cũng kẻ hả hê đàm tiếu:
“Đó chẳng Thẩm Dương, kẻ bệnh nhược nổi tiếng ? Nghe bước khỏi cổng trường thi liền ói m.á.u cơ mà? Tiểu thư Phó gia quả thật mắt mà như mù!”
“Nghe bảo đây Tề vương còn định nạp tiểu thư Phó gia trắc phi, giờ thì xong .”
“Há chẳng lẽ chuyện đời đều để Phó gia chiếm hết ?”
Phó Tương mà giận đến nghiến răng.
Cái gì mà Tề vương chứ?
Hắn cưới thì gả ư?
Đừng là trắc phi, dù là chính phi, Phó gia cũng chẳng thèm!
Còn cái câu “Phó tướng quân dạy con gái thế nào” , thật nực !
Muội của vốn tính phóng khoáng, bọn lão già cổ hủ hiểu gì chứ!
Vì thế, Phó Tương liền bước , chỉ trong vài chiêu “đuổi” hết đám .
Nói đúng hơn là “đánh” cho sạch sẽ.
Lý lẽ thông, liền giơ nắm đấm, quả nhiên hữu hiệu vô cùng.
khi đầu , liền thấy đang trêu chọc nam nhân xa lạ, thật đúng là nỡ nữa!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/van-chieu/1.html.]
3
Còn ư, thật những lời bàn tán chẳng rõ gì cả, trong lòng chỉ mắt thôi.
Trên khuôn mặt tuấn tú nhưng tái nhợt của hiện lên một thoáng đỏ ửng, cẩn thận rút cổ tay về, năng lắp bắp:
“Phó tiểu thư, Thẩm mỗ nghèo hèn, … xứng với cô.”
Nhìn dáng vẻ mộc mạc, lúng túng của Thẩm Dương mắt, thật khó mà tưởng tượng rằng khi phủ tướng quân của kết tội, chỉ là dám thẳng lưng giữa đại điện, khẩn cầu tân đế:
“Phó quý phi lòng lương thiện, tuyệt chẳng kẻ độc ác; Phó phủ trung nghĩa bao đời, tuyệt thể thông địch phản quốc. Xin bệ hạ minh xét!”
Về thì ?
Truyện đăng page Ô Mai Đào Muối
Tân đế vốn là kẻ bạc tình.
Hắn sinh từ sinh mẫu hèn mọn, chẳng tiên đế sủng ái, nhờ thế lực phủ tướng quân mà đoạt ngôi thái tử.
khi đăng cơ, e ngại thế lực của phủ tướng quân.
Phụ cáo lão hồi hương, đại ca tự nguyện nhận chức ở địa phương.
Thế mà tân đế chỉ bằng một tờ cáo trạng vu khống, ép tội “thông địch phản quốc” lên đầu Phó gia.
Muốn thêm tội thì gì khó?
Thẩm Dương đem bộ chứng cứ mặt tân đế, nhưng cũng chẳng ích gì.
Cả phủ tướng quân xử trảm, chỉ sống sót.
Tân đế hạ thuốc, đem ném chốn thanh lâu.
Từ đó, đời còn quý phi Phó thị, chỉ còn kỹ nữ đầu Xuân Hồng viện, tên “Minh Nguyệt”.
Thẩm Dương dù giáng chức liên tiếp vẫn kiên quyết kêu oan cho Phó gia.
Thế là tân đế hạ chỉ, ban “ nhất kỹ nữ Minh Nguyệt” cho Thẩm Dương chính thất.
Thẩm Dương là ngôn quan, dễ g.i.ế.c, nhưng để một kỹ nữ chủ mẫu trong hậu viện của , chính là nỗi sỉ nhục lớn nhất.
Hôm nhận chỉ, vốn định giả c.h.ế.t để thoát .
chẳng vì Thẩm Dương chuyện “cầu c.h.ế.t”, liền trong đêm chạy đến cửa sổ , đặt bậu cửa một cây trâm ngọc biếc.
Chàng đó là vật truyền gia mà mẫu để cho con dâu, rằng nay chỉ là kẻ chức nhỏ, mong đừng chê hèn mọn, về chuyện trong nhà đều để chủ.
Tiếng bên ngoài càng lúc càng nhỏ, đẩy cửa sổ , liền thấy gương mặt đỏ bừng.
Vừa thấy , càng thêm lúng túng, cuối cùng cúi thật sâu, :
“Được cưới nàng thê tử, là phúc ba đời của Thẩm Dương.”
Một kỹ nữ như , mà là “phúc ba đời”.
Ta thấy buồn , mỉm hỏi :
“Thẩm Dương, đang sỉ nhục , nhận ?”
Thẩm Dương chỉ cố chấp đáp rằng, sẽ dùng tam thư lục lễ, đường đường chính chính rước về thê tử.