Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tức Phụ Ngàn Vàng - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-06-05 16:34:39
Lượt xem: 907

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trẻ không muốn học chữ thì học nghề theo sở thích, đảm bảo sau này nuôi được gia đình, có cơm có thịt.

Khi mọi việc rộn ràng xong xuôi, đã là năm thứ ba tẩu tẩu về nhà ta và ca ca ta cuối cùng cũng lên đường đi thi.

Đúng vậy, ba năm qua, tẩu tẩu luôn giữ ca ca, không cho thi cả kỳ thi đồng sinh. Nàng muốn hắn thi một lần đỗ luôn tiến sĩ, bảng vàng rạng rỡ.

Học bao năm, sắp đến lúc phân định nhưng phụ thân mẫu thân lại không vui. Ba năm rồi, tẩu tẩu vẫn chưa mang thai. Một hôm mẫu thân sốt ruột, lén rình, phát hiện họ chẳng hề chung chăn gối, một người ngủ giường, một người ngủ sạp, thế thì ma quỷ mới có con!

Mẫu thân vốn không định kể ta nhưng mẫu thân cần người mách xem có “canh kích tình” thật không. Giờ trong nhà ngoài ca ca nàng, ta là người đọc sách nhiều nhất.

Ta lật sách tạp, đúng là tìm được vài món. Tối đó, ta băm nhuyễn hẹ, lươn, thận dê, hải sâm thành một nồi hỗn độn, đang lo lắng định bưng cho họ thì tẩu tẩu đến.

13

Nàng nhìn nồi đồ với ánh mắt lảng tránh rồi đưa ta một gói thuốc: “Ta đã nấu rồi, bỏ luôn vào đi.”

Ta mở ra ngửi, hơi tanh, ngập ngừng nhìn tẩu tẩu. Nàng cố giữ mặt nghiêm: “Bột vỏ đoàn ngư, sách y nói là thứ tốt, muội cứ bỏ vào.”

Ca ca ta thương muội muội, dù là món lộn xộn thế, hắn cũng ăn chẳng chớp mắt. Ta thì lo lắng lật sách y cả đêm, mới biết đoàn ngư chính là ba ba, thứ nấu với bột nó có tên dân dã là “canh ba ba đại bổ”.

cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️‍🔥❤️‍🔥❤️‍🔥

Hiệu quả chắc là rất tốt. Vì hôm sau ca ca ta ngơ ngác, đi trong sân cứ lảo đảo suýt ngã, ăn cơm đối mắt với tẩu tẩu thì ho sặc, mặt đỏ ửng, nhìn nàng một cái là đỏ thêm một phần.

Mẫu thân mừng quá, nhét ta hai đồng bạc lớn. Ta há miệng, cuối cùng ngại không dám nói công thật ra là của tẩu tẩu.

Mấy ngày sau, tẩu tẩu mới hơi ngượng hỏi ta có thấy nàng phóng túng không.

Ta thật thà nói: “Phóng túng thì không, ta chỉ tò mò sao lại là ca ca không muốn. Ngốc cũng nhìn ra ca ca ta rất thích tẩu.”

Tẩu tẩu cười: “Vì ca ca muội đúng là một chàng ngốc. Hắn nghĩ trong lòng ta còn một người khác, người ấy ở kinh thành. Hắn muốn thay ta đi xem xem ta với người đó còn cơ hội không.”

Ta lo lắng: “Thế tẩu còn người khác trong lòng không?”

Nàng lườm ta: “Dĩ nhiên là không. Khi ta ở trong tù đợi một tháng mà người đó không đến chuộc, ta đã tuyệt vọng rồi.”

Dường như nhớ lại chuyện chẳng vui, nàng dừng một lúc mới kể tiếp: “Tháng đó là quãng thời gian khó khăn nhất của ta. Ta tự nhận mình là tiểu thư khuê các bao năm, vào tù thì chẳng là gì. Bọn cai ngục dù không dám cưỡng ép, chỉ dám sàm sỡ nhưng mỗi ngày vẫn có người vì danh tiết mà tự vẫn. Họ bảo đó là cương liệt, là không để gia tộc nhục nhã.

“Nhưng ta không cam tâm. Đời ta còn dài, ta muốn người lớn lên cùng ta từ nhỏ sẽ đến đưa ta đi. Cha ta dùng hết mối quan hệ, chỉ để xin cho ta một ân huệ được chuộc làm dân lành.”

“Ngày nào ta cũng khắc một nét trên tường, đếm từng ngày đợi người hứa sẽ đến. Nhưng hắn ta không đến. Ngày cuối cùng của thời hạn chuộc, ta nhận được mẩu giấy, viết rằng: Không trinh không sạch, không đáng làm vợ. ”

Tẩu tẩu nhắm mắt: “Đó là chữ của hắn ta, chính những dòng chữ ấy đã dập tắt chút hy vọng cuối cùng của ta. Nhưng mà đúng lúc ta định thắt thắt lưng lên cổ thì ca ca muội đến.

“Chúng ta ở riêng ba ngày, hắn không hỏi một câu về những gì ta trải qua trong tù, chỉ tận tâm chăm sóc, không chút vượt quá giới hạn. Yêu và kính nghe thì mơ hồ nhưng người thật sự yêu quý một ai đó, nhất định sẽ khiến người đó cảm nhận được. Từ lúc ấy, ta quyết định, ta phải giữ chặt người này cả đời.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tuc-phu-ngan-vang/chuong-7.html.]

Nàng nhìn ta, cười rạng rỡ: “Vì thế, Tiểu Hòa à, sau này muội cũng phải tìm một người như thế nhé.”

Nói đến mình, ta ngượng gật đầu. Khóe mắt thoáng thấy góc áo sau cửa vụt biến mất, tẩu tẩu cũng quay nhìn, bất đắc dĩ nói: “Chắc chàng ngốc đó nghe hết rồi nhỉ.”

Ồ, hóa ra nàng cũng biết nãy giờ ca ca ngốc của ta đứng ngoài cửa.

14

Trong mùi “chua loét” của tình yêu, ca ca ngốc của ta vượt mọi chông gai, liên tiếp đỗ đầu kỳ thi đồng sinh và tú tài. Khi tin từ kỳ thi hương ở phủ thành báo về rằng ca ca lại đỗ đầu, các phú thương gần xa ùn ùn mang tiền đến nhà.

Tẩu tẩu khí thế chặn hết tiền ngoài cửa, bảo chúng ta: “Giờ mọi người thấy có tiền quan trọng chưa? Nếu nhận tiền họ thì chưa làm quan đã nợ một đống ân tình.”

Phụ thân mẫu thân gật lia lịa, cùng tẩu tẩu đẩy tiền ra ngoài. Đến khi ca ca thi xong ở kinh thành thì vẫn có người đến gõ cửa.

Thế nên khi gã thanh mai trúc mã của tẩu tẩu nhân lúc nàng vắng nhà tìm đến, phụ thân mẫu thân tưởng lại là công tử nhà giàu nào, nghe hắn ta nịnh ca ca ta thì mừng lắm. Nhưng mà nghe một hồi, nội dung bắt đầu sai sai.

Hắn ta bảo bài luận về làm giàu cho dân của ca ca ta nổi danh kinh thành, tiếc là thơ văn hơi kém nên chỉ đứng đầu nhì giáp, đỗ truyền lô.

Quan trọng hơn là Hoàng thượng đích thân triệu kiến ca ca, trò chuyện cả ngày trong thư phòng. Giờ cả thiên hạ đọc sách đều biết ca ca là học trò cưng nhất khóa này của Hoàng thượng, tể tướng còn muốn gả con gái cho ca ca.

Phụ thân ta ngây ra, xua tay: “Không được, không được! Con ta có vợ rồi, ngươi đừng nói bậy!”

Hắn ta làm bộ đau lòng: “Bá phụ à, bá phụ có biết tức phụ nhà bá phụ là ai không? Phụ thân nàng ta là tội thần bị c.h.é.m đầu, bản thân nàng ta từng vào tù, còn đâu trinh tiết. Giờ có quan viên vì chuyện này bảo Hứa huynh không đáng làm quan. Hứa huynh mê muội không chịu bỏ nàng ta, hai người là phụ mẫu, phải nghĩ cho tiền đồ của hắn chứ.”

Ta chẳng còn là Tiểu Hòa nhút nhát ngày trước, vừa nghe thế đã muốn đuổi hắn ta ra ngoài. Thế nhưng mẫu thân ta lại lạnh lùng hỏi: “Thế ngươi bảo chúng ta nên đuổi Vân Nương đi đâu?”

Hắn ta khó giấu khóe môi nhếch lên, nói: “Thật ra trước đây ta với nàng ta cũng có chút tình nghĩa. Nếu hai người thấy khó, ta có thể đưa nàng ta đi, chỉ cần tìm một căn viện nuôi thôi.”

Ta không kìm được, cầm chén trà định tạt nhưng chưa kịp thì mẫu thân đã vác chổi to quất tới, vừa đánh vừa mắng: “Tao biết ngay cái mặt chuột của mày chẳng có ý tốt! Mở mắt ra mà xem, đó là con dâu nhà họ Hứa tao! Loại như mày so với con tao chỉ đáng vứt đi, thế mà dám cướp, tao đánh c.h.ế.t mày!”

Đang mắng, phụ thân ta cầm đòn gánh xông tới: “Lằng nhằng với loại súc sinh này làm gì, đánh ra ngoài ngay, đừng để nó làm bẩn nhà!”

Chẳng cần ta ra tay, phụ thân mẫu thân đã đánh đuổi hắn ta ra khỏi làng.

15

Người đánh đi rồi nhưng chuyện hắn ta nói chưa chắc là giả. Ta cắn rănc, định kể sự thật cho phụ thân mẫu thân, ai ngờ vừa mở miệng thì mẫu thân đã sốt ruột xua tay: “Thôi, thôi, phụ thân mẫu thân con đâu phải kẻ ngốc, sao không biết?”

Lần này đến ta ngây ra. Mẫu thân lườm ta: “Cả nhà thì con ngốc nhất. Ngay cả con còn nhìn ra, phụ thân mẫu thân sao không biết? Nha hoàn nhà ai mà bản lĩnh thế, biết chữ thôi chưa đủ, còn viết được bài văn tú tài. Chủ nhà ngu mới bán nàng đi.”

“Haizz, biết thì biết nhưng ca ca con thích thì làm sao? Với lại tẩu tẩu con đúng là giỏi, vô âu vô lo thì sống mới yên nhà.”

Hóa ra từ lâu lắm rồi, phụ thân và mẫu thân đã biết sự thật, còn vì ca ca ta mà giả ngốc để gia đình hòa thuận. Lại một lần nữa, ta thấy mình đúng là khéo chọn phụ mẫu, ta cười tít mắt ôm cánh tay mẫu thân làm nũng: “Phụ thân mẫu thân đúng là phụ thân mẫu thân tuyệt nhất trên đời!”

Loading...