Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tức Phụ Ngàn Vàng - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-06-05 16:34:24
Lượt xem: 259

Ca ca ta lấy tiền bán đất đi học để mua về một tẩu tẩu kiều diễm.

Nàng ăn cháo gạo lứt thì cổ họng bị xước đến độ chảy máu, mặc áo vải thô thì cánh tay nổi mẩn đỏ.

Cả làng đều bảo nhà ta lấy phải loại phá của.

Thế nhưng sau này, nàng làm ăn kiếm được tiền nhiều, còn lén nấu canh ba ba bổ dưỡng cho ca ca ta.

Nàng là tẩu tẩu tốt nhất, tuyệt vời nhất trên đời này.

1

Ca ca ta gây họa rồi. Hắn lén lấy hết số tiền nhà ta bán đất để cho hắn đi học, ba ngày sau thì đưa một cô nương đang mê man bất tỉnh về.

Hắn bảo cô nương đó tên là Vân Nương, là một nha đầu bị gia chủ mà hắn từng làm công bán đi. Nàng từng giúp hắn một ân tình lớn nên hắn không thể để ân nhân của mình rơi vào những nơi bẩn thỉu đó.

Phụ mẫu ta như già đi cả chục tuổi, họ chỉ vào ca ca ta mà suýt ngất xỉu nhưng dù sao vẫn tỉnh thì vẫn phải sống tiếp.

Mẫu thân ta hầm hầm lôi tay chân cô nương ấy ra xem xét kỹ lưỡng, thậm chí còn banh miệng ra kiểm tra cả răng rồi mới miễn cưỡng nói: “Tiền trong nhà đều bị con tiêu hết, đừng nói đi học, đến tiền cưới tức phụ cũng chẳng còn. Thôi thì cứ coi như con mua về một tức phụ đi.”

Ca ca ta vốn hiếu thảo nhưng lần này lại quỳ xuống nói: “Mẫu thân, con thật sự chỉ muốn báo ân. Con không xứng với nàng ấy. Sau này con nhất định sẽ trả số tiền đó. Mẫu thân đừng làm khó nàng ấy.”

“Con tưởng ta không nhìn ra à? Ừ, nàng ta da trắng thịt mềm, răng cũng đẹp nhưng cùng lắm cũng chỉ là đứa đại nha hoàn trong nhà Lâm đại nhân. Nói trắng ra là thân phận nô tì, con chuộc nàng ta về thì có gì mà không xứng?”

Lâm đại nhân chính là nhà mà ca ca ta từng làm công ba năm trước. Cũng từ khi về từ đó, hắn bỗng đòi đi học.

Mẫu thân ta vốn ghê gớm, xưa nay cả nhà đều nghe bà ấy nhưng lần này ca ca ta lại cương quyết không chịu: “Con nói rồi, con chỉ muốn báo ơn. Mẫu thân đừng ép con bất hiếu.”

Đến cả lời đe dọa mà hắn cũng thốt ra, làm sao mẫu thân ta chịu nổi, bà ấy lập tức giở chiêu cũ: “Ôi cái số ta khổ! Gả vào Hứa gia nghèo kiết xác này, giờ đến nhi tử cũng quay ra cãi mẫu thân. Thà ta đ.â.m đầu c.h.ế.t quách cho xong!”

Mẫu thân ta vừa gào khóc vừa làm bộ lao vào cánh cửa. Phụ thân ta cả đời sợ nhất chiêu này của bà ấy, cuống quýt quát: “Đại Lang, không được cãi mẫu thân con! Chuyện cưới tức phụ của con vốn phải do mẫu thân con quyết!”

Giữa lúc gà bay chó sủa ấy, Vân Nương tỉnh lại. Đôi mắt nàng đẹp đến mức mẫu thân ta nhất thời quên cả khóc lóc, chỉ ngây ra nhìn, còn ta thì không kìm được cùng bà ấy nuốt nước miếng cái ực.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tuc-phu-ngan-vang/chuong-1.html.]

Ca ca ta nói không sai, hình như nhà chúng ta thật sự không xứng với một nàng tiên nữ như thế.

cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️‍🔥❤️‍🔥❤️‍🔥

Nhưng ai ngờ, trông nàng yếu ớt, vừa tỉnh dậy đã dứt khoát đứng lên, quỳ xuống cạnh ca ca ta và nói: “Trước khi qua đời, phụ thân con dặn, nếu có người tốt bụng chuộc con thì con sẽ gả cho người đó. Nay phụ mẫu của Hứa Lang đã đồng ý, chuyện hôn sự này xin để hai vị làm chủ.”

Nàng còn yếu, nói mấy câu mà người đã lảo đảo. Ca ca ta vô thức vươn tay đỡ nhưng lại như sợ làm điều gì xúc phạm bèn vội rụt tay về.

Hắn mím môi nhìn Vân Nương, trong mắt như có ngàn lời muốn nói nhưng cuối cùng chỉ cúi đầu chấp nhận cuộc hôn sự này.

Ta mới mười hai tuổi, chẳng hiểu những khúc mắc trong lòng ca ca nhưng ta biết, chắc chắn hắn yêu Vân Nương đến c.h.ế.t đi sống lại. Trong căn nhà này, chỉ cần có mắt thì ai mà chẳng nhìn ra.

2

Hôn sự đã được quyết định nhưng tâm trạng mẫu thân ta vẫn không khá lên, cứ đến bữa ăn là bà ấy đập bát đũa loảng xoảng.

Trước đây tẩu tẩu tiên nữ của ta sống sung sướng quen rồi, uống cháo gạo lứt mà cổ họng bị xước đến độ chảy máu. Ca ca ta không dám làm phiền mẫu thân nên bèn nghĩ ra cách dậy sớm hơn bà ấy, lẻn ra chuồng gà nhặt trứng nấu riêng cho nàng.

Nhưng mà gà là mẫu thân nuôi, mỗi ngày bao nhiêu trứng đều có số cả. Ngày mẫu thân ta bắt được hắn, lông gà trên đầu hắn bay tứ tung, trông thảm không chịu nổi. Mẫu thân ta tức đến mức suýt bóp c.h.ế.t một con gà.

Đối với nhà nông chúng ta, một ngày chỉ ăn hai bữa cháo lứt loãng. Trứng gà là để dành bán lấy tiền, nhất là nhà ta. Từ ba năm trước, khi ca ca ta đòi đi học, phụ mẫu không nỡ cản nên để hắn thử. Không ngờ hắn học giỏi thật.

Chỉ ba năm, ông đồng sinh* già thi cả đời không đỗ trong làng thở dài bảo chẳng còn gì dạy hắn được nữa. Nếu để hắn lên huyện học thêm một năm thì nhất định có thể đỗ tú tài.

*Đồng sinh: thời Minh Thanh gọi học trò chưa thi tú tài hoặc chưa đậu kỳ thi tú tài.

Đỗ tú tài, ca ca ta có thể mở lớp dạy học, vừa dạy vừa thi tiếp.

Vì thế tháng trước, nhà ta mới cắn răng bán đi nửa số đất. Tú tài, đó là người sang quý, gặp quan lớn cũng chẳng phải quỳ. Cả vùng quê này, mười mấy năm trước mới có một người đỗ.

Ngày bán đất, mẫu thân ôm ta vào lòng, nghẹn ngào xin lỗi: “Nữ nhi à, phụ mẫu vô dụng, vét sạch cả nhà cũng chỉ đủ tiền cho ca ca con đi học một năm. Nếu ca ca con không đỗ, cả của hồi môn của con cũng tiêu tan, thế là hại cả con rồi.”

Giờ số tiền ấy bị ca ca ta lấy mua tẩu tẩu về, mẫu thân ta nằm mơ cũng nghĩ cách bù lại tiền học cho ca ca ta. Trứng gà là thứ kiếm tiền sống, hắn lén lấy chẳng khác nào đ.â.m vào tim bà ấy.

Mẫu thân ta tức điên, lập tức lôi ca ca ta đi tìm tẩu tẩu tính sổ. Phụ thân ta không tiện đi cùng nên đành bảo ta chạy theo can ngăn. Thế nhưng vừa đẩy cửa ra, cả nhà ta đều ngây người.

Loading...