4.
Khi  và A Ninh đến Thôi phủ,  mới , đây là gia tộc thư hương   từ hàng trăm năm, còn nữ nhân  là kế thất của đương kim gia chủ, Thôi Thế Đường.
Căn phủ thật rộng lớn, non bộ vờn quanh, tựa núi bên sông, bố cục hài hòa,  nề nếp.  kỳ lạ , trong căn phủ rộng lớn ,  chẳng  chút linh khí nào của hài tử.
Theo lẽ thường, một thế gia vọng tộc như thế, chuyện hương hỏa hẳn là điều  coi trọng nhất. Không  nhi tử thì thôi, đến cả nữ nhi cũng .
Nha  mặt sưng vù như đầu heo khinh miệt liếc  một cái,   bắt gặp.
"Sao? Mắt  co giật? Có cần  đánh cho cả mắt cũng sưng luôn ?"
Ả  vội vàng lắc đầu: "Cao nhân, mau  xem phu nhân nhà chúng nô tì !"
Cá Chép Bay Trên Trời Cao
Càng   gần chính đường, mùi tanh hôi càng rõ rệt.    sắc mặt của đám hạ nhân xung quanh và cả A Ninh, dường như họ chẳng ngửi thấy.
Nhìn lên giường, Thôi phu nhân  quấn chặt như một cái kén. Trên bộ y phục ngày hôm qua, là từng khuôn mặt hài tử.
Khi  thấy , chúng  chảy  những giọt lệ màu đỏ, khóe miệng vẫn nở nụ  ngọt ngào. Một vài đứa thậm chí còn  mọc răng!
Thôi phu nhân  quấn đến mức khó thở, nước mắt của những hài tử xuyên qua lớp thịt mỡ dày cộm, đ.â.m  lục phủ ngũ tạng, khiến bà  đau đớn tột cùng.
Nếu   vì hồn phách của những hài tử ,  tuyệt đối  nhúng tay  chuyện .
Thế gia trăm năm? Tiết tháo của kẻ sĩ? Thật nực !
Vì  sinh hạ cốt nhục của  với kế thất,   lấy những hài tử do  vợ quá cố để   lương thực, cùng với cốt nhục của những hài nhi  đầy một tuổi, để  mang thai.
Những hài tử sinh  đều thông minh, lanh lợi, chỉ  điều  sống quá ba mươi tuổi.
  gặp  , Thôi gia, coi như phú quý đến đây là tận cùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tu-nuong-ngan-nam-rtcv/tu-nuong-ngan-nam-phan-1-chuong-2.html.]
Thôi đại nhân mặc quan phục vội vã xông  phòng,  thấy bộ y phục   Thôi phu nhân, lập tức sợ hãi quỳ sụp xuống đất, một vũng chất lỏng màu vàng loang lổ  sàn.
Miệng lẩm bẩm: "Các hài tử ơi,  liên quan đến , phụ  cũng   mà!"
Tiếng  thút thít của những hài tử vang lên, một góc trời dần hé mở, ánh sáng bừng lên, nhưng trong phòng  lạnh lẽo như hầm băng.
Ta đạp Thôi Thế Đường đang   đất, lấy  chiếc gương thông linh từ trong lòng.
Trong gương, một nam hài  ngâm nga  sách  lắc lư đầu, cất giọng non nớt  với Thôi Thế Đường: "Phụ  ơi, phụ  ơi, lớn lên hài nhi nhất định sẽ trở thành một đại văn nhân!"
5.
Ba mươi năm , Thôi Thế Đường mười sáu tuổi, là trưởng tử của Thôi gia. Cả gia tộc đều gửi gắm tương lai của    .
Thôi gia  giống những gia tộc quyền quý khác ở Kinh Giang, biến đủ  cách để thêm  thất  phòng con cháu, mà mỗi  chỉ   một thê tử.
Thôi Thế Đường vốn mang nặng ý niệm một đời một kiếp một đôi ,  gạt bỏ sự thế tục môn đăng hộ đối, điên cuồng yêu một cô nương  nghề chải tóc ở Kinh Giang, tên là Mạnh Kiều. Hắn bắt đầu theo đuổi nàng một cách mãnh liệt, dùng tài học uyên bác của   vô  bài thơ tình khiến    rung động.
Mạnh Kiều  từng thấy qua cảnh , nên cho dù   nàng cũng cam tâm tình nguyện. Đây chính là Thôi gia, nếu  gả , xem ai còn dám coi thường nàng là một ả chải tóc?
Thế là, hai  bắt đầu lao    dứt. Vài ngày , Mạnh Kiều   Thôi Thế Đường mê hoặc đến mụ mị. Hắn càng ngày càng  đến trường học, cũng chẳng về nhà, giống như một con ch.ó hoang  đánh   mùi thịt, hễ  gặp  Mạnh Kiều,  liền như trúng tà.
Thôi lão phu nhân thấy nhi tử  như , liền cảm thấy  ,  bỏ   tiền lớn mời một vị cao tăng đắc đạo đến  phép.
Vị cao tăng  cao tám thước, cái đầu sáng đến mức phản chiếu  ánh sáng,   tỏa  một mùi hương khiến   ngửi thấy liền cảm thấy sảng khoái.
Vị cao tăng ở  Thôi phủ,  vòng quanh khắp nơi, lấy từ trong túi  một cái lọ nhỏ, trộn lẫn với m.á.u gà, m.á.u chó, rải khắp Thôi phủ,  đổi bố cục phong thủy của phủ, và dặn Thôi lão phu nhân mau chóng tìm cho nhi tử  một mối nhân duyên môn đăng hộ đối.
Thôi lão phu nhân tìm kiếm và  chọn  Thẩm Tùng Ninh, nữ nhi của một quan Tam phẩm ở Kinh Giang.
Thẩm gia đối với cuộc hôn nhân , đương nhiên là  thể hài lòng hơn  nữa. Hơn nữa, Thẩm Tùng Ninh đoan trang thanh nhã,  thông tường thi thư, cùng Thôi Thế Đường đúng là một cặp trời sinh.
Chuyện    là cha  đặt  con  đó, mối lái gả bán. Thôi Thế Đường khi   chuyện , thì hôn kỳ  định  bảy ngày , ngày mười lăm tháng Tư, là một ngày  trời.