Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tù Ngư - 7.

Cập nhật lúc: 2025-06-25 04:40:33
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

7.

Ta đang cởi giày ngồi bên giường thì hai chân bỗng lơ lửng trên không, vô thức vùng vẫy, thấp giọng hô: “Thả ta xuống!” Nói rồi hai tay bất giác đ ấ m vào lưng hắn. Có điều, động tác của ta chẳng gây cho hắn bất kỳ trở ngại nào.

 

Hắn thản nhiên rút chăn gấm ra, ném vào giữa phòng rồi đặt ta đứng vững vàng lên đó.

 

“Làm gì vậy!” Ta có chút không hài lòng khi bị đối xử thô bạo như thế.

 

Nhưng hắn không trả lời mà chỉ đưa tay về phía ta, hỏi: “Ngọc bài của ta đâu?”

 

“Ngọc bài?” Ta hơi khó hiểu, rồi nhận ra ngay đó là mảnh tử ngọc hắn đã tặng cho ta.

 

Chỉ là hôm nay trang phục tầng tầng lớp lớp, ta không tiện đeo nó bên ngoài. Sáng sớm lúc thay y phục, nhân lúc Hổ Phách không để ý, ta đã giấu vào áo trong. Hỷ phục thùng thình không thể phát hiện ra chỗ khác thường. Nhưng bảo ta lấy ra ngay trước mặt hắn thì hơi ngại thật.

 

Doanh Kỳ thấy ta không đeo bên người, lại nhìn khuôn mặt ta đỏ lựng lên, ý cười trên khóe môi gần như không giấu nổi. Hắn xoay lưng lại: “Nàng lấy đi, ta không nhìn nữa.”

 

Ta mạnh dạn đưa tay từ cổ áo, lấy ra mảnh ngọc tím và bảo hắn quay lại, đưa cho hắn.

 

Mảnh ngọc quyện nhiệt độ cơ thể ta, lúc bấy giờ vẫn còn âm ấm. Khi nghĩ tới một loại tiếp xúc gián tiếp nào đó, mặt ta không khỏi nóng lên. Doanh Kỳ vuốt ve ngọc bội, còn quay đầu cười với ta đầy ẩn ý.

 

“Đừng có làm trò kỳ quặc!” Ta tức giận nói.

 

Hắn nhẹ nhàng đặt tử ngọc thẳng đứng trên chiếc bàn nhỏ ở giữa phòng. Mảnh ngọc mỏng không thể đứng thẳng, hắn bèn tiện tay cầm sách thẻ tre chống đỡ.

 

Xong xuôi mọi việc, hắn chạy về bên ta, nắm c.h.ặ.t t.a.y ta. Hôm nay nắng nóng, tay hắn cũng ấm.

 

“Muốn mở cửa ra không?” Hắn nắm tay ta, đứng sóng vai cùng ta, nghiêng đầu nhìn.

 

Ta đang đi chân trần trong phòng, sao có thể để cung nhân trông thấy? Cho nên quả quyết lắc đầu.

 

Hắn gật gù, mang theo ta cùng quay về hướng cửa cung: “Con trai Tần vương Doanh Tông, Tần thế tử Doanh Kỳ hôm nay xin lấy Tề nữ quân Tề Khương làm nương tử!”

 

Thanh âm trong trẻo của hắn vang lên, ta nhất thời sững sỡ tại chỗ. Nụ cười hắn càng thêm xán lạn, kéo ta hướng ra cửa cúi đầu: “Nhất bái thiên địa!”

 

Bái xong, hắn lại kéo ta xoay người về phía tử ngọc: “Hôm nay mẫu phi ta không thể tới. Nhưng mai này ta sẽ đưa nàng đến mộ người tỏ lòng thành kính lần nữa.” Nói xong, hắn cùng ta cúi lạy thật sâu: “Nhị bái cao đường!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tu-ngu/7.html.]

 

Kế đến, hắn buông tay, để ta cùng hắn mặt đối mặt, nhìn thấy vẻ tươi cười trên gương mặt ấy.

 

“Phu thê giao bái!”

 

Rốt cuộc, ta đã cùng Tần thế tử Doanh Kỳ kết thành phu thê.

 

Bái đường xong, hắn ôm ta về giường rồi mang rượu hợp cẩn đã chuẩn bị sẵn trên bàn qua, đưa một nửa cho ta, cười nói: “Thế tử phi, ta và nàng cùng uống nhé.”

 

Ta uống cùng hắn, lệ từ khóe mắt rơi vào rượu.

 

Ta không giỏi uống rượu, cảm giác cay nóng chạy dọc từ khoang miệng thiêu đốt xuống tạng phủ, nhưng cũng không làm ta thấy khó chịu gì. Ta chỉ cảm thấy mặc dù trời đã tối đen nhưng vẫn quang đãng và rực rỡ.

 

Doanh Kỳ đặt hai gáo rượu hình hồ lô lên bàn, tắt hết đèn trong phòng rồi tiến đến sát bên, cởi y phục ta.

 

Lần này, ta không cản hắn nữa.

 

Hôm sau, trời vừa buông nắng sớm, hắn nghe tiếng cung nhân gọi liền thức giấc. Hổ Phách đi vào lấy khăn đỏ ra rồi phân phó cung nữ sửa soạn cho Doanh Kỳ.

 

Mặc dù mệt đến mức x ư ơ ng c ố t như muốn rã ra, ta vẫn miễn cưỡng ngồi dậy, muốn dậy cùng hắn.

 

Lúc này, ta không mặc gì cả, toàn bộ được tấm chăn gấm bao bọc mới không lộ ra ngoài.

 

Thấy ta động đậy, hắn đẩy ta về giường và đắp chăn cho ta thật cẩn thận: “Nàng mệt thì nghỉ thêm đi. Không cần đi cùng ta.”

 

Ở đây có một rổ Pandas

“Nhưng hôm nay còn phải bái kiến vương thượng.” Có lẽ vì mới ngủ dậy mà giọng ta hơi khàn.

 

“Không cần lo về ông ta. Ta chỉ muốn nàng nghỉ ngơi thật tốt.” Hắn nhẹ nhàng vén vài sợi tóc lòa xòa trên mặt ta rồi quay người dặn cung nhân: “Chăm sóc thế tử phi cho tốt.”

 

Các cung nữ đều vâng lời.

 

Hắn lại khẽ véo má ta một cái mới vội vã rời đi. Còn ta cũng nghe theo l

ời khuyên của hắn, đợi mọi người lui ra hết, tiếp tục ngủ vùi.

 

Loading...