Truyện Về Cung Nữ Bạch Chỉ - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-12-21 09:33:21
Lượt xem: 81

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6faOPXua5A

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi tỉnh , đập mắt là sắc màu vàng rực.

Trong hoa văn phi long hải thủy vàng bạc xen kẽ, Hoàng đế chống tay, nghiêng dựa đầu giường tấu chương.

Đây là Càn Thanh Cung.

Ta l.i.ế.m đôi môi khô khốc:

“Nước…”

Hoàng đế vội vàng vứt tấu chương, bưng chén nóng bên cạnh:

“Chỉ nhi, nàng tỉnh .”

Nỗi lo lắng trong đôi mắt , dày đặc như màn đêm ngoài cửa sổ, thể xua tan.

Y đang lo lắng cho “Thẩm Nguyệt Giảo” mất tìm về.

Khoảnh khắc đ.â.m chiếc trâm, đang đ.á.n.h cược, rằng y thể chịu đựng nỗi đau mất yêu nữa.

Vật thể khi còn trẻ, rốt cuộc sẽ trói buộc cả đời.

Ta cược thắng.

Hoàng đế thương xót xoa đầu : “Dung Phi lòng hẹp hòi, sai cung nữ mưu hại nàng. Trẫm giáng nàng xuống Đáp Ứng mạt đẳng .”

Tình ý sâu nặng đến thế, quả thật yêu hối hận.

Ta lộ vẻ cảm động, nhưng bỗng nhiên dậy khỏi giường, cung kính quỳ mặt y.

Khi ngẩng đầu, hai mắt đẫm lệ.

“Hoàng thượng, tần chỉ là một cung nữ hèn mọn của hoán y cục. Trước khi gặp ngài, gày đêm cúi đầu giặt giũ, khi trời rét đậm, hai tay đông cứng sưng lên như củ cải, đau ngứa, như kiến c.ắ.n tim. Sau khi gặp ngài, ơn vua che chở, ngọc lạp kim thuần*, lụa là gấm vóc, rốt cuộc còn chịu đựng cái khổ mà tưởng sẽ chịu suốt đời nữa.”

*ngọc lạp kim thuần: là một thành ngữ trong tiếng Hán, xuất phát từ tác phẩm ‘Hồng Lâu Mộng’ của Tào Tuyết Cần. Ngọc lạp chỉ loại cơm gạo thượng hạng, kim thuần thế cho món ăn ngon chế biến từ rau thuẫn vùng giang nam. Thành ngữ mượn những nguyên liệu quý giá để ẩn dụ cho sự xa hoa trong ăn uống.

“Tần chịu đại ân của ngài, vốn thẹn trong lòng. Hôm nay đến cung Khôn Ninh bái kiến, khiến Hoàng hậu nương nương và Dung Phi tỷ tỷ vui, trách tần quá dơ bẩn.”

“Tần hôm nay là cố ý tìm c.h.ế.t, vì một cung nữ hèn hạ mà khiến Hoàng hậu nương nương bất mãn, khiến ngài nảy sinh hiềm khích với Hoàng hậu nương nương và Dung Phi.”

“Cầu xin Hoàng thượng ban c.h.ế.t cho tần . Trên đường Hoàng Tuyền, khí chất chân long thiên t.ử của ngài bảo hộ, c.h.ế.t mà hối.”

Nói xong, nước mắt giàn giụa, cúi đầu sát đất.

Được thấy chân tâm của khác, ở chốn hậu cung khó như lên trời. Bên váy áo lụa là, ai ai cũng một trái tim thất khiếu linh lung, tính toán ân sủng, con cái nối dòng, quyền thế…

Chỉ , cung nữ Bạch Chỉ, dâng một tấm chân tình.

Ta ngay cả mạng sống cũng đ.á.n.h cược.

Không tiếc , thể là giả ?

Hoàng đế trầm ngâm một lát, thể cảm nhận trong ánh nến lập lòe, trái tim y đang nhảy múa trong ánh mắt của y, đó là nai con ngày xuân, là tuyết bay mùa đông… Chậm rãi mà kiên định trèo lên sống lưng .

Lời thật, quả nhiên là một vũ khí dễ dùng.

Lâu , y ôm dậy, trầm giọng :

“Ta sẽ bảo vệ nàng.”

“Ta sẽ để nàng tổn thương nữa.”

Giữa lúc kề tai áp má, y gọi tên ái thê Giảo Giảo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/truyen-ve-cung-nu-bach-chi/chuong-3.html.]

Ta đáp lời, chỉ dịu dàng nép trong vòng tay y.

Nhớ đến phụ mẫu và tình lang, họ vượt ngàn dặm đến đón , lạc lõng mang hành lý rời . Đi bộ sẽ chậm, hiện tại trời đổ tuyết, lúc họ trở về quê hương là mùa xuân , lúa mạch xanh non, liễu rủ lả lướt, nơi đó cũng những kỷ niệm khiến say đắm nhất.

Chỉ là, giam cầm trong thâm cung, trở thành vũ khí sắc bén trong tay Hà Ngộ.

Hà Ngộ thủ đoạn độc ác, liệu để họ trở về ?

Ta vạch trần Hoàng đế.

Y bận tâm khuôn mặt là thật giả, chỉ để đổi lấy ký ức.

Ta cũng bận tâm tình cảm là thật giả, chỉ để đổi lấy quyền thế.

Mỗi bước mỗi xa

Giao dịch , đáng giá.

Ngày hôm , thăng lên tước Tần, ban hiệu "Trân".

Ngụ ý – là trân bảo mất tìm về.

Trân bảo của Hoàng đế, thể là thứ dơ bẩn và hèn hạ mà Hoàng hậu ?

Đế hậu vốn cử án tề mi, đầu tiên xuất hiện hiềm khích.

......

Tịnh dưỡng ở Càn Thanh Cung hơn một tháng.

Không ai quấy rầy.

Tình cảm giữa và Hoàng đế bình lặng như nước, ngọt thuần như rượu ngon.

Thời gian quả là sự sáng tạo kỳ diệu nhất.

Nó khiến quên tất cả, và xây dựng tất cả.

Hoàng đế trở về Ngũ lang năm mười tám tuổi.

Giữa đôi lông mày vốn luôn nhíu chặt của y, tràn đầy vẻ vui mừng.

Lúc nhàn rỗi, y sẽ vẽ mày cho , bên cửa sổ, hoa mai nhụy biếc tâm đàn đương rộ nở, ngẫu nhiên một nắm tuyết đọng cành, đưa tay bắt, ốc vẽ mày kéo đỉnh mày dài.

Hoàng đế vòng tay ôm lấy , bất lực :

“Đừng cử động loạn.”

“Mày sẽ vẽ lệch.”

Ta cúi né tránh, trong tay ôm tuyết cùng lục mai rơi rụng, vo thành mấy quả cầu tuyết, nhẹ nhàng ném về phía đàn bồ câu đậu cây mai.

Bồ câu kêu gù gù.

Vỗ cánh bay .

Quả nhiên sắc mặt Hoàng đế trầm xuống:

“Càn Thanh Cung bồ câu đưa tin?”

Con bồ câu béo lớn, chân đeo vòng, là bồ câu đưa tin nuôi dưỡng.

Chủ nuôi chắc chắn ở trong Hoàng cung.

 

Loading...