Truyện Ma Dân Gian Ly Kì: Đẹn Tang - Chương 3 - Cách giải đẹn tang
Cập nhật lúc: 2025-12-06 07:15:48
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
– Sao chị thế?
Giọng bà Hường sửng sốt.
– Hôm lúc thấy bà Ngân thì quá muộn mà chúng cũng để ngăn bà . cũng đoán phần nào chuyện xảy với đứa bé . Đứa bé lâu ? Bị lâu kịp thời cứu chữa thể nguy hiểm đến tính mạng đấy. Mấy cái bà bầu cũng cần hiểu về vấn đề nguy to. Ở xóm một đứa trẻ đẹn tang c.h.ế.t đấy nên là sợ.
Nghe bà Hường như sụp đổ liền nấc lên. Vừa hỏi bà Linh.
– Vậy cách nào nữa chị Linh?
– Giờ chúng cùng sang xem đứa nhỏ thế nào mới tính tiếp.
Không đáp thêm câu nào bà Hường vội vã cùng bà Linh sang nhà để xem xét tình hình đứa nhỏ. Đến nơi khi tình trạng đứa bé nhiều.
Bụng nó phình to hằn lên những đường m.á.u đen xì như quả bóng trực chờ nổ tung. Sắc mặt bé xanh xao, da dẻ trắng bệch, môi tím tái thở , đứa bé còn hồng hào khoẻ mạnh như ngày bà gặp lúc đầy tháng nữa. Thấy bà Linh hốt hoảng hỏi.
– Bé lâu ?
Sang khi đáp lời.
– Bị năm hôm bác ạ nhưng khám chẳng bệnh gì kết quả luôn là bình thường hết.
Bà Linh biến sắc nhưng cơ mặt vẻ giãn hơn một chút.
– Làm mà khám bệnh . May mà mới thôi còn cứu .
Nghe bà Hường hốt hoảng.
– Làm cách nào giờ ạ chị Linh?
– Lấy nắm đóm bế đứa bé lên châm lửa đốt vía xung quanh thần chú. Con trai ba hồn bảy vía vía lành thì ở vía giữ thì thêm câu đối với con trai là tao đốt chim còn con gái là tao đốt bướm cút khỏi xác cháu tao. Thêm nữa là con gái thì khác là chín vía còn y hệt như . Thế là đứa bé tự tỉnh ngót đái ỉa bình thường.
Nói xong bà Linh bảo bà Hường chuẩn một nắm đóm, chậm chễ bà Hường vội vã chuẩn ngay bà Linh thực hiện theo cách . Cháu bà Hường là cháu trai nên .
– Con trai ba hồn bảy vía vía lành thì ở vía giữ thì , tao đốt chim cút khỏi xác cháu tao.
Vừa bà hơ bó đóm đang cháy vòng quanh bé Trọng Nghĩa. Sau khi hơ qua khắp để đốt vía thì bà vứt khỏi cổng.
– Xong đấy, đứa bé sẽ sớm khỏe thôi, mà gặp đẹn tang nữa thì cứ gọi đến hoặc theo cách là .
– Không bao giờ mới khỏi hẳn nhỉ chị Linh?
Bà Hường hỏi.
– Đến mai là ở đây ai đẹn tang cũng đều như chỉ những nào mới rành thôi mà đến hôm là sẽ như chuyện gì xảy .
– Vậy quá, cảm ơn chị nha.
Bà Hường mừng rỡ cuống quýt cảm ơn bà Linh giúp . Nếu bà cũng chả là sẽ thế nào cả. Có khi cách hoá giải bà sẽ chính cháu của gặp nguy hiểm mà chẳng gì.
Thế là khi bà Linh giúp đỡ hoá giải bà Hường quyết định ở nhà trông nom cháu để nó mau khỏe. Thời gian cả nhà bà Hường ai rời nhà nửa bước, may mắn đứa trẻ cũng dần khỏe và trở hồng hào khỏe mạnh như bình thường.
vì gia đình bà Hường ở trong nhà lâu nên rằng xóm làng đang rầm rộ lên vì về việc mộ của Phương đào trộm.
Phương c.h.ế.t vì sét đ.á.n.h nên theo dân gian ngón tay và ngón chân của cô là bài t.h.u.ố.c quý hoặc là thứ để tạo vật trừ tà. Do nên nhiều tốp trộm mộ lăm le đến mộ phần của Phương chỉ trực chờ lúc sơ xuất để đào trộm và mang t.h.i t.h.ể .
Họ trực tiếp sử dụng họ là những đào trộm mộ bán những thứ đáng tiền trong mộ kể cả là t.h.i t.h.ể sét đ.á.n.h như của Phương. Bất kì những gì giá trị họ đều bỏ qua mặc kệ rằng đây là cái nghề vi phạm đạo đức xã hội, là cái nghề mang nghiệp lớn mà từ đời đến đời nữa đều sẽ trả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/truyen-ma-dan-gian-ly-ki-den-tang/chuong-3-cach-giai-den-tang.html.]
Buổi sớm đầu hôm gió lành lạnh phả từ ruộng về mang theo sương đặc sệt, mùi đất ẩm ngai ngái lợm lợm khó chịu tới tận mang tai.
Ở bãi đất trống cuối xóm hai thanh niên Trọng và Khuynh thu bên đống gạch vụn lặng lẽ lên trời như đang còn nhiều điều chiêm bao. Những tầng mây sà xuống thấp như nuốt cả cánh đồng.
Hồng
Hà Văn Hồng
Trọng một gần 40 tuổi gầy nhom ốm yếu đưa điếu t.h.u.ố.c cuộn tay lên miệng rít một dài giọng khàn khàn:
– Mày xem, cái đời tụi quanh quẩn gì ngoài mấy đồng bạc lẻ với những bữa đói meo? Việc thì mà thì cũng chả ai thuê. Tao bảo cái Phương con bà Ngân sét đ.á.n.h c.h.ế.t giờ xác nó quý như vàng. Ngón tay xương bất kỳ bộ phận nào cũng đem về thuốc, còn cánh tay thì thể luyện thứ gọi là bàn tay tà chỉ cần giơ mặt ai là họ đơ như tượng đầu óc mất sạch lý trí.
Khuynh cau mày rụt cổ xong lên tiếng:
– Mày thật đấy? Nghe ghê bỏ , tao tưởng mấy thứ đó chỉ trong chuyện vớ vẩn thôi ngoài đời cũng ư?
Trọng phì tay vỗ vỗ đùi thằng bạn giọng nhỏ:
– Ờ thì tao cũng bán tín bán nghi nhưng ông thầy mạn Tây Bắc danh lắm bảo thứ chỉ cần luyện đúng thì trộm cũng chẳng ai bắt , ai thấy giống như mất hồn. Mày thử nghĩ mà xem nếu nó đời khác bọt ngay?
Khuynh ngập ngừng mãi mới :
– trộm mộ mới c.h.ế.t c.h.ế.t vì sét nữa chẳng xưa vẫn bảo động là vong quật quả báo ác lắm ?
Trọng gằn giọng:
– Sợ cái gì? Sống mà lay lắt thì khác gì c.h.ế.t ? Muốn đổi đời thì liều mày tính sống cả đời hả?
Lời như nhát d.a.o cứa lòng sâu. Khuynh im lặng một hồi mãi cuối cùng cũng khẽ gật đầu đồng ý. Bóng hai thanh niên cao thấp dậy hoà nắng gắt kéo theo một quyết định mà cả hai sẽ khiến trả giá bằng tất cả.
Trong khi đó nhà bà Hường vẫn ồn ào từ vụ bé Trọng Nghĩa đẹn tang, bà trở nên dè chừng với tất cả . Đèn nhang lúc nào cũng đỏ rực, cửa cài then kín mít. Mỗi khi khách đến bà đều hỏi kỹ tuổi, tang tứ, tránh cho cháu dính thêm đẹn tang nào nữa để cho đỡ khổ cực hơn thế là tới tính mạng cháu bà.
Mấy cụ già cao tuổi trong xóm chiều nào cũng rủ qua chơi nhà bà Hường. Mấy cụ chậm gậy chống gõ cồm cộp nền gạch vang lên một âm thanh chát chúa giọng khàn khàn nhưng vẫn cố cho vui cửa vui nhà.
– Trời ơi? Thằng cu giống cha nó lắm đấy. Kháu khỉnh thế cơ mà? Sau lớn chắc thầy giáo đấy?
– Ối dào, thầy với cô gì ở đây miễn là nó khoẻ mạnh lớn lên t.ử tế là mừng lắm mấy cụ ạ. Mấy bữa nó còn đẹn tang suýt c.h.ế.t kìa cũng may gặp bà Linh kịp thời cứu cho chứ để muộn khéo giờ nó lâm chung về bên thế giới bên mất?
Cụ Thiết thì thở dài hắt :
– Ừ, cái nạn đẹn tang xứ ít nhà dính . Trẻ con thì yếu bóng vía, lớn mà giữ thì dễ rước hoạ lắm, mà bà Linh cách giải đấy chứ khéo là toi cháu . Phúc ba đời nhà bà Hường mới gặp bà đấy?
Mấy cụ chuyện gốc bưởi, trầu cau quệt nhai bóp bép hoà cùng khói t.h.u.ố.c quẩn trong gian nặng mùi thời gian. Qua một thời gian câu chuyện nọ họ cũng sắp sửa về. Khi về họ cứ vẫy tay mãi kiểu chào tạm biệt như sợ tới sẽ còn dịp để gặp .
Màn đêm buông xuống ở tại nghĩa địa Xóm Vạc khuất đám cỏ lau giờ phủ một màu u tối đến lạnh sống lưng. Gió từ ruộng thổi về hun hút mang theo tiếng rì rầm tựa như ai đó đang thì thầm với . Trọng và Khuynh núp bụi cỏ dại dõi mắt về phía lán nhỏ nơi chồng chị Phương Quý đang ở trong chòi gác chân lên trụ đỡ, đôi mắt lim dim sắp ngủ.
– Nó ngủ mày? Khuynh thì thào.
– Chưa ? Đêm nay đừng vội hành động. Mai tụi chuốc rượu cho nó say hẳn mới tiếp tục, tao chai rượu đế đặc biệt uống là ngủ như c.h.ế.t chắc chắn em sẽ việc chuốc nó vài chén là say mèn luôn mà. Trọng đáp giọng chắc nịch.
Trọng và Khuynh nín thở chờ đợi thêm một lúc nữa. Trong bóng tối gió rít qua những cành cỏ lau như tiếng móng tay cào tường gạch cũ. Lán nhỏ nơi đàn ông canh mộ vẫn chỉ ánh đèn dầu chập chờn khi sáng khi tối. Một con dơi sà qua đầu bóng nó quét ngang mặt Trọng khiến giật b.ắ.n .
– Về thôi mày. Không khéo nó phát hiện bây giờ, thằng đó lim dim thế thôi vẫn còn tỉnh lắm. Đi chậm khẽ kẻo vang âm thanh nó thấy. Trọng lẩm bẩm tay nhẹ đẩy Khuynh lùi .
Cả hai lén lút rút lui khỏi bụi cỏ lau. Mỗi bước nền đất khô khốc đều tính toán cẩn thận tránh dẫm lên cành cây khô sỏi đá kêu răng rắc. Xung quanh bấy giờ chỉ còn tiếng côn trùng rỉ rả và tiếng gió thổi qua hàng tre hun hút từ đầu trổ về.
Ra tới lối mòn dẫn về xóm Vạc cả hai thằng vẫn ai gì với . Trọng tay cầm đèn pin nhưng bật để tránh gây chú ý. Sợ nhỡ đêm khuya vẫn nào đó mò mẫm phát hiện ánh đèn cũng rén. Khuynh mắt vẫn ngoái về phía nghĩa địa giờ chỉ còn là một vệt đen im ỉm đến lạnh lẽo đốt sống cổ.
Chừng một quãng khi khuất hẳn khỏi tầm mắt giữ mộ, Trọng mới bật đèn pin lên, ánh sáng vàng vọt quét ngang bụi cây hai bên lối hắt bóng họ đổ dài như hai hình nhân co quắp lảo đảo giữa đêm.
– Tao thấy lạ lắm Trọng ơi? Khuynh cất tiếng.
Còn.