Truyện Ma Dân Gian Ly Kì: Đẹn Tang - Chap 5 - Nghiệp báo và Kết thúc

Cập nhật lúc: 2025-12-06 07:16:36
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cả hai vội vã đậy nắp quan tài thật khẩn trương nhất thể. Trọng nhét thêm một lá bùa trấn giữ mép nắp gỗ cùng Khuynh xúc đất lấp hối hả. Mỗi nhát xúc họ đều như ai đó đang thì thầm từ trong lòng đất. Âm thanh nhỏ thôi nhưng rõ ràng như tiếng phụ nữ nức nở giữa những lớp bùn vọng lên từng hồi.

 

Hai lao cuống cuồng dùng xẻng xúc đất. Họ cố gắng đắp thứ như cũ san phẳng mặt huyệt rải thêm lá mục và ít cỏ khô để ai nghi ngờ.

 

Khi xong xuôi cả hai thở hồng hộc một hồi bên mé hố. Mồ hôi trộn lẫn đất dính đầy mặt mũi chân tay run rẩy còn sức lực.

 

Trọng thều thào lên tiếng:

 

– Tụi việc là để giải oán chứ trộm mộ hãy nhớ kỹ lấy.

 

 Ở phía xa xa tiếng ch.ó tru vang lên từ phía nghĩa trang cũ. Hai cũng mau chóng thu dọn nốt để chuẩn về. Hiện tại cũng quá khuya, trời mây đen vần vũ che lấp ánh trăng nghiêng ngả.

 

Trọng siết chặt gói vải đen trong tay cảm nhận rõ thứ gì bên trong vẫn còn âm ấm như cắt khỏi cơ thể còn sống.

 

Sáng hôm mặt trời đỏ như m.á.u mọc chậm hơn thường lệ đến lạ . Có sớm ghé ngang thấy chồng chị Phương đang sõng soài như c.h.ế.t thì vội lay dậy.

 

– Này ơi? Sao im lìm ?

 

Anh lồm cồm dậy mặt bơ phờ như ai hút mất hồn.

 

, ngủ quên?

 

– Mộ gì lạ ? Người đàn ông nọ hỏi.

 

Chồng chị Phương về phía mộ ánh mắt nhíu nhưng một hồi ngắm nghía nhận điều bất thường gì lắc đầu:

 

– Chắc .

 

lòng đất t.h.i t.h.ể vợ còn nguyên vẹn.

 

Còn Trọng và Khuynh trong sáng hôm đó liền mang cánh tay đen sì tới một ông thầy pháp sống ở vùng giáp ranh. Gã thầy thấy liền mắt sáng rực khà khà:

 

hàng thứ nếu luyện đúng sẽ thành bàn tay âm khí thể điều khiển tâm trí kẻ khác khiến sống run rẩy c.h.ế.t chẳng dám gần.

 

Trọng gằn giọng:

 

– Chúng luyện, bao nhiêu tiền cũng trả chỉ cần quyền năng thì thách ai dám đụng tụi nữa?

 

Gã thầy dài:

 

– Được, nhưng nhớ chơi với ma thì đầu ? Mỗi giọt m.á.u dính thứ đều là nợ. Luyện thì luyện dẫu sống yên thì trả giá.

 

Cả hai im lặng chả ai trong họ nhận rằng từ giây phút cánh tay chặt những chỉ vong linh Phương xâm phạm còn chính phận họ cũng đ.á.n.h dấu. Trọng khoanh chân giữa căn chòi đất ở rìa xóm giáp ranh, chòi thấp mái lợp lá mục từng cơn gió luồn qua khe hở tạo thành những tiếng rít như tiếng ai than ai oán. Giữa gian chòi một vòng tro than đen kịt vẽ tròn trong đó là cánh tay của Phương khô , da tím bầm móng tay dài ngoằng vươn như đang chực bấu víu sống.

 

Gã thầy đối diện khuôn mặt như khắc từ đá núi. Trên trán ông là một vết bớt màu mực tàu tròn như đồng xu bảo là dấu đỉnh ấn âm đạo quyền chạm tới linh khí địa phủ.

 

Ông rút một con d.a.o rỉ sét chuôi quấn chỉ đỏ lưỡi d.a.o mảnh như lưỡi lam. Khuynh rùng hỏi:

 

– Cái đó là gì thế lão?

 

– Đây là lưỡi d.a.o âm khí. Thứ từng rạch qua trán bảy xác c.h.ế.t trẻ sơ sinh để phong ấn . Bây giờ nó dùng để mở khóa linh hồn trong cánh tay . Thầy giọng khô khan.

 

Trọng gì chỉ gật. Gã thầy bắt đầu tiến hành nghi lễ. Ông rạch một đường chéo lòng bàn tay của Trọng, m.á.u chảy nhỏ từng giọt lên ngón tay của Phương. Ngay khi giọt m.á.u đầu tiên chạm xuống cánh tay co giật nhẹ xong im bặt. Đến giọt thứ ba thì các khớp ngón tay tự kêu rắc một tiếng như tỉnh dậy giấc ngủ dài.

 

Gã thầy xếp bằng giữa đất trống lưng thẳng như cây sào khô hai tay đặt lên đầu gối mắt nhắm nghiền thiền. Một cơn gió nhẹ vụt thổi qua mang theo đất ẩm và mùi nhang trầm khét lẹt.

 

Đột nhiên từ trong cổ họng gã bật những tiếng lạ lùng giống tiếng Kinh, thứ âm khác lạ . Ngôn ngữ đó nghèn nghẹt gằn như nhấn chìm trong nước từng âm vang lên như vọng từ đáy giếng cổ trăm năm tuổi ướt lạnh đầy u uẩn.

 

– Ha sa la tú rị nà ô ca con tha may.

 

Mỗi tiếng chú thì một hòn đá nhỏ thả mặt nước âm u tạo thành những gợn sóng lan trong bao trùm lấy gian. Luồng khí quanh gã bỗng phả nặng như sương mù ép lồng n.g.ự.c khiến khó thở.

 

Giọng tụng to oang oang len lỏi khắp nơi trong tán lá luồn qua mạch đất quấn quanh chân giống những sợi tơ ma rờn rợn. Nó dọa bằng sự ghê gớm lộ liễu mà khiến lòng nhói buốt như thứ gì đó âm thầm cào cấu tâm can.

 

Tiếng tụng chú càng lúc càng dồn dập, tiết tấu kiểu nhịp trống chầu trong lễ tế, gấp gáp cứ một lúc hồi chậm dài dằng dặc khiến kéo lê từ cõi sang cõi khác.

 

Mắt Trọng khẽ đảo cảm giác lành lạnh bắt đầu thấm từ gót chân lên tận gáy. Gió lúc nãy khác là giờ bắt đầu rít từng cơn quanh khu nghĩa địa thổi tàn nhang nghiêng nghiêng tro bay loang loáng.

 

Gã thầy bỗng mở mắt. Tròng mắt trắng đục như sương mờ sâu thẳm. Miệng vẫn ngừng lầm rầm:

 

– Sa ma du tạ lố cha rị xam lin mu.

 

Nghe hiểu nhưng Trọng chắc mỗi tiếng đó chỉ là âm thanh còn là lưỡi d.a.o cắt qua tầng âm khí đang quẩn quanh xác chị Phương. Đâu tiếng sống với sống kiểu là tiếng còn gọi thẳng tai kẻ lâm chung bắt nó nó đáp, gắt nó mặt .

 

 

Khi bài chú kết thúc lưỡi d.a.o âm khí cắm thẳng xương cổ tay của cánh tay. Một luồng khói đen phụt nhanh chóng gã hút ống xương trâu đeo cổ. Gã khàn khàn:

 

– Giờ thì nó ghi nhớ m.á.u của mày. Ai mang m.á.u mày, tay sẽ theo.

 

– Vậy nó như lời thầy ? Làm khác đơ kiểu mất hồn? Trọng hỏi giọng khát khao.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/truyen-ma-dan-gian-ly-ki-den-tang/chap-5-nghiep-bao-va-ket-thuc.html.]

ánh mắt tối :

 

– Có thể nhưng nhớ kỹ chỉ dùng ba mỗi đều m.á.u mới. Dùng quá linh hồn bên trong sẽ lấn mày lúc đó tay còn là của mày nữa sẽ phản tác.

 

 

Vừa dứt câu tất cả thu dọn đồ đạc để dấu vết gì cho thấy.

 

Cũng trong gần trưa hôm đó ông Lành giữ nghĩa địa xóm Vạc dọn xong đống rác khô đêm qua gió thổi thì thấy bụi đất phía mả mới đắp của con Phương dấu xáo trộn. Với kinh nghiệm nhiều năm ông phát hiện điều lạ. Ban đầu tưởng ch.ó hoang bới tìm xương ông chép miệng định lấp . càng bước tới tim ông cứ đập mạnh lên từng hồi hiểu vì gió sớm gì đó khác.

 

Đến gần ông sững .

 

Mộ mới đất mặt lật tung như mới xới đêm , một mảnh vải tang rách nát vắt cành tràm gần đó lấm máu. Một bên mép huyệt dấu chân chân đất. Đất còn ướt như thể ai đó đó lâu lắm .

 

Ông Lành run tay vạch thử đất chợt một mùi xú uế lạnh tanh bốc lên, quan tài cậy hở một bên cập kênh nắp ván gỗ long một góc vết c.h.é.m nhỏ nhưng quan trọng nhất:

 

– Thi thể còn nguyên vẹn.

Hồng
Hà Văn Hồng

 

Cụ thể là bàn tay của Phương chặt mất. Máu khô thâm đoạn cổ tay cụt nhưng dấu cắt cưa xẻ chuyên nghiệp mà là kiểu dùng d.a.o rỉ rách xương lởm chởm gãy vụn như hành hình.

 

Mặt ông Lành tái mét. Ông lùi vấp tấm khăn tang rách nhặt lên ông thấy khăn in một dấu chân nhỏ ướt giống như bàn chân đàn bà dù mặt đất lúc đó khô rang.

 

Ông chạy về đầu xóm báo cho ông trưởng thôn. Một lúc cả xóm xôn xao. Người trộm xác bảo lấy xương trừ tà già còn thấp giọng:

 

– Con Phương sét đ.á.n.h đào là mang tội trời. Ai c.h.ặ.t t.a.y nó vong siêu ?

 

Ông Lành khom tay run run vạch lớp đất lấp lửng quanh mép mộ. Ngay khi đầu móng tay chạm lớp đất cùng một luồng khí lạnh tanh tràn lên mang theo mùi xú uế hăng hắc như mùi thịt ôi lâu ngày ém hầm. Ông cau mặt móc chiếc đèn pin nhỏ soi sát quan tài.

 

Nắp ván gỗ cạy hở một bên, bản lề trật khỏi rãnh gỗ long lộ rõ vết cạy vội vã. Ở góc đầu quan tài một vết c.h.é.m nhỏ nông nhưng sâu đến lõi gỗ. Ông Lành nghiêng kỹ hơn thì lạnh . Thi thể bên trong còn nguyên vẹn.

 

Cụ thể là bàn tay của Phương chặt mất. Đoạn cổ tay cụt gồ lên giữa lớp vải tang m.á.u khô thâm nhưng dấu cắt thì tàn bạo chả gọn đều. 

 

Ông Lành bủn rủn cả bước lùi theo phản xạ vô tình vấp tấm khăn tang rách vắt ngang mép mộ. Ông cúi xuống nhặt tay chạm vải thì khựng . Giữa tấm khăn một dấu chân nhỏ in ướt rõ nét đến từng ngón như dấu chân đàn bà dù nền đất xung quanh khô rang hề nước.

 

Chỉ nửa giờ cả xóm Vạc xôn xao kéo đến đông như chảy hội. Người tụm kẻ băng qua cánh đồng lúa tìm đường nghĩa địa. Tiếng bàn tán nổ tứ phía, thì kẻ trộm xác để luyện bùa khác bảo bọn thầy tà lấy xương c.h.ế.t yểu để trừ tà trấn yểm.

 

giọng của một bà cụ hom hem mới khiến đám đông im bặt:

 

– Con Phương sét đ.á.n.h c.h.ế.t giữa tháng bảy t.h.i t.h.ể vẫn còn nguyên mộ lạnh mà đào lên là mang tội trời. Ai c.h.ặ.t t.a.y nó vong siêu sẽ thành quỷ vất vưởng oán cả làng.

 

 

Vừa dứt lời thì ông trưởng thôn đến nơi xem hiện trường và chuyện với gia đình Quý. Anh thì cũng bán tín bán nghi cùng bố xem, lúc mới là mộ vợ đào bới. Quý chuyện với trưởng thôn:

 

– Bác Công tình hình là vợ cháu đào bới mộ giờ chẳng ai mà tìm trả , môi động giờ tìm lễ cố về quấy đấy ạ, bác ai ?

 

Ông trưởng thôn hạ giọng:

 

– Có cái nhà ông Lương bên chuyên thầy pháp mời về mà xem lễ tụng thế nào, nhà con như là xui quá.

 

Vừa xong cũng tức tốc tìm ông thầy bên xóm bên, đàn ông già nua 78 tuổi vẫn lọ mọ sang tới nơi để cứu giúp gia đình Quý.

 

Thầy cũng mắt mũi kèm nhèm nên cũng gì thêm mà bảo gia đình chuẩn một con gà, đầu lợn, đuôi trâu cùng nắm muối gạo trộn đều.

 

Khi thứ chuẩn xong thầy mộ ánh mắt hướng xa xăm, đôi tay còn thoăn thoắt mà đó là sự chầm chậm. Thầy cầm ba que nhang đốt cháy một nửa cắm đầu mộ miệng lầm rầm:

 

– Hỡi hương hồn Phương, con c.h.ế.t uất mà kẻ tồi chặt mất cánh tay, mong con hãy nguôi lòng mà , nếu ai lấy hãy báo mộng để tìm cho con. Nam mô a Di Đà Phật 

 

Vừa dứt cầu thầy cầm lá bùa màu vàng dòng chữ nguệch ngoạc màu đen niệm chú xong vùi chôn đất mộ. Nắm gạo muối rắc quanh đó quải xa một đoạn.

 

Sau khi thứ thành công thầy với gia đình.

 

– Gia đình lo nữa, cái cánh tay c.h.ế.t nếu họ luyện nếu nhiều quá nó sẽ phản chủ nên nếu linh hồn cô Phương thiêng sẽ báo mộng rằng phần còn sẽ ở hoặc kẻ trộm sẽ quật c.h.ế.t tươi tự khắc đem trả .

 

 

Anh quý rưng rưng nước mắt với thầy:

 

– Con cảm ơn thầy nhiều ạ.

 

Từ vụ lễ tạ cuộc sống trở bình thường. Còn hai tên Khuynh và Trọng khi luyện cánh tay là ăn trộm khắp nơi cùng nhiều tiền bạc, nhưng họ điều khi thể nhởn nhơ mãi .

 

cuộc ăn trộm nhà bí thư xã hai thằng phát hiện và đập c.h.ế.t tươi, bởi trong lúc họ đang vui mừng tưởng sẽ chót lọt nào ngờ cánh tay hết hiệu nghiệm mới dẫn đến việc hai thằng đ.á.n.h c.h.ế.t.

 

Khi đó 10 giờ đêm nhà ông bí thư cũng ngủ hết, mới đầu tiếng ch.ó xủa nhưng họ rơ cánh tay mặt con ch.ó thì nó im bặt. Đoạn trong nhà rón rén tìm đồ quý thì bóng ông Nguyễn bí thư dậy bước tay khoanh vẻ hằm hằm. Thấy Trọng lấy cánh tay huơ mặt giường như nó hiệu quả, tức giận ông cầm hai cái chân gễ vỡ ở góc quật trúng cùng lúc hai thằng khiến c.h.ế.t lập tức.

 

Ông g.i.ế.c hai đứa nhưng chẳng lấy một chút sợ nào mà ngay sáng hôm tin báo về thôn và cánh tay phát hiện ở cùng hai thằng, một đoán ngay là của Phương. Anh Quý cay bọn lắm chúng nó trộm mộ vợ một cách mất nhân tính. Trọng và Khuynh đó đưa chôn cất. 

 

Cũng trong buổi đó mang cánh tay vùi lớp đất mà quỳ xuống rưng rưng mộ:

 

 

– Em , xin bảo vệ mộ phần của em khiến em mất cánh tay, sẽ đau đớn lắm nhưng trời vẫn thương cho nó trở , kẻ khốn trả giá với nếu kiếp hai chúng sẽ vẫn là vợ chồng nhé.

 

 

[HẾT]

Loading...