TRƯỞNG CÔNG CHÚA TÔN QUÝ NHẤT - 5
Cập nhật lúc: 2025-12-21 07:28:21
Lượt xem: 254
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4q8lobvZcx
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Được! Con giúp , tự !”
“Ta tuyệt đối thể để đứa trẻ của nàng bình an đời, hủy hoại tiền đồ của và tiểu con!”
Bà gọi ma ma tâm phúc tới, hạ giọng dặn dò điều gì đó.
Ta sạp, bóng lưng bà tất bật sắp xếp nhân thủ, trong mắt thoáng qua một tia hiểu rõ.
Ta rõ, hoàng hậu xưa nay ngu , thiển cận, ghen tuông mờ mắt, căn bản lọt lời khuyên.
Bà chủ động tay, nhất định sẽ sơ hở chồng chất; đến lúc đó những hại Hiền phi, trái còn tự đẩy lên đầu sóng ngọn gió.
Còn , chỉ cần yên, chờ biến.
8
Ta đang xem xét tình trạng nứt bông của lứa bông vải mới gây trồng thì cung nữ hớt hải chạy tới báo tin, Hiền phi đột ngột đau bụng dữ dội, long duệ giữ nữa.
Khi chạy đến, trong điện là một mảnh hỗn độn.
Hiền phi giường, sắc mặt trắng bệch như giấy, nước mắt theo khóe mắt lăn xuống, yếu ớt đến mức như chỉ cần một cơn gió thổi qua cũng thể quật ngã.
Hoàng đế bên giường, sắc mặt xanh mét, áp lực quanh thấp đến đáng sợ, nghiêm giọng lệnh cho thái giám:
“Tra! Cho trẫm tra cho kỹ! Từ ăn uống, thang t.h.u.ố.c của Hiền phi, đến những cung nhân hầu hạ bên cạnh, dù chỉ một tia một sợi cũng bỏ sót!”
Hoàng hậu cũng vội vàng chạy tới, vận đồ trắng, mặt tràn đầy vẻ “bi thương”, nắm lấy tay hoàng đế nghẹn ngào :
“Bệ hạ, chuyện đây? Long duệ đang yên đang lành cứ thế mà mất… lòng thần đau như cắt.”
Bà sang Hiền phi, giọng mang theo mấy phần “quan tâm”:
“Linh Chi , cũng đừng quá đau buồn, thể quan trọng hơn, vẫn còn thể m.a.n.g t.h.a.i .”
【Ha ha ha ha diễn xuất của hoàng hậu kìa, nước mắt còn giả hơn cả Hiền phi!】
【Diễn cho ai xem thế? Nụ trong mắt sắp giấu nổi kìa!】
【Cũng chỉ hoàng đế là tạm thời che mắt, đổi khác ai chẳng bà đang giả vờ!】
Ta một bên, ánh mắt gợn sóng.
Diễn xuất của hoàng hậu vẫn vụng về như cũ, niềm vui lén lút trong đáy mắt giấu , chỉ là sự hoảng loạn che bớt đôi chút.
Điều tra mấy ngày liền, vẫn manh mối.
Đồ ăn thức uống, thang t.h.u.ố.c của Hiền phi đều qua tay thái y kiểm tra, phát hiện điều bất .
Những cung nhân hầu cận cũng tra khảo nghiêm hình, nhưng ai nấy đều c.ắ.n chặt răng khẳng định gì khác thường.
Hoàng đế càng lúc càng bực bội, tới lui trong ngự thư phòng, mắng lớn:
“Một đám phế vật! Ngay cả một đứa trẻ cũng bảo vệ nổi, tra lâu như mà vẫn đầu mối!”
Ta bưng chén mới pha bước , đặt lên án mặt hoàng đế, giọng điệu bình thản như tiện miệng nhắc tới:
“Phụ hoàng bớt giận, lẽ vì tra quá gấp nên bỏ sót vài chi tiết.”
“Nhi thần , mấy ngày khi xảy chuyện, Hiền phi đặc biệt thích ăn huyết yến do Bắc quốc tiến cống.”
Huyết yến hiếm, bình thường chỉ trong cung của hoàng đế và hoàng hậu mới dùng.
Hoàng đế đột ngột về phía :
“Con thật chứ?”
“Nhi thần dám lừa dối phụ hoàng.”
Ta rũ mi mắt xuống, như chợt nghĩ điều gì đó, cố ý thêm:
“Chỉ là nhi thần cảm thấy chuyện chắc chắn liên quan tới mẫu hậu, dù mẫu hậu xưa nay luôn yêu quý long duệ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/truong-cong-chua-ton-quy-nhat/5.html.]
Người khác câu thể sẽ khiến hoàng đế nghi ngờ là cố ý, nhưng thì giống như vô tình.
Dù cũng là nữ nhi của hoàng hậu, lấy lập trường gì để hại bà chứ?
Sắc mặt hoàng đế trầm xuống đến mức như sắp nhỏ nước, lập tức lệnh:
“Truyền chỉ của trẫm, tra hành tung mấy ngày gần đây của hoàng hậu, cùng những qua trong cung!”
lúc , Hiền phi cung nữ đỡ, thể yếu ớt bước , quỳ xuống mặt hoàng đế, nước mắt tuôn như mưa:
“Bệ hạ, xin đừng tra nữa… thần , tất cả đều là do mệnh thần bạc, giữ long duệ, liên quan tới khác.”
【Tới tới ! Lời thoại kinh điển của bạch liên hoa: “Đừng tra nữa, đều là của ”, ha ha ha ha ha】
【Hoàng đế đúng là xanh lè , ha ha ha ha ha】
Nàng đến mức lê hoa đái vũ, thể khẽ run, trông như một dáng vẻ yếu đuối liên lụy bất kỳ ai.
ngay khoảnh khắc nàng cúi đầu lau nước mắt, ánh mắt vượt qua đám đông, chính xác rơi lên .
【Hiền phi: Ta là ngươi, nhưng .】
【Công chúa và Hiền phi đây là ngầm hiểu lẫn ? Cái đối diện của hai đại lão hậu cung!】
Ta đón lấy ánh mắt nàng , khóe môi khẽ cong lên một nụ cực nhạt, lập tức dời , tiếp tục đóng vai vị đích trưởng công chúa ngoan ngoãn hiểu chuyện.
9
Hoàng hậu nhanh kéo cuộc điều tra, hoàng đế nổi cơn thịnh nộ, hạ chỉ phế truất bà, giam lãnh cung.
Cánh cửa lãnh cung kêu lên ken két. Hoàng hậu mặc bộ cung trang bạc màu, co ro chiếc giường lạnh lẽo, tóc tai rối bù, sớm còn nửa phần tôn quý hoa lệ của bậc trung cung năm xưa.
Thấy bước , trong mắt bà thoáng hiện lên một tia hy vọng:
“An nhi? Con đến cứu mẫu hậu ? Mau lên, mau cầu xin phụ hoàng con, oan mà!”
Ta nguyên tại chỗ, đầu ngón tay khẽ siết lấy dải lụa trắng tinh trong tay, giọng bình thản đến mức gợn một gợn sóng:
“Cứu ư? Mẫu hậu, thấy còn thể cứu ?”
Hoàng hậu đột ngột ngẩng đầu, rõ dải lụa trắng trong tay , sắc mặt trong nháy mắt trắng bệch như giấy, giọng run rẩy:
“Con… con gì? An nhi, là mẫu hậu của con!”
“Mẫu hậu?”
Ta khẽ một tiếng, từng bước tiến về phía bà:
“Trong mắt , chẳng qua chỉ là một công cụ tranh quyền đoạt lợi mà thôi.”
Ta cúi , đưa dải lụa trắng tới mặt bà:
“Năm ba tuổi, Lương phi hãm hại , lóc giúp rửa sạch tội danh, nhưng trong lòng chỉ nhớ giữ vững ngôi vị hoàng hậu.”
“Năm năm tuổi, Thục phi vu khống là nghiệt chủng, bày cục phản sát, chỉ quan tâm ảnh hưởng tới thanh danh của .”
“Năm tám tuổi, Đức phi đề nghị đem hòa , nửa câu cũng .”
“Mỗi ôm , rằng chỉ thể dựa , chẳng qua là vì thể bày mưu tính kế cho , thể giúp củng cố địa vị, thể bảo vệ đích t.ử mà nâng niu.”
Ta đưa tay, nhẹ nhàng vuốt qua gương mặt đang hoảng loạn của bà, đầu ngón tay lạnh lẽo.
Môi hoàng hậu run rẩy:
“Ta là sinh mẫu của con! Ta tất cả đều là vì con và con! Con thể đối xử với như !”
“Vì chúng ư?”
Ta bỗng siết chặt cổ tay bà:
“Người tất cả đều là vì chính ! Vì ngôi trung cung của , vì vị trí trữ quân của nhi t.ử !”