TRƯỚC BỐN GIỜ SÁNG, TÔI PHẢI XUẤT GIÁ - 1
Cập nhật lúc: 2025-08-23 18:29:54
Lượt xem: 163
Bà nội khi mất chịu nhắm mắt, bắt thề độc.
Ngày cưới, bốn giờ sáng nhất định xuất giá, bảy giờ thành nghi thức cưới.
Nếu , cả nhà trai sẽ gặp tai ương.
Bà thầy cúng cả đời, từng sai điều gì.
cắn răng đồng ý, còn dặn chồng:
– Dù thế nào, ngày rước dâu cũng đến sớm.
Anh gật đầu ngay.
đến ngày cưới thật sự, đoàn xe đón dâu mãi chẳng thấy bóng dáng.
Mẹ gọi điện thì bên – chồng tương lai lạnh lùng nhạt:
– Vội gì? Thề độc con trai thề!
– Muốn đón dâu ? Được thôi, đưa thêm năm trăm nghìn tệ tiền sính lễ.
– Không thì khỏi bàn!
1
Dưới biệt thự nhà , pháo nổ đì đùng, tiếng rộn rã.
Người bạn bè đều đến từ tối hôm để kịp giờ bà định.
Ai ngờ thái độ nhà trai như thế, lửa giận trong bùng lên.
giật phăng hoa cưới đầu:
– Mẹ, con lấy chồng nữa!
Mẹ vội giữ tay :
– Con ơi, hôm nay là đại hỷ, cưới?
– Con còn em bé trong bụng, họ nắm thóp cũng đúng thôi. Nhìn cái bụng con xem…
Em bé? Cái gì cơ?!
sững , cúi bụng .
Mỡ ba tầng, rõ ràng do ăn nhiều.
bối rối ngẩng lên:
– Mẹ con… thai?
Mẹ trách móc thở dài:
– Hôm đó ăn cơm với nhà họ Triệu, con bỏ nôn mấy . Mẹ thấy ánh mắt bà khi , tính toán sáng rực cả mặt.
lờ mờ nhớ .
là bữa cơm bàn chuyện cưới, hôm ăn nướng nhiều nên đau dày, ngoài mấy .
Quay bàn thì như biến thành khác.
Thậm chí còn ngốc nghếch than với : “Kỳ kinh muộn mãi tới.”
Thì từ đó bà nghĩ mang thai.
Càng buồn là, ngay cả cũng tin, mặc nhiên chấp nhận đòi hỏi vô lý của họ.
2
Mẹ khuyên:
– Hay là đưa cho họ năm trăm nghìn ? Dù gì cũng cho bà con họ hàng và bà nội con một lời giải thích.
– Nhà họ Triệu sai mấy, thì Triệu Hướng Minh cũng quen con nhiều năm, ngoài tính keo kiệt thì cũng tệ. Chẳng lẽ vì mà hại cả nhà họ mất mạng?
hiểu lý, nhưng nuốt trôi cục tức.
Đừng năm trăm nghìn, năm chục triệu nhà cũng .
Ba từng bảo: “Dù họ đưa bao nhiêu sính lễ, ba sẽ cho con mang gấp trăm về, coi như của hồi môn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/truoc-bon-gio-sang-toi-phai-xuat-gia/1.html.]
nhiều ám chỉ nên đưa sính lễ đàng hoàng, ít nhất 88.000 tệ cho lấy may.
Anh khẩy:
– Sính lễ với chả sính lễ, phong kiến lạc hậu.
– Con gái nhà cô, cha cô chắc chắn cho cô mang về . Cưới thì tiền giữ trong nhà xài chẳng hơn ?
– Bé cưng, nhà mua còn ghi tên cô đấy nhé.
nghẹn họng, nhưng vì hứa với ba cưới tiết lộ gia sản thật sự, nên đành nhịn, thậm chí buột miệng cần sính lễ.
Ai ngờ hôm nay, họ nhân cơ hội ép nhà đưa tiền.
chủ ý của Triệu Hướng Minh , nhưng nhớ đến lời thề chắc nịch từng :
“Vì em, nhất định thành di nguyện của bà.”
chua xót, thấy tủi .
Khách khứa đều giờ xuất giá là do bà chọn, ai cũng tới sớm từ hôm qua.
Thế mà chú rể – quan trọng nhất – thấy .
lúc , điện thoại reo – gọi đến.
3
Giọng gấp gáp, khác hẳn :
– Bé cưng, đừng linh tinh.
– Trên đường trễ, sắp đến .
– Nhất định sẽ kịp giờ bà định, để em gặp chuyện .
Cơn giận trong dịu .
Mẹ chồng đáng tin, nhưng ít chồng vẫn thương .
nhỏ nhẹ:
– Anh, bao giờ tới? Người nhà em đang chờ, muộn thì kịp mất.
Anh quả quyết:
– Em chuẩn , sắp tới, nhất định rước em thật rình rang!
Rồi tiếng ồn ào phía :
– Minh ca, bao giờ ? Đoàn xe đỗ lâu tiện. Sao cứ bắt đợi…
Chưa kịp rõ, điện thoại ngắt.
Mẹ thở dài:
– Xe cưới thế thì khâu chặn cửa chắc bỏ, miễn kịp giờ là may .
Em họ Diệp Lâm kêu nhỏ:
– Thế chẳng mấy trò chơi chị chuẩn mất công hết? Còn bỏ cả chục vạn thuê ekip cơ mà…
Mẹ liếc quanh hạ giọng:
– Tiền bạc là phù du, chỉ sợ chọc giận linh hồn bà con, lúc đó cả nhà họ Triệu cũng đủ bồi thường!
4
Diệp Lâm tròn mắt:
– Bà thật sự đáng sợ thế ạ?
Mẹ giải thích:
– Con ở nước ngoài nên . Bà nội con ở vùng một là một.
– Không vì nhà giàu, mà vì bà là thầy cúng nổi tiếng.
– Hồi đó nhà còn nghèo, nhưng họ hàng kiếm tiền tỷ.
– Năm , ông đưa vợ trẻ về quê, biếu quà cho từng nhà lấy may.
– Đến lượt bà con, bà xách thẳng hộp quà – yến sào, đào nhân, nhân sâm – ném ngoài cửa.
– Rồi chỉ thẳng mặt ông chửi:
“Tiền nhiều thế mà biếu thứ rẻ mạt! Đồ thất đức, trời sẽ đánh chết! Vợ con ly tán, c.h.ế.t tử tế! Cút , nhà tao cần của ô uế!”
Ông tím mặt thề bao giờ bước nhà bà nữa.
Cả làng chê bà.