Trứng Phượng Hoàng - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-07-12 09:10:43
Lượt xem: 783
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
6
Tiên phủ của Bạch Huyền tọa lạc nơi cao nhất tiên giới.
Trong làn mây mù lượn lờ, lầu ngọc điện vàng, nguy nga lộng lẫy.
Vừa đặt chân xuống đất, tiểu đoàn tử liền tỉnh , vui vẻ chạy điện.
Đôi chân ngắn nhỏ xíu đạp nhanh như gió, chạy hô:
"Nhà của phụ quá !"
Ta ngoài điện, chân như mọc rễ.
Linh khí dồi dào, đúng là thánh địa tu luyện!
Loại phúc địa như thế , mà cũng xứng ???
Bạch Huyền liếc , khóe môi cong lên như như :
"Đi ? Hay dám?"
Hừm.
Ta nhấc chân bước , khí thế hùng hổ oai phong lẫm liệt.
Ta gì mà dám chứ?
Chưa câu " quý nhờ con" bao giờ ?
Vừa bước liền đụng ngay ánh mắt kinh ngạc của mấy vị tiên nga.
Các nàng xì xào to nhỏ, giọng lớn nhỏ:
"Đây chính là yêu nữ nhân lúc Quân Thượng đang lịch kiếp mà thừa cơ..."
"Không ngờ là phượng hoàng."
"Nghe tình kiếp của Quân Thượng cũng nàng phá hỏng..."
Ta nhướn mày.
Tình kiếp? Tình kiếp gì cơ?
Đang định kỹ hơn thì các nàng cuống cuồng rời .
Thì Bạch Huyền cũng .
Thôi kệ, lên tận Thiên đình , ắt sẽ rõ sớm muộn.
Chỉ ngờ đêm đó, ép ngủ chung giường với Bạch Huyền.
Giữa hai chúng là tiểu đoàn tử đang ưỡn tứ chi ngủ ngon lành.
Ta khuyên: "Mẫu và Yêu Yêu ngủ là , cần phụ ngủ cùng."
Tiểu đoàn tử lắc đầu.
"Xà yêu tỷ tỷ bảo rằng, phu thê ngủ cùng giường, như Yêu Yêu mới ."
"..."
Sắc mặt Bạch Huyền đen như đáy nồi.
Cái con xà yêu c.h.ế.t tiệt , suốt ngày chỉ dạy mấy chuyện linh tinh!
Cuối cùng, vẫn chống sự mè nheo của tiểu Yêu Yêu.
Ta và Bạch Huyền cùng chung một giường.
Ta thì chẳng thấy hổ gì, dù cũng từng ngủ qua .
Ánh trăng xuyên qua màn lụa, rọi những mảng sáng tối lên gương mặt nghiêng của .
Ta len lén , phát hiện hàng mi dài đến mức quá đáng.
"Nhìn đủ ?" – Hắn bỗng cất tiếng, mắt vẫn nhắm.
Bị bắt gặp đang ngắm trộm.
Ta vội xoay giả vờ ngủ.
"Hừ."
Nam nhân hừ khẽ một tiếng.
Giọng trầm khàn phần vui: "Hôm đó, vì ... ngủ xong liền bỏ chạy?"
Hỏi thật.
Ngủ xong chạy, chẳng lẽ chờ ngươi tỉnh bắt chịu trách nhiệm ?
Huống hồ, chỉ là mượn giống thôi.
Không đòi ngươi nuôi, cũng chẳng cần ngươi phụ trách, cảm thấy lời quá mới đúng!
Tất nhiên, mấy lời nào dám miệng.
Chỉ đành hàm hồ ứng phó:
"Bức ép ngài chuyện như thế, cũng cảm thấy áy náy trong lòng..."
"Nên mới bỏ chạy."
Bạch Huyền gì thêm.
Còn , dần dần chìm giấc ngủ.
7
Hôm , tiếng khanh khách của Yêu Yêu đánh thức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trung-phuong-hoang/chuong-2.html.]
Bước ngoài, phát hiện trong viện điện một chiếc cầu trượt bảy sắc.
Đó là một cầu trượt bằng lưu ly, biến hóa từ ánh sáng cầu vồng bảy màu.
Mỗi bậc đều khảm tinh thạch lấp lánh như .
Trượt đến cuối còn một cụm mây mềm mại phun , đón lấy Yêu Yêu đang trượt xuống.
Váy áo của nàng tung bay, như một con bướm nhỏ vui vẻ rộn ràng.
Bạch Huyền bên cạnh cầu trượt, khóe môi cong.
Hiếm thấy Yêu Yêu vui vẻ đến .
Haiz, hài tử phụ thật khác biệt.
Ta gần: "Tiên quân còn mấy thứ ?"
Hồng Trần Vô Định
Khóe môi Bạch Huyền khựng .
"Biết chút ít."
Chút ít mà cầu trượt như thế ?
Vậy cái cầu trượt gỗ năm xưa dùng rìu đẽo từng chút, tốn hơn nửa tháng mới xong cho Yêu Yêu chơi, gọi là gì?
Gọi là rảnh quá hóa dại chắc?
Yêu Yêu thấy liền vui mừng chạy tới.
"Mẫu mẫu , xem, đây là cầu trượt phụ cho con đó!"
Ta mỉm xoa đầu nàng.
"Đẹp lắm, lắm."
Nàng chớp đôi mắt to tròn, ngoái đầu Bạch Huyền.
"Vậy của mẫu ?"
......
Ta lúng túng: "Ta lớn thế , chơi mấy thứ nữa..."
Lời còn dứt, thấy Bạch Huyền vung tay áo.
"Ầm."
Một cây ngô đồng vạn năm rực lửa mọc lên giữa đất trời.
Trên cây thả xuống hai dải xích đỏ kim, đầu xích buộc một chiếc xích đu ngưng tụ từ lửa cháy.
Trời ạ, xích đu lửa!
Mắt lập tức sáng bừng, nhưng vẫn thấy ngại.
Bạch Huyền hừ lạnh một tiếng.
"Chỉ là tiện tay thôi."
So với , thật đúng là tức c.h.ế.t mà!
Ta bộ nữa, nhảy thẳng lên .
Còn ngoái đầu kêu một tiếng: "Đẩy một cái , Tiên quân~"
Bạch Huyền mất kiên nhẫn búng đầu ngón tay.
Một luồng tiên lực đẩy chiếc xích đu bay thẳng lên tận tầng mây.
"Yo hô~!"
Ta hét lớn một tiếng.
Yêu Yêu truyền âm riêng cho .
"Mẫu ! Cười cho dễ một chút ! Người ngoài tưởng là con khỉ đó!"
......
Còn Bạch Huyền, khoanh tay gốc cây.
Nhìn nào đó đang đong đưa giữa trung, và tiểu đoàn tử đang vui vẻ chơi cầu trượt bên cạnh.
Ánh mắt lạnh lùng của cũng bất giác dịu .
8
Bạch Huyền đối xử với Yêu Yêu vô cùng.
Ngày nào Yêu Yêu cũng khoe khoang với :
"Mẫu ơi, phụ thật là tuyệt!"
Tuyệt cái gì mà tuyệt.
Từ khi đến tiên giới, con nhóc chỉ pháp lực tiến bộ rõ rệt.
Thịt và mặt cũng phồng lên trông thấy.
Biến thành một con phượng hoàng tròn vo luôn .
Hậu hoa viên trong tiên điện, mây hồng nhuộm đỏ nửa bầu trời.
Đẹp đến mộng ảo.
Nếu như... một con phượng hoàng đang lăn qua lăn gãi ngứa thì hảo .
Ta bực bội rung cánh, đuôi lông nắng chói chang ánh lên rực rỡ.
Chỉ tiếc, dù lông đến cũng chẳng chống nổi nỗi khổ của kỳ lông.
Lưng ngứa tới mức ngứa tận xương.