TRÙM TRƯỜNG GÀO THÉT TRONG VÔ VỌNG - 12+13
Cập nhật lúc: 2025-10-23 18:29:42
Lượt xem: 37
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
12.
, Kỳ Liên, và giáo viên chủ nhiệm lớp 11-9, gọi lên phòng thầy hiệu trường.
Hiệu trưởng nhíu mày, lúc nhanh lúc chậm lau lau cái mắt kiếng, trông vẻ khổ não.
"Khụ, thầy Lưu , thầy giảng dạy cũng gần mười năm , nên chúng nghề giáo, tuy việc chính là dạy học, nhưng trọng điểm vẫn là dạy ,” hiệu trưởng bộ tịch, những lời chân thành với thầy chủ nhiệm, "Hôm nay mới , bạn học Bạch Tô các bạn trong lớp cô lập, chằng lẽ thầy cũng mới ?"
Thầy chủ nhiệm cúi đầu dám lên tiếng.
Ông cũng là một trong những xem, chẳng lời nào để biện minh cả.
"Chuyện hai năm , bọn nhỏ thì thôi, nhưng với thầy đều rõ, trò Bạch Tô và trò Phương Tĩnh Tĩnh đều là hại."
"Quay về nghĩ cho kĩ !"
Sau khi thầy chủ nhiệm rời , hiệu trưởng lập tức đổi vẻ mặt.
Thầy như biến thành khác , vẻ mặt tươi , giơ ngón tay cái lên với Kỳ Liên: "Thằng nhóc thối lắm, cuối cùng cũng phản kháng, bảo vệ khác ."
Kỳ Liên hất cằm, hừ lạnh một tiếng.
"Với tư cách là của cháu, tán thưởng hành động hôm nay, nhưng với tư cách là hiệu trưởng, phạt thôi...Xuống sân chạy 20 vòng ."
Kỳ Liên lời rời .
cũng chuẩn thì thầy hiệu trưởng vẫy vẫy tay: "Bạn học Bạch Tô, nhờ cháu trông coi thằng bé cẩn thận nhé."
hiểu, nhưng vẫn gật đầu đồng ý.
lớp học.
chống cằm, bên mép đường chạy, Kỳ Liên thực hiện hình phạt.
Hắn đón lấy ánh nắng mặt trời, mái tóc rối bù, cơ thể thiếu niên tràn đầy sức sống tỏa hương vị thanh xuân trong ánh sáng.
Cứ như , tim lỡ nhịp .
Hắn thật sự là một mâu thuẫn.
Rõ ràng là một tên nhát gan, nhưng dũng cảm đến bất ngờ, rõ ràng sợ đau, nhưng thường xuyên dính mấy chuyện rắc rối.
nghĩ .
Nên bắt đầu tò mò.
Qua chuyện , thầy chủ nhiệm từ chức, giáo viên chủ nhiệm mới tới chiếu một đoạn phim ngắn trong giờ tự học buổi tối.
Nội dung bất ngờ giống câu chuyện giữa và Phương Tĩnh Tĩnh, cũng chẳng thầy tìm thấy nó ở .
Có vài xem xong thì hiểu rõ chuyện, mắt đỏ lên đến tìm xin , đều ngó lơ.
để mắt đến bọn họ, càng để họ trong lòng, bất kể bọn họ đối xử với bằng thái độ nào, đều thèm để ý.
Huống hồ, câu "Tớ xin " nào cũng sẽ đổi câu "Không gì".
Kỳ Liên thì khác, phát hiện sợ tiếp xúc với khác, cứ hễ đến gần, sẽ trưng bộ mặt hung ác để rời , nếu nọ , thì tự chỗ khác.
Tiếp xúc tay chân càng , để cho bất cứ ai đụng , cách một lớp quần áo cũng .
Hắn sợ giao tiếp với loài .
Ở nhà của thầy hiệu trưởng, cũng tranh thủ lúc Kỳ Liên, hỏi thầy hiệu trưởng chuyện gì xảy với , nhưng hiệu trưởng lắc đầu, là những chuyện nên để cho Kỳ Liên tự với .
là thầy hy vọng Kỳ Liên thể trò chuyện nhiều hơn, khép kín , vì cũng hỏi nữa.
13.
Cuộc sống học đường mới yên bình hai ngày thì nổi lên sóng gió.
Phương Tĩnh Tĩnh bắt nạt.
Bàn của cô cũng bẩn giống như bàn của ngày .
Chỉ khác là là cô kỹ năng như , lúc nhốt phòng vệ sinh, cô thể tránh xô nước đổ từ cao xuống, trở nên chật vật nổi.
Cô la hét trong nhà vệ sinh cả tiết, chỉ khi giáo viên thể d.ụ.c ngang qua mới thả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trum-truong-gao-thet-trong-vo-vong/1213.html.]
Tinh thần của Phương Tĩnh Tĩnh vốn thất thường, liên tục kích thích khiến cô trực tiếp phát điên luôn.
Lúc cô đến đón , là giờ nghỉ, lầu, thấy phụ nữ sớm tái hôn kiên nhẫn tát Phương Tĩnh Tĩnh.
Phương Tĩnh Tĩnh che mặt gào , thấy Kỳ Liên đến, cô đột nhiên hét chói tai ôm chặt .
“Kỳ Liên, cứu ! viện tâm thần, hề điên!”
“Ngay cả con khốn Bạch Tô còn giúp thì nhất định giúp !”
Sắc mặt của Kỳ Liên bỗng trở nên tái nhợt.
Thấy tình huống bắt đầu , vội vàng chạy xuống, Phương Tĩnh Tĩnh liều mạng bám lấy Kỳ Liên, bèn giơ tay đ.á.n.h mạnh gáy cô .
Phương Tĩnh Tĩnh ngã xuống.
Kỳ Liên cũng ngã .
Môi của đập mạnh răng của , khi mùi m.á.u tỏa thì cũng tiếng lòng của .
“Đừng đ.á.n.h !”
“Đừng cởi quần áo của !”
“Đừng chạm ! Đừng chạm ! Cầu xin các đừng chạm !”
Thì là .
Vốn dĩ Kỳ Liên cũng bắt nạt ?
Thầy hiệu trưởng nhanh chóng xuất hiện, dẫn theo bác sĩ tư nhân, đưa Kỳ Liên về nhà.
Dù mất ý thức, Kỳ Liên vẫn nhíu chặt mày, giãy giụa và cự tuyệt sự động chạm của khác.
Hắn ngừng la hét kêu cứu.
Không ngừng kêu.
Không ngừng kêu.
Sự tuyệt vọng cùng nỗi đau từ từng tiếng cầu cứu của truyền thẳng đến tim khiến hốc mắt đỏ bừng lên.
Thậm chí bắt đầu nghĩ, cuối cùng Kỳ Liên trải qua chuyện gì? Phải bắt nạt đến mức nào mới thể tuyệt vọng như ?
nghiến răng, định hỏi thầy hiệu trưởng mà thấy thầy và hai quen quen ở cửa .
Chính là hai tên côn đồ trấn lột Kỳ Liên ở trong hẻm.
Chính tay hiệu trưởng đưa cho bọn một xấp tiền.
Trong đầu đột nhiên xuất hiện một ý nghĩ , nheo mắt, nhanh chóng đến giật lấy tiền.
lạnh lùng liếc hai tên côn đồ, đó thẳng thầy hiệu trưởng: “Vì ?”
“Không giống như em đang nghĩ ,” thầy hiệu trưởng thở dài, “Đưa tiền cho họ , thầy sẽ sự thật cho em.”
nghĩ một chút đưa tiền cho hai tên đang núp kỹ dám bước .
Bọn họ nhanh chóng chạy .
Giống như sợ sẽ cướp .
Hiệu trưởng chằm chằm hư , trong ánh mắt mang theo vẻ đau thương, thật lâu mới : “Cơ thể của chị gái , khi sinh Kỳ Liên thì yếu dần, lâu thì qua đời.”
“Sau đó lâu, cha của Kỳ Liên cũng lấy vợ mới, đàn bà từng là nổi tiếng, giỏi nhất là diễn trò, mặt thì che chở săn sóc Kỳ Liên, nhưng lưng thì ngược đãi thằng bé.”
“Khi Kỳ Liên hai tuổi mới , chữ đầu tiên là đau.”
“Trước thầy định cư ở nước ngoài, mối quan hệ với nhà họ Kỳ cũng xa cách, mấy chuyện . Cha của Kỳ Liên thường xuyên nước ngoài, nên chẳng ai phát hiện điều bất thường.”
“Sau Kỳ Liên bắt đầu học, bà tính kế để tìm trường học … Bà chi tiền thuê bạn học và thầy giáo, dùng nhiều cách khác để hạ nhục và bắt nạt Kỳ Liên.”
“Kỳ Liên tìm hỗ trợ, cầu cứu , nhưng những bà qua mắt nên họ cũng cảm thấy Kỳ Liên chỉ đang cố tình gây sự. Chẳng ai tin nên hề giúp đỡ thằng bé.”
“Kỳ Liên tìm sự giúp đỡ, nhảy từ tầng xuống.”