Trồng Xong Lúa Mì, Tôi Sẽ Về Phương Nam - 6

Cập nhật lúc: 2025-07-23 04:28:40
Lượt xem: 775

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

22

 

Chồng thì tức giận đến bùng nổ.

 

“An Mẫn, bà còn định loạn đến bao giờ nữa hả?”

 

“Rốt cuộc bà thế nào? Bà thì cái nhà ?”

 

“Có bà cứ thấy con trai nhà vợ chồng ly tán bà mới hài lòng đúng ?”

 

tranh cãi với ông, mà nghiêm túc với ông rằng:

 

“Khi , ông thể thử chút việc nhà.”

 

“Nếu ông nấu cơm, thể đến quán cơm đầu phố mua vài món về ăn, chỗ đó giá rẻ, sạch sẽ vệ sinh.”

 

“Cố Thanh Kiều, ngôi nhà chỉ , mà còn cả ông. Ông cũng thể một vài việc trong khả năng của để chăm lo cho cái nhà .”

 

Nghe xong những lời , chồng tức đến nỗi nghẹn cả , thở nổi.

 

“An Mẫn, bà tức c.h.ế.t đúng !”

 

“Bà phương Nam chứ gì? sẽ đưa bà đồng nào, cũng sẽ cho con trai con gái đưa bà tiền! Để xem bà bằng cách nào!”

 

Nói xong, ông giận dữ bỏ .

 

Con gái một cái, vội vàng đuổi theo để dỗ dành ông.

 

Còn thì ghế sofa, tiếp tục tra cứu các bài hướng dẫn du lịch đến phương Nam.

 

Cả đời , điều ơn Cố Thanh Kiều nhất chính là — đây mỗi ông học về, đều dạy nhận mặt chữ.

 

từng học một ngày nào, nhưng nhờ Cố Thanh Kiều, nhiều chữ.

 

Trước đây, thường dùng điện thoại để tìm kiếm cảnh phương Nam các nền tảng video.

 

Còn đầu tiên, dùng nó để tra thông tin hướng dẫn phương Nam.

 

Không ngờ, trong lúc bấm nhầm, vô tình mở nhầm một phòng livestream.

 

Sau một hồi ấn loạn, may kết nối trực tiếp với livestream.

 

Lẽ nên thoát ngay lập tức.

 

Thế nhưng đúng lúc chuẩn bấm nút thoát, thấy giọng của đó.

 

Người chủ phòng đó nhẹ nhàng thiện hỏi vấn đề gì cần giúp đỡ .

 

do dự một chút, cẩn thận đưa câu hỏi của .

 

“Chào . năm nay gần 60 tuổi , nhưng vẫn ngoài ngắm thế giới.”

 

“Đợi thu hoạch xong vụ lúa mạch , sẽ về phía Nam.”

 

hiện tại chỉ hơn sáu nghìn đồng, chừng đó đủ cho một chuyến phương Nam .”

 

hỏi , liệu thể cho một vài lời khuyên ?”

 

23

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

 

Nghe xong lời , đầu bên im lặng một lúc.

 

lúc đang hối hận, liệu câu hỏi của quá nực .

 

Người livestream hỏi :

 

“Vậy thưa dì, dì tham quan ạ?”

 

sững một chút.

 

Rồi cái tên mà bấy lâu nay vẫn luôn mong mỏi.

 

“Tây Song Bản Nạp.”

 

đến Tây Song Bản Nạp chơi một chút, tránh rét một mùa đông.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trong-xong-lua-mi-toi-se-ve-phuong-nam/6.html.]

xong.

 

Người livestream suy nghĩ một lúc.

 

Anh :

 

“Dì ơi, hơn sáu nghìn đồng thì lẽ đủ để dì sống qua một mùa đông ở Tây Song Bản Nạp ạ.”

 

thể thế , khi đến Tây Song Bản Nạp, dì thử đến chuyện với chủ nhà nghỉ, giúp họ dọn dẹp vệ sinh, thể họ sẽ cho dì ăn ở miễn phí.”

 

“……”

 

Trong thời gian tiếp theo.

 

Người chủ phòng livestream đó kiên nhẫn giải đáp cho nhiều vấn đề.

 

Đến khi kết thúc cuộc gọi, cách mua vé máy bay và xem bản đồ.

 

tính toán, chỉ cần hai ngày nữa, là thể gieo xong hết vụ lúa mạch ngoài ruộng.

 

Thêm hai ngày nữa thôi, là thể lên đường.

 

điều ngờ đến là — ngày lúc chuẩn xuất phát, đoạn video kết nối với livestream bất ngờ nổi tiếng.

 

Chỉ trong thời gian ngắn, chồng , con cái , cả hàng xóm láng giềng… đều xem video đó.

 

24

 

Chồng cầm điện thoại, tức giận bước đến mặt .

 

“An Mẫn, cho bà tiền, thì bà liền lên mạng hỏi cách phương Nam đúng ?”

 

“Cái phương Nam đó, bà nhất định cho bằng ?”

 

ông, nét mặt đầy nghiêm túc:

 

“Cố Thanh Kiều, tiền. Những năm qua, trồng lúa mạch để phụ giúp sinh hoạt trong nhà, đồng thời cũng tự tích góp một ít.”

 

“Cái chuyến phương Nam , đúng là nhất định .”

 

“Người khác thể , nhưng ông thì thể phương Nam luôn là giấc mơ của .”

 

“Trước đây, ông còn sẽ dẫn vượt qua những ngọn núi đó, cùng đến phương Nam cơ mà.”

 

“Ông quên ?”

 

Lời khiến Cố Thanh Kiều khơi ký ức trong lòng.

 

25

 

Thật .

 

Cố Thanh Kiều cũng từng nghĩ đến chuyện đưa phương Nam.

 

Sau khi thi đại học xong, ông bố ép đăng ký một trường địa phương.

 

Đêm hôm đó, khi điền xong nguyện vọng.

 

Ông bất ngờ nắm lấy tay , kéo chạy như bay.

 

Khi đó hỏi ông: “Chúng đang ?”

 

Trong gió, giọng Cố Thanh Kiều vang vọng, kiên định:

 

“An Mẫn, sẽ dẫn em phương Nam!”

 

Đêm hôm đó.

 

Cố Thanh Kiều dẫn vượt qua hai ngọn núi.

 

Cho đến tận rạng sáng.

 

Chúng mệt lả, bệt xuống đất.

 

Chúng phát hiện — bên ngọn núi… vẫn là núi.

 

Mà chúng thì hình như… mãi cũng thể thoát khỏi dãy núi .

Loading...