Trồng Xong Lúa Mì, Tôi Sẽ Về Phương Nam - 1
Cập nhật lúc: 2025-07-23 04:26:42
Lượt xem: 222
Năm 1965.
Năm 9 tuổi, ba bán cho Cố Thanh Kiều vợ nuôi từ bé với giá 5 đồng.
Lúc đó hỏi điều ước gì .
ngọn núi lớn mặt, với :
“Nếu thể, em rời khỏi ngọn núi , ngoài xem thế giới.”
Anh , đợi lớn lên, nhất định sẽ đưa ngoài ngắm thế giới bên ngoài.
Trong suốt 50 năm đó, ở bên — giúp thi đỗ đại học, tìm công việc, sinh con dưỡng cái, chăm sóc cha hai bên.
Mãi đến ngày Cố Thanh Kiều nghỉ hưu, mới đầu dè dặt đề nghị:
“Em về phía Nam xem thử.”
già , đừng suốt ngày nghĩ đến mấy chuyện viển vông.
Con cháu cũng khuyên đừng tự khổ .
chẳng gì thêm, chỉ lặng lẽ tiếp tục cày cấy ruộng lúa mạch.
nghĩ kỹ — đợi khi thu hoạch xong vụ , sẽ về phía Nam.
Một , ngắm non sông tươi của đất nước.
Nửa đời một lời hứa của đàn ông lỡ dở cả thanh xuân.
Nếu , e rằng cả đời sẽ chẳng còn cơ hội.
1
Hôm chồng nghỉ hưu từ một trường trung học trọng điểm.
Rất nhiều đến chúc mừng ông.
Họ ông tận tụy cả nửa đời , đào tạo bao nhiêu thế hệ học trò, cuối cùng cũng đến lúc an nhàn hưởng phúc.
Một học trò tên là Tống Thanh của ông, để chúc mừng thầy giáo nghỉ hưu, còn chủ động mời chúng du lịch mấy hôm ở phương Nam.
“Thầy , bình thường thầy bận rộn công tác, cô thì lo toan việc nhà.”
“Hay nhân lúc thầy nghỉ hưu, con mời thầy cô du lịch phương Nam một chuyến nhé?”
đang quét dọn trong nhà, đến đó thì bất giác ngừng tay .
Từ nhỏ đến lớn, vẫn từng về phía Nam.
Chồng luôn đợi khi rảnh rỗi sẽ đưa .
Thế nhưng bao nhiêu năm qua, dường như chẳng bao giờ mấy ngày gọi là rảnh rỗi thật sự.
Giờ đây, ông nghỉ hưu, học trò nhiệt tình mời mọc.
Xem đúng là một cơ hội để về phương Nam.
sang chồng, hồi hộp chờ đợi câu trả lời từ ông.
Lúc trong lòng chút háo hức.
Bởi nhiều về phía Nam, và ông cũng hứa với ít .
nghĩ chắc hẳn ông sẽ đồng ý.
điều khiến ngờ tới là — chồng thậm chí thèm suy nghĩ, liền từ chối ngay.
“Tống Thanh , thầy hiểu tấm lòng của em.”
“ thầy và sư mẫu đều tuổi, ở nhà còn bao nhiêu việc lặt vặt, tạm thời tính chuyện cả.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trong-xong-lua-mi-toi-se-ve-phuong-nam/1.html.]
“Đợi cơ hội nhất định sẽ .”
Sau khi chồng , học trò cũng nhắc chuyện mời chúng du lịch nữa.
lúc đang thất thần, liền thấy ông gọi nấu cơm.
Vừa cắt rau, thầm nghĩ vì ông từ chối lời mời.
Không cẩn thận, cắt trúng ngón tay.
2
Nghe thấy kêu lên, chồng cau mày bước nhanh bếp, vẻ mặt trách móc.
“Bà thế?”
“Nấu bữa cơm thôi mà cũng cắt trúng tay ?”
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
“Mau ngoài…”
Ông tới đó thì mấy học trò ngoài phòng khách ló đầu .
“Thầy bảo cô ngoài, là vì đau lòng khi cô đứt tay nên định tự nấu cơm đúng ?”
“Thầy ở trường nghiêm khắc , về nhà dịu dàng thế , đúng là đàn ông .”
“Dùng giọng nghiêm nghị nhất để việc dịu dàng nhất.”
“……”
Nghe học trò bàn tán như , câu của chồng lập tức nghẹn nơi cổ họng.
Bởi vì — ông định nấu cơm.
Ông chỉ ngoài, băng bó xong thì mau chóng nấu cơm, để khỏi chậm bữa ăn của .
học trò khen một câu như thế…
Ông tiện nốt phần , ngẩn đó, .
Dù gì thì chúng cũng là vợ chồng mấy chục năm, ông từng một xuống bếp nấu ăn.
thở dài, chủ động giúp ông giải vây.
“Không , ngoài băng bó vết thương là , ông cứ để đó, để nấu tiếp cho.”
Nói xong, học trò của ông nhịn mà cảm thán:
“Thầy cô tình cảm thật quá !”
“Nghe thầy cô kết hôn mấy chục năm , tình cảm như đúng là khiến ngưỡng mộ!”
Nghe họ , chồng mỉm bước ngoài.
“Ôi dào, với sư mẫu các em là vợ chồng già , đừng trêu bọn nữa.”
“Các em cũng nên sớm lập gia đình, định sự nghiệp …”
3
Còn lặng lẽ lấy hộp thuốc , tự xử lý vết thương.
Rồi trở bếp, tiếp tục nấu ăn.
Vẫn như khi.
Im lặng.
Chịu đựng.
Không một lời oán than.