Trong Tim Có Anh, Trong Tay Có Tương Lai - Phần 5

Cập nhật lúc: 2025-03-05 07:41:52
Lượt xem: 83

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2LKzipO8JQ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

17

Hai ngày sau khi có kết quả cuối cùng, chúng tôi được nghỉ lễ.

Những ngày vừa qua thật sự rất suôn sẻ.

Tôi cũng phát hiện ra rằng điểm số của tôi đứng thứ 44, nhưng Lâm Tiểu Ngư lần này thậm chí còn không lọt vào top 50 và chỉ xếp thứ 56.

Vui thế.

Nhưng tôi không có ý định tái đấu với cô ta trong tương lai.

Tôi sẽ không xúc phạm người khác trừ khi họ xúc phạm tôi.

Đối với tôi, kỳ thi tuyển sinh đại học quan trọng hơn.

Điều đáng nói là ở Phó Khả không có gì bất thường.

Điều tôi lo lắng là cậu ấy sẽ đấu với bọn xã hội đen ở trường bên cạnh vì Lâm Tiểu Ngư.

Kết hợp với những gì cậu ấy đã yêu cầu Lâm Tiểu Ngư xin lỗi trước đó, tôi có cảm giác mơ hồ rằng cậu ấy dường như không quan tâm nhiều đến Lâm Tiểu Ngư.

Dù tôi rất bối rối nhưng đó cũng là một điều tốt.

Còn tốt hơn là cậu ấy c.h.ế.t vì Lâm Tiểu Ngư.

Tôi nghĩ vậy.

Dựa theo kinh nghiệm của kiếp trước, học kỳ sau sẽ vất vả hơn.

Vì vậy kỳ nghỉ đông này rất quan trọng với tôi.

Tôi không chỉ cần bù đắp những kiến ​​thức đã có được từ năm đầu cấp 3 mà còn phải đặt nền móng vững chắc cho Giang Hiểu Tinh.

Nếu có thể, tôi cũng muốn giúp Phó Khả ôn tập.

Sau khi được tái sinh, tôi không thể trở thành cứu tinh nhưng tôi vẫn hy vọng có thể cố gắng hết sức để giúp đỡ những người xung quanh.

18

Phó Khả thực sự rất có ích.

Những ngày này tôi đang lo lắng không biết làm thế nào để học lại kiến ​​thức phổ thông từ đầu.

Cậu ấy đã tìm thấy một trường luyện thi tốt nhất ở thành phố của chúng tôi.

Ban đầu trường không có nhu cầu tuyển sinh, nhưng tôi không biết Phó Khả đã dùng phương pháp nào để khiến trường đồng ý nhận ba chúng tôi vào lớp.

Trong kỳ nghỉ này, mọi người đã bắt đầu một đợt ôn tập trước và chúng tôi phải học lại từ đầu.

19

Có một giáo viên luyện thi kèm cặp cho chúng tôi, nên chúng tôi bận rộn suốt kỳ nghỉ.

Khi kỳ nghỉ kết thúc, tôi đã hoàn toàn bắt kịp những kiến thức mà tôi đã bỏ lỡ trong năm đầu trung học.

Tôi thậm chí còn giao bài cho Giang Hiểu Tinh và Phó Khả giải để chuẩn bị cho kỳ thi tuyển sinh đại học.

Tổng cộng sáu cuốn sách!

Trong quá trình đó tôi phát hiện ra một điểm mù.

Đó là, Phó Khả thực sự tuyệt vời.

Cho dù đó là việc nắm vững kiến ​​thức cơ bản, hiểu biết các dạng câu hỏi khác nhau hay khả năng kiểm soát thời gian làm bài.

Tất cả đều đỉnh cao.

Từ quan điểm của người từng đoạt huy chương vàng như tôi, năng lực của Phó Khả không hề tầm thường.

Lúc đầu tôi tưởng với cái đà này, Phó Khả sẽ không cần lo về điểm số, mãi về sau cô giáo đưa cho chúng tôi một bộ đề kiểm tra có những câu hỏi tương tự những câu mà tôi bắt cậu ấy giải.

Nhưng cậu ấy lại dùng thủ thuật cũ của mình một lần nữa và nộp một tờ giấy trắng.

Tôi bây giờ có thể chắc chắn rằng Phó Khả cố tình không muốn tiết lộ trình độ thực sự của mình.

20

Tôi cứ tưởng phải rất lâu nữa Phó Khả mới mở lòng với chúng tôi.

Nhưng đã có một chuyện bất ngờ xảy ra.

Hai tuần trước khi khai giảng, vào ngày kết thúc lớp học bù.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/trong-tim-co-anh-trong-tay-co-tuong-lai/phan-5.html.]

Phó Khả mời chúng tôi đến nhà cậu ấy ăn tối.

Giang Hiểu Tinh và tôi đều ngạc nhiên.

Bởi vì trước đây Phó Khả rất ít khi nhắc tới chuyện nhà mình, cũng chưa bao giờ mời chúng tôi đến nhà.

Việc học và vui chơi thường diễn ra ở nhà tôi và nhà Hiểu Tinh.

Thỉnh thoảng tôi ngỏ ý muốn sang nhà cậu một hai lần nhưng đều bị từ chối.

Tôn trọng sự riêng tư, chúng tôi luôn nghĩ rằng có thể cậu ấy có điều gì đó muốn che giấu.

Tất nhiên, khả năng lớn nhất là điều kiện gia đình không tốt.

Vì vậy chúng tôi hiếm khi hỏi cậu ấy về gia đình.

Tuy nhiên, thực tế khiến tôi và Giang Hiểu Tinh bất ngờ.

Gia đình Phó Khả sống trong một khu biệt thự lộng lẫy khiến tôi phải choáng ngợp.

Dựa vào mức lương của tôi ở kiếp trước, cả đời tôi gần như còn không đủ tiền mua nổi một gara trong nhà cậu ấy.

Thiếu gia giàu có thực ra đang ở ngay cạnh tôi.

Tôi và Giang Hiểu Tinh nhìn nhau.

Hóa ra chính chúng tôi mới là những chú hề chẳng biết gì.

Phó Khả thấy chúng tôi bối rối, thản nhiên xua tay.

"Đừng lo lắng, đây là nhà của bố tôi, không phải của tôi."

Tôi và Giang Hiểu Tinh còn đang bận than thở rằng mình là "ếch ngồi trong giếng" mà không để ý đến câu nói có phần kỳ lạ của cậu ấy.

Cha mẹ của Phó Khả đã tiếp đón chúng tôi.

Nhưng gia đình này luôn mang lại cho tôi những cảm giác lạ lùng.

Phó Khả rõ ràng không làm gì cả, nhưng cha cậu luôn mắng Phó Khả với vẻ mặt nghiêm túc.

Mẹ cậu ấy rất dịu dàng và ân cần, chào đón chúng tôi nồng nhiệt và luôn nói hộ Phó Khả khi bố cậu ấy trách mắng cậu ấy.

Nhưng Phó Khả lại thờ ơ với mẹ mình.

Lúc đó Phó Khả thậm chí còn không gọi hai tiếng “Bố, mẹ”.

Dù sao đi nữa, tôi cảm thấy rất khó chịu và nhức nhối.

Giang Hiểu Tinh hiển nhiên cũng như vậy.

Thế là trên bàn ăn, cả hai chúng tôi đều bận ăn, muốn ăn xong cho nhanh để có thể rời khỏi nơi này.

Tuy nhiên, được nửa bữa, bố của Phó Khả nhìn tôi và đột nhiên nói: “Có phải cô gái này không?”

Phó Khả đáp: “Phải.”

Bố cậu cau mày và nhìn tôi.

Những gì tôi thấy thật khó hiểu và đáng sợ.

Mẹ cậu xen vào: "Tiểu Khả, cô gái kia rất chân thành với con. Nó đã cố gắng hết sức chỉ vì con..."

"Được rồi, đừng nói nữa!"

Phó Khả ngắt lời bà, sốt ruột nói với cha mình.

"Ông có thể quản vợ mình không?"

Cha cậu tỏ vẻ không hài lòng: “Sao con lại nói chuyện với mẹ như thế?”

Phó Khả chế nhạo và trực tiếp đứng dậy.

"Chúng tôi đã no rồi. Tôi hy vọng ông sẽ giữ đúng lời hứa. Tạm biệt!"

Nói xong cậu bước ra ngoài.

Nhìn thấy cậu như vậy, tôi và Giang Hiểu Tinh vội vàng đứng dậy.

Mặc dù tôi rất bối rối và xấu hổ.

Nhưng tôi vẫn nghĩ cậu ấy nên lễ phép với bố mẹ mình.

Tôi cúi đầu chào họ: “Cảm ơn bữa cơm của chú và dì, hôm nay…”

Phó Khả quay lại, nắm lấy tay tôi và bước ra ngoài.

Kết quả là tôi thậm chí còn không nói được nửa câu sau của mình: “Xin lỗi đã làm phiền chú dì”.

Loading...