Anh chàng bên cạnh chợt hiểu ra.
"Bảo sao, thấy bà này quen mắt thế."
"Hóa ra trước đây là người bán hàng ở đối diện à?"
"Đồng chí, tôi có thể làm chứng!"
Lưu Đại Phương lúc này mới hoảng hồn, lập tức quay người định chạy, nhưng bị người quản lý túm lại.
Họ đến thẳng nhà Lưu Đại Phương, thấy một đống quần áo đã may xong.
Cộng thêm việc Lưu Đại Phương trước nay luôn làm việc phô trương, hàng xóm có nhiều người không ưa bà ta.
Gặp chuyện này, chắc chắn họ sẽ thêm dầu thêm mỡ mà kể lể.
Cuối cùng, tất cả đồ đạc của Lưu Đại Phương không những bị tịch thu mà còn bị phạt 50 tệ.
Lần này thì tim Lưu Đại Phương tan nát rồi.
Cũng vì thế mà yên tĩnh được mấy ngày.
Còn tôi nhìn ví tiền trong tay ngày càng căng phồng, trong lòng cũng ngày càng yên ổn hơn.
Cho đến hôm nay, chị Hoàng lại sang chơi.
Chị ấy nhìn sắc mặt tôi, dè dặt mở lời:
"Thẩm Đại Dũng sắp kết hôn rồi, với Ngô Tú Phân ở phân xưởng bên cạnh."
Nghe thấy tên Ngô Tú Phân, lòng tôi không một gợn sóng.
Kiếp trước, sau khi Nam Nam kết hôn, Thẩm Đại Dũng bắt đầu chểnh mảng, mập mờ không rõ với Ngô Tú Phân.
Lúc đó tôi một lòng lo cho Nam Nam, hận anh ta đến chết, nên cũng lười quản.
Kiếp này, ngược lại lại để Thẩm Đại Dũng sớm được như ý nguyện rồi.
Nhưng câu nói tiếp theo của chị Hoàng lại khiến tôi chú ý:
"Ngô Tú Phân này kéo dài mãi không kết hôn, chính là để tìm người có tiền."
"Cũng không biết nhà họ Thẩm lấy đâu ra tiền mà Thẩm Đại Dũng và Thẩm Nhị Dũng lại có thể cưới vợ cùng lúc."
"Nghe nói Thẩm Nhị Dũng còn được thăng chức nữa!"
"Nhà họ Thẩm già lần này chơi lớn thật, hai anh em mỗi người đều sắm đủ xe đạp, máy may với đồng hồ đấy!"
"Ngô Tú Phân kia thì khỏi phải nói đắc ý thế nào, cả ngày đeo đồng hồ khoe khoang khắp phân xưởng."
Tim tôi đập thình thịch, thảo nào Lưu Đại Phương im hơi lặng tiếng lâu như vậy, hóa ra là chuyện này!
Hay lắm, đúng là tự làm tự chịu.
Thẩm Đại Dũng đây là thật sự muốn c.h.ế.t rồi.
Chị Hoàng không biết chuyện gì xảy ra, nhưng tôi thì rõ rành rành.
Trước khi ly hôn với Thẩm Đại Dũng, Lưu Đại Phương đã xúi giục Thẩm Đại Dũng lén lấy trộm linh kiện từ phân xưởng ra ngoài bán.
Bị tôi phát hiện đã mắng cho một trận tơi bời.
Thẩm Đại Dũng vốn nhát gan, nên chuyện đó mới không thành.
Xem ra bây giờ, Thẩm Đại Dũng vì muốn có con trai, thật sự là liều mạng rồi!
Tôi ghi nhớ chuyện này trong lòng.
Dự định đợi Nam Nam thi xong, sẽ tính sổ từng món một.
Ngày tháng cứ thế dần trôi.
Cuối cùng cũng đến ngày Nam Nam thi đại học.
Tôi nghỉ bán hàng sớm, ở nhà chuyên tâm chăm sóc Nam Nam.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/trong-sinh-thap-nien-80-cuu-lay-con-gai-be-nho/chuong-7.html.]
Đợi kỳ thi kết thúc, nhìn Nam Nam mặt mày tươi rói, nhẹ nhõm bước ra khỏi phòng thi.
Trái tim treo lơ lửng của tôi cuối cùng cũng hạ xuống được.
Kiếp này, cuối cùng tôi cũng đã thay đổi được quỹ đạo cuộc đời của Nam Nam.
Sau này chắc chắn sẽ ngày càng tốt đẹp hơn.
Sau đó tôi tranh thủ thời gian cuối cùng, bắt đầu thanh lý hết số quần áo trong tay.
Chuẩn bị cho việc rời đi sau này.
Đến khoảnh khắc giấy báo nhập học của Nam Nam được gửi tới, tôi mới thật sự vỡ òa.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Tôi từng nghĩ thành tích của Nam Nam sẽ tốt, nhưng không ngờ con bé lại đỗ vào trường đại học danh giá nhất.
Tôi như được nở mày nở mặt, treo dải lụa đỏ từ đầu ngõ kéo dài đến tận cửa nhà.
Ngày mời hàng xóm đến ăn mừng, Thẩm Đại Dũng mặt dày mò đến.
"Nam Nam, đúng là con gái ngoan của bố!"
"Con sắp có em trai rồi đấy, sau này Nam Nam thành tài rồi đừng quên em trai con nhé."
Ngô Tú Phân cũng đứng bên cạnh nói hùa theo:
"Đúng vậy đó Nam Nam, dù sao m.á.u mủ ruột rà mà."
"Sau này con còn phải trông cậy vào em trai chống lưng cho đấy!"
Tôi sợ Nam Nam khó xử, đang định đuổi Thẩm Đại Dũng và Ngô Tú Phân ra ngoài.
Lại không ngờ Nam Nam vỗ nhẹ tay tôi trấn an, rồi đứng thẳng người ra.
"Cháu đã đổi họ, không còn là Thẩm Nam Nam nữa, mà là Chu Nam Nam."
"Còn nữa, cháu nhớ là cháu đã cắt đứt quan hệ với nhà họ Thẩm rồi, giấy đoạn tuyệt quan hệ vẫn còn giữ trong nhà."
"Cho nên, mời ông đừng đến làm phiền mẹ con cháu nữa!"
Nhìn bóng lưng Nam Nam, hốc mắt tôi bất giác nóng lên.
Con gái tôi, không còn rụt rè sợ sệt, đã đứng thẳng lưng rồi.
Rời khỏi nhà họ Thẩm, con bé cũng đã trưởng thành thành chỗ dựa cho tôi rồi.
Thẩm Đại Dũng bị lời nói của Nam Nam chọc tức đến mức định ra tay.
"Tao sinh ra mày, thì tao là bố mày, mày có không nhận thì tao vẫn là bố mày!"
"Học cái thói hư gì của mẹ mày thế hả, tao đánh c.h.ế.t cái đứa con gái bất hiếu này!"
Không đợi cái tát của Thẩm Đại Dũng giáng xuống, tôi vớ ngay cái ghế đẩu nện thẳng vào người hắn.
Đau đến mức Thẩm Đại Dũng lập tức rụt tay lại.
Tôi cười lạnh nhìn Thẩm Đại Dũng.
"Cái này là cánh tay của anh, cái tiếp theo có thể là bụng vợ anh đấy!"
"Thẩm Đại Dũng, anh biết tôi mà, chuyện gì tôi cũng dám làm."
Nói xong, tôi còn cố ý nhìn chằm chằm vào bụng Ngô Tú Phân.
Sợ đến mức Ngô Tú Phân co rúm người lại.
Thẩm Đại Dũng nhìn ánh mắt tàn nhẫn của tôi, vẻ mặt lập tức trở nên sợ hãi.
Hắn biết, tôi nói được làm được, chuyện gì cũng dám làm.
Vì sự an toàn của đứa con trai "quý tử" mà hắn treo trên mồm, Thẩm Đại Dũng kéo Ngô Tú Phân chạy trối c.h.ế.t khỏi nhà tôi.