Trọng sinh, kiếp này ta thành toàn cho ngươi - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-12-04 03:47:26
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong lúc vô tâm vô phế mà ngủ ngon lành, Mặc Diễn trân trối một loạt thao tác nước chảy mây trôi. Nhìn đến mức nếu thể biến ánh mắt thành vật thể, thể đ.â.m thành cái sàng. Tuy nhiên, thì chứ!

Trẻ hư mới kẹo ăn, sống trong địa ngục, tất nhiên cũng tìm cách sốt sót.

Trong sự căng thẳng và mệt mỏi cả ngày, ý thức .

Mặc Diễn giật giật khoé miệng.

"Tốc độ ngủ của nàng, chỉ kém con lợn một chút mà thôi"

Mặc Diễn cứ thế bạn lữ mới nhặt ngủ say giấc trong lòng . Lòng cũng bất giác dịu . Bất giác, đưa tay lau vệt nước bất thường khoé miệng nàng.

"Chậc! Xấu thật đấy!"

Trong một mùa đông, hai kẻ cô đơn  tựa , cùng say mộc giấc.

Sáng sớm hôm , mặt trời mọc, sống. 

Lâm Nhiên tỉnh dậy, thấy Mặc Diễn cạnh đống lửa tự bao giờ, tay đang lật trở miếng thịt đem về hôm qua. Mùi thịt nướng len lỏi trong khí, cái bụng của cũng phối hợp kêu một tiếng

Mặc Diễn ngoắc , nhếch mép:

"Tỉnh !"

Ta gật đầu, sửa : " tỉnh , mà là dậy !"

"Ồ, cứ tưởng ngươi bất tỉnh, lay như nào cũng dậy!"

Ta: !!!

"Còn ngây đó gì? Đợi mời ngươi đến ăn?"

Ta bĩu môi, thầm mắng trong lòng, thật keo kiệt a.

Tuy nhiên, thịt nướng của ăn thật ngon a.

"Ý, vị mặn."

"Ngươi nướng thịt thật nhạt nhẽo, cho thêm muối đấy!"

"Muối? Cái thứ đắt c.h.ế.t đó mà ngươi dám bỏ ?"

"Thì ?"

Ta nuốt miếng thịt còn nhai dỡ, thầm than trong lòng. Phá của, đúng thật là phá của a. c.ắ.n răng mà trả lời.

"Không , gì, thật sáng tạo, thật ngon a!"

Lại vùi đầu ăn tiếp.

"Chậc, ngươi chẳng khác gì con heo con"

"Ngươi gặp heo con ?"

"Gặp "

"Lúc nào thế!"

"Đi săn, g.i.ế.c lợn , thấy bọn chúng. Nhỏ quá, để chúng lớn lên. Lại g.i.ế.c.

Sao? Có xem ?"

Ực!! Hình như giẫm trúng đuôi của ? Chứ tại bỗng dưng trở nên hung dữ như . loại như , thể tỏ yếu đuối.

"Không xem, hái quả dại"

"Được, ăn xong dẫn ngươi ."

"Không , hôm nay đến khu vực chung của tộc để may vá"

"Làm gì?"

"Các ngươi săn bắn, bạn lữ thì cống hiến cho tộc nhân. Tộc nhân liền lấy đó nuôi lớn cô nhi là chúng , gả cho ngươi. Thế ngươi nghĩ chúng liền việc ?"

"Các ngươi may vá?"

" , thuộc da, xe sợi lanh, may vá chúng đều . Lại dùng vật phẩm thành đổi cho các ngươi"

"Như , ngươi bạn lữ, cần cô nhi nữa chứ?"

" hôm nay vẫn may đồ. Mỗi một giống cái bạn lữ sẽ cấp cho 2 miếng da thú để may cho và bạn lữ một bộ đồ mới. Đó là cách mà tộc trả công cho chúng . Không lấy mới là đồ ngốc"

"Ngươi may đồ cho ?"

"Ngươi cần thì may cho mỗi thôi cũng !"

Mặc Diễn thoáng đỏ mặt, gân cổ lên, lớn tiếng .

"Ai bảo cần?"

"Được thôi, hái quả dại cho , liền may quần áo cho ngươi!"

"Thành giao!"

Trên đường đến điểm may vá, khí phấn khởi hơn thường ngày. Những kẻ bạn kết với chuyện về bạn lữ, rộn rã một góc rừng.

"Lang Nha nhà đúng thật là thương . Hôm qua hành phòng xong còn tự tay xách nước lau rửa cho , cần động đậy !"

Lại một tiếng kinh hô theo lời nàng

"Thật , oa, kết bạn lữ năm ngoái, đến nay vẫn đãi ngộ như a."

"Bạn lữ của như một cây củi mục, chẳng gọt đẽo gì!"

"Hừm, xem là ai?"

Tiếng đắc ý đó vọng tai tai. Chịu thôi, loài thỏ vốn tai thính mà.

Các nàng ngưỡng mộ Tống Y Y, nhưng nào chuyện phía .

Tự tay lau rửa chẳng qua là cùng 2 con sói hành phòng, xong cuộc cũng ngất lịm. Lang Lăng là kẻ thích sạch sẽ nên Lang Nha mới c.ắ.n răng lau rửa cho nàng. Nàng tưởng bản ưu ái. Thật nực !

Thấy bóng dáng của đang tiến gần, giọng điệu của Tống Y Y cao hơn mấy phần.

"Lâm Nhiên, bạn lữ của ngươi thế nào, chung sống ?"

Dáng vẻ đắc ý của Tống Y Y khác gì con công xoè đuôi, khoe từng dấu hôn chi chít .

Ta:!!! 

"Ngươi hỏi chuyện gì?"

Thấy thái độ lạnh nhạt của , Tống Y Y liền khẩy.

"Ha, bản lời , chọn một con rắn đen lạnh lùng đó. Giờ thì , ghẻ lạnh nên sang dỗi ngược ?"

Từng trận giòn giã vang lên. Ta để ý, chỉ chăm chăm đến quầy để lấy da thú và dây lanh dành cho .

Tuy nhiên, Tống Y Y chặng đường .

"Này Lâm Nhiên, xem như chúng từng đoạn tình cảm chị em. Ta khuyên ngươi nên quỳ xuống xin tha thứ, cho ngươi vài tiếng mặt tộc trưởng, đổi cho ngươi một bạn lữ, để ngươi cũng thể cảm nhận cảnh vui thú điền viên, d.ụ.c tiên d.ụ.c tử, hử?"

Lại là một trận ha hả vang lên bốn phía.

"Ngươi đang đắc ý cái gì?" Ta hỏi, thái độ mặn nhạt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trong-sinh-kiep-nay-ta-thanh-toan-cho-nguoi/chuong-2.html.]

Tống Y Y lẽ cũng ngờ đến phản ứng của , nàng khẽ sững một tiếng. Nhếch mép.

"Phì!!! Giả bộ thanh cao cho ai xem. Chậc, gương mặt của ngươi, hèn chi cái tên âm u Mặc Diễn cũng thèm lấy một cái. Lại ở đây vẻ thanh cao cho ai xem?"

Manhmanh

" , giống cái vốn trân quý, nhưng ngay cả giống đực của cũng xem thường thì xem bản !"

Được lắm, đây là cùng bắt nạt một , nghĩ kẻ chống lưng, nơi nương tựa như lúc ?

"Ngươi ngươi bạn lữ yêu thương, lai cho ngươi một cái là yêu thương?

Ngươi bạn lữ chán ghét, học cách nướng thịt cho , nghiên cứu cho ngon miệng nhất. Ngay cả muối cũng dám cho , hi vọng ăn ngon hơn. Đó là ghẻ lạnh?

Hắn bản thể là thỏ, thích ăn trái cây rau củ. Sáng sớm khi tiễn tới đây tự rừng hái quả. Vậy ngươi đây là chán ghét?

Hắn động đến , căn bản là vì chúng gặp mặt hôm qua. Hắn sợ vẫn quen với tiếp xúc mật, từng chút vun đắp tình cảm. Đó gọi là ai ?

Hừm, bạn lữ của ngươi,  ngày đầu vội lao ngươi. Vậy ngày ai đảm bảo gặp kẻ khác xinh hơn liền ngần ngại mà lao ?

Hừm, nông cạn, ngu dốt!"

Lời của quả thật đ.á.n.h động đến lợi ích của tất cả giống cái, cũng kém phần ngôn cuồng. Bọn chúng tức giận nhưng hẳn là ai dám đụng đến . Vì ư? Vì bạn lữ của là Mặc Diễn.

"Vậy, thể tránh đường cho chứ?"

Khí thế bày đó, bất giác doạ lui một đoàng . Không mạnh, mà là vì khí tức của Mặc Diễn vẫn còn . Mặc dù bọn họ chán ghét Mặc Diễn nhưng cũng kính sợ . Vì là kẻ mạnh mẽ nhất và lãnh khốc nhất trong thế hệ của chúng .

Ta bước đến quầy, Lý thẩm đang ở đó phát da thú. Bà là một hiền lành, hoạt ngôn nên tộc trưởng giao cho nhiệm vụ

"Lý thẩm, lấy phần da và dây lanh của vẫn Mặc Diễn"

hiền từ về phía .

"Con lấy loại da nào?"

"Da báo thì ạ?"

"Lý thẩm, lấy da báo" Tống Y Y lên tiếng.

" chỉ còn hai bộ da báo mà thôi."

"Vừa vặn, cho và Lang Nha mỗi một tấm"

"..."

"Không nhưng, Lý thẩm, và Lâm Nhiên, thẩm nên nặng nhẹ. Nếu mách với tộc trưởng thẩm chèn ép thì cái chức vụ của thẩm e là giữ ."

Lý thẩm khó xử về phía .

"Lâm Nhiên, con xem..."

"Được, nhường cho nàng."

Đùa gì chứ, sớm nàng sẽ giành giật với . Vì thế ngay từ đầu thứ để ý cũng là tấm da báo đó.

Tống Y Y đắc ý về phía .

"Lâm Nhiên, ngươi nên ở đây ai mới là kẻ mạnh. Dựa Mặc Diễn một ngày, thật sự trèo lên đầu

Hừm!!!"

Ta: !!! Thật sự là trèo, nhưng trèo nổi. Nàng cao hơn tận một cái đầu a.

Bổng nhiên, khí xung quanh chúng bắt đầu đổi. Tống Y Y bổng co rút con ngươi , còn bọn theo cũng hoá thành gà con, im như thóc.

Một bàn tay rắn rỏi đặt lên vai , tiếp theo đó là giọng trầm khàn từ tính quen thuộc vang lên.

"Ồ, nhã ý mời bạn lữ của trèo lên đầu , thật là hiếm thấy!"

Sắc mặt Tống Y Y xanh lét, lắp bắp .

"Mặc..Mặc đại ca. Chúng ...chúng chỉ là đang đùa giỡn thôi...haha... "

" đúng đúng, chúng là đang đùa giỡn thôi.."

"Haha, đùa giỡn như vui ?

Ta cũng đùa giỡn, Lâm Nhiên, chứ!" 

Chưa kịp đợi trả lời, một luồng lực lượng kích phát, Tống Y Y bổng đè quỳ thụp xuống.

"Lâm Nhiên, Tống Y Y lòng mời, ?"

"Hả?" Ta ngơ ngác.

"Dùng chân, cho ả thế nào là chà đạp, thế nào là leo lên đầu lên cổ"

Theo phản xạ, liền tung một cước đá thẳng mặt Tống Y Y. Phải một chữ

Sảng khoái!!!

Sau khi thu chân về, áp lực cũng từ đó rút . Tống Y Y vẫn trân trân mắt về phía , vẻ tin nổi. Những kẻ theo Tống Y Y cũng sợ hãi, một tấc cũng dám di chuyển.

Hoàn hồn, Tống Y Y chỉ tay .

"Ngươi, ngươi..."

"Ngươi cái gì mà ngươi" Mặc Diễn loeecs về phía nàng. "Ồn ào quá. Nhận da thú chứ?"

Theo bản năng, Tống Y Y gật đầu.

"Mời lên đầu , bạn lữ của cũng đáp ứng. Vậy còn mau cút?"

Như lệnh ân xã, đám tản như bầy vịt trời, mỗi chạy mỗi hướng. Chỉ Tống Y Y là lóc t.h.ả.m thiết. Khi chạy còn nhắn một câu.

"Hãy chờ đó, sẽ để yên chuyện "

"Chậc, một đám phiền phức. Lâm Nhiên, nhận da thú ?"

"Hả, a "

"Lý thẩm, lấy cho con đôi da bạch hổ đó, một gai kim may luôn ạ"

Lý thẩm run rẩy lấy đồ đưa cho , run rẩy .

"Đây, đây, của con."

Trên đường về, Mặc Diễn cư nhiên nhắc lời với đám ô hợp , chọc cho đỏ mặt suýt

Hắn đưa cho một nắm quả mâm xôi.

"Nè, ăn , để bọn chúng ức hiếp. Cũng nhường đồ cho bọn chúng."

"Ta mới nhường, ngay từ đầu nhắm đến hai tấm da , nàng sẽ cậy quyền ức h.i.ế.p nên cố tình đòi tấm da báo"

Hắn xoa đầu , xoa thành tổ quạ.

"Cũng thông minh lắm! Đi thôi, về nhà"

"Ò, đợi với"

"Tại chân ngắn như thế"

Ta: !!!!

 

 

Loading...