Trời Sinh Miệng Quạ Đen - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-07-26 08:03:25
Lượt xem: 64

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cuối cùng, gào lên mặt tất cả: “Không ! hại ai, càng quyến rũ ai!”

 

Hàng xóm như thấy yêu quái: “Hóa con bé ! Vậy giả câm gì?”

 

“Chắc chắn nó vấn đề! Nghe ba nó cũng nó khắc c.h.ế.t đấy.”

 

“Phải , từ khi ba nó chết, nó lấy kim khâu miệng nó , nó mới nữa.”

 

“Sau đó nó bỏ nó , mà nó còn hại phá sản.”

 

“Còn nữa, thằng em nó vô duyên vô cớ châm lửa đốt xe , đúng là đồ đòi nợ.”

 

Cha của Ngô Tả đẩy bà ngoại một cái, bà ngã ngửa, đầu đập mạnh bệ đá.

 

“Bà ngoại!” gào lên chạy , đầu óc ù đặc, bao kỷ niệm cũ như xé tung.

Sau bao năm, cuối cùng thật sự .

 

Mẹ lúc mới sững chạy tới, nhưng bà ngoại hôn mê bất tỉnh.

 

Chuyện ầm ĩ đến mức gọi cảnh sát.

 

Xe 110 và đó là 120 đến. khi xe cứu thương kịp đưa , bà ngoại tắt thở.

 

7

ôm chặt lấy bà ngoại, như mưa.

 

Mấy ngày về đây, dường như cạn hết nước mắt.

 

căm hận về phía Hứa Dực đang trốn lưng .

Trên mặt nó hề chút buồn thương áy náy, chỉ là vẻ thờ ơ, dửng dưng.

 

Cảnh sát khi tìm hiểu nguyên nhân sự việc, đích ruộng ngô tìm chứng cứ.

Cuối cùng thông báo với dân làng: Ngô Tả và Ngô Hựu là do mưu toan cưỡng bức thành mà rắn cắn chết.

 

Ngô Hựu vì giúp hút nọc rắn mà quên mất miệng đang lở loét, nhiễm luôn cả độc rắn.

 

Không bất kỳ chứng cứ nào chứng minh hại c.h.ế.t hai đứa đó.

Ngược , cái c.h.ế.t của bà ngoại liên quan trực tiếp tới gia đình chúng. Chính cha của Ngô Tả đẩy bà ngã, dẫn đến cái chết.

 

Xét đến chuyện nhà họ mất hai con trai, cảnh sát riêng với họ: “Nếu thể xin thư tha thứ của gia đình , khi tòa thể xem xét giảm nhẹ thành tội ngộ sát.”

 

Nghe , , giọng lạnh băng: “ mặc kệ bà nghĩ thế nào, nhà họ nhất định đền mạng cho bà ngoại, nhất định chết.”

“Bà ngoại còn sống bà từng báo hiếu một ngày, nếu bà dám ký giấy tha thứ, cả đời sẽ tha thứ cho bà.”

 

Mẹ im lặng một lúc, khẽ gật đầu.

 

8

chằm chằm cô em họ của trưởng thôn, nhà cô chuồng gà mấy trăm con.

đến chột , lúng túng xoay .

 

nửa như với cô , nửa như tự : “Gà trong làng nhiều quá… nhỡ ồn, quấy rầy bà ngoại lên đường thì ?”

 

mặt như nuốt ruồi: “Thanh Thanh thèm ăn gà hả? Nhà cô đầy gà. Làm tiệc tiễn bà ngoại, nhớ đặt bên cô, cô giảm giá cho.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/troi-sinh-mieng-qua-den/chuong-4.html.]

lắc đầu: “Gà nhà cô ồn lắm, ăn.”

 

bĩu môi bỏ

 

Tối hôm đó, chuồng gà nhà cô chồn vàng phá tan. Hơn ba trăm con gà cắn c.h.ế.t sạch, chỉ cắn vài miếng vứt đó, tựa như một cuộc g.i.ế.c chóc điên cuồng.

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Kỳ lạ là cả đêm ai thấy tiếng gà kêu, chỉ đến sáng mới thấy tiếng gào thét của cô .

 

báo cảnh sát, nhưng cảnh sát thể xử lý chuyện “ nguyền rủa” chứng cứ.

 

9

Trước cửa nhà, chúng dựng rạp tang.

 

Bà ngoại chỉ mỗi là con gái, mà là đứa con bất hiếu.

 

Khách đến phần nhiều chỉ để xem trò vui. Họ linh cữu, giả bộ rơi vài giọt nước mắt, đốt chút giấy tiền, miệng thì nhắc:

 

“Ôi, chị như sớm quá…”

 

chỉ quỳ đó, tâm hồn như tách biệt với xung quanh.

Mới mấy hôm , bà còn nấu mì trường thọ, dặn khỏe mạnh sống lâu.

Vậy mà giờ, bà cháu âm dương cách biệt, duyên kiếp nhân gian thật ngắn ngủi.

 

Lúc , của Ngô Tả tới, bước lóc quỳ lạy: “Bà chị ơi, nhà em với chị, hại chị mất mạng!”

 

“Chị em hàng xóm mấy chục năm, xin chị tha cho!”

 

Mẹ bật dậy: “Các còn mặt mũi đến đây? Hại c.h.ế.t đủ ? Biến ! Chúng sẽ ký thư tha thứ!”

 

oán hận đến , nhưng việc nhất quyết ký khiến vẫn ơn bà .

Bà ngoại c.h.ế.t là vì bảo vệ , nếu dễ dàng tha thứ, thật sự phụ bà.

 

Mẹ của Ngô Tả ôm chặt lấy chân : “Chị Á Mai ơi, em lạy chị! Em mất hai đứa con , giờ mà mất cả ông Ngô, đời em cũng xong!”

“Em chị cũng khó khăn, bọn em bồi thường ba mươi vạn, chỉ cần chị ký thư tha thứ thôi.”

“Chị , cũng nghĩ cho Thanh Thanh và Hứa Dực ! Ký một chữ thôi là ba mươi vạn đấy!”

 

thấy d.a.o động, dù bà , nhưng ánh mắt lộ rõ.

lạnh lùng : “Nếu dám ký, sẽ còn đứa con gái nữa.”

 

Mấy bà già ông lão xung quanh xuýt xoa: “Ôi, bà ngoại Thanh Thanh thương cháu thật, c.h.ế.t còn để ba mươi vạn cho con cháu…”

“Thanh Thanh, đừng ngang bướng nữa. Dù gì cháu cũng ‘ngủ’ với hai đứa con họ, ngày xưa cũng coi như bố chồng đấy…”

 

Những lời bỉ ổi thế mà họ ?

Là dì Sáu – từng mỉa mai bà ngoại .

nén buồn nôn, : “Bà dám mấy lời ở linh cữu bà ngoại , sợ báo ứng ?”

 

Dì Sáu ngẩng đầu: “Bà mày sống cũng thế thôi, miệng tao tao gì thì , mày con nhãi ranh, điều!”

 

gật đầu: “Bà thích thì cứ hết lòng , chắc miệng bà ngứa lắm.”

 

Vừa dứt lời, dì Sáu bỗng lảm nhảm liên tục:  “Tao với ông Ngô gian díu lâu, hồi mới cưới bà Ngô tao ngủ với ổng .”

 

“Chồng tao giường kém cỏi, ông Ngô tù tao nhớ chết, mau ký thư !”

 

Loading...