Trời Sinh Miệng Quạ Đen - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-07-26 08:02:51
Lượt xem: 60

bẩm sinh “mồm quạ đen” ( điều xui xẻo dễ thành thật). Vào ngày sinh em trai, khi đó mới bốn tuổi, đầu tiên mở miệng câu đầu tiên trong đời: “Người đòi nợ tới !”

 

Ba thấy, liền cầm kim chọc miệng , m.á.u chảy nhiều.

Bà ngoại ôm lòng, đau xót quát ông : “Chỉ là một đứa trẻ thôi, mày đáng !”

 

mở to mắt chằm chằm ông , khẽ , chỉ đủ để bà ngoại : “Ông sắp c.h.ế.t .”

 

1.

 

Hôm , chiếc xe tải lớn mà ông lái gặp tai nạn. Khi tìm thấy thì ông ép nát thành một đống bầy nhầy.

 

Mẹ nhận tiền phúng viếng của ba, bế em trai Thâm Quyến, bỏ mặc cho bà ngoại.

Mẹ chính khắc c.h.ế.t ba, là đứa con đòi nợ trời sinh.

 

đứa em trai trong vòng tay , thầm nghĩ: rõ ràng nó mới là kẻ đòi nợ, đổ lên đầu ?

 

Từ hôm đó, hầu như chẳng còn gặp nữa.

Người trong làng cũng từng mở miệng chuyện.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Dù là lớn trẻ con ngang qua đều gọi : “Con câm! Con câm kìa!”

 

Mấy đứa trẻ tính thì lấy bùn ném : “Đồ con hoang cha , cút ! Chúng tao thèm chơi với mày!”

 

Trẻ con thì thiện ác rõ ràng.

Bà ngoại tức giận, chống nạnh mắng từng nhà, nhưng cũng chẳng ích gì.

 

Hôm đó, lúc bà ngoại bước nhà, đang trông nồi bên bếp.

Bà lấy từ trong túi vải một quyển sách giáo khoa tiếng Trung lớp một.

Bà xoa đầu , dịu dàng : “Thanh Thanh , hôm nay bà thuê, trả công cho bà quyển sách , để bà dạy con học chữ nhé?”

 

lắc đầu, học. Học chữ vui bằng việc đếm kiến?

 

Bà ngoại vốn hiền lành bỗng nổi giận, ánh mắt sắc : “Không học thì khỏi ăn tối. Bao giờ nghĩ thì mới ăn!”

 

Hai tiếng , bụng đói cồn cào, tìm đến bà, tay chân múa loạn để tỏ ý học chữ.

Không nghĩ thông , mà vì phát hiện nếu thật sự chịu học, bà sẽ thật sự cho ăn cơm.

 

Thấy đồng ý, bà vui mừng, vội xới cơm: “Bà mà, Thanh Thanh ngoan nhất! Ăn xong chúng học chữ nhé!”

 

Từ hôm đó, mỗi ngày bà đều dạy nhận một chữ mới.

Chữ nào bà thì hỏi hàng xóm.

Cứ , đến năm tám tuổi, mấy trăm chữ.

 

thể dùng chữ để giao tiếp bình thường với bà.

còn một cái bảng nhỏ để , quý lắm. Cái bảng đó là do lúc chuyển nhà ở Thâm Quyến vứt như rác, bà ngoại lén nhặt mang về cho .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/troi-sinh-mieng-qua-den/chuong-1.html.]

 

Bà ngoại thật thể , chỉ là mở miệng. với tất cả rằng là quý nhân nên chậm mở lời thôi.

 

2.

 

Năm mười hai tuổi, buổi tối hôm đó bà ngoại nấu cho một bát mì trường thọ to tướng.

 

Trên sợi mì còn đặt hai quả trứng ốp la vàng ruộm, bên cạnh là hai cọng rau xanh mướt, thôi thấy ngon mắt.

 

ăn ngon lành đến mức miệng dính đầy dầu mỡ, sang hiệu bảo bà cũng ăn kẻo nguội.

 

Bà ngoại hiền, chẳng động đũa, chỉ : “Ăn mì trường thọ , Thanh Thanh của bà luôn luôn khỏe mạnh, sống thật lâu nhé.”

 

“Thanh Thanh của bà lên mười hai tuổi , con gái lớn , năm nay con ước điều gì cho sinh nhật?”

 

cắn đầu đũa, nghĩ ngợi một lúc, lấy giấy bút , cẩn thận từng nét: “Con mãi mãi ở bên bà ngoại, một gia đình hạnh phúc.”

 

Trong nhà, hai bà cháu ấm áp ngọt ngào.

 

Ngoài trời, gió cát thổi vù vù, mây đen kéo tới báo hiệu sắp mưa.

 

3

 

Bất chợt bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa. vẫn hút sợi mì thơm phức, thắc mắc:

 

Giờ ai mà tới chứ? Nhà xưa nay cũng chẳng thiết với ai, chỉ hai bà cháu, thêm câm, đều tránh xa vì sợ phiền phức.

 

ló đầu , thấy dắt theo em trai bước , mệt mỏi đặt túi xuống giường đất.

 

vui lắm: Mẹ nhớ hôm nay là sinh nhật nên về ?

 

Mẹ cũng thấy và bát mì trường thọ mặt , cau mày thật sâu: “Hôm nay là sinh nhật mày ?”

 

Em trai kéo tay : “Mẹ ơi, con đói, con cũng ăn trứng ốp la.”

 

Mẹ để ý đến em, chỉ trừng mắt .

 

gật đầu, hiệu đúng là sinh nhật , trong lòng mong chuẩn quà gì . Rồi tự phủ nhận, vì bao giờ trở về chỉ vì .

 

Đột nhiên lao đến, tát một cái nảy lửa, gào lên lóc: “Tao mà! Tao ngay mà, đồ chổi! Mày khắc c.h.ế.t tao! Sao mày c.h.ế.t luôn hả?”

 

Cái tát choáng váng, má nhanh chóng sưng đỏ.

 

Lúc đó bà ngoại đóng cửa bước , thấy đánh thì cuống quýt chạy ôm chặt: “Vô cớ gì mà đánh con bé! Hôm nay là sinh nhật mười hai tuổi của Thanh Thanh! Muốn phát bệnh điên thì cút ngoài mà phát!”

 

Mẹ , bệt xuống đất, tay chỉ : “Con nhãi khắc con đó, ơi!”

 

“Ngày mai con sắp đặt cọc mua nhà , thế mà hôm nay thằng Hứa Dực đốt cháy cả nhà xe của !”

 

“Con đền hơn hai mươi vạn, tiền con chắt bóp tám năm trời giờ tiêu tan hết! Người còn cho con dắt Hứa Dực khu ở nữa, bắt con đêm nay về đây!”

 

Mẹ nước mắt giàn giụa : “Rốt cuộc mày là tai họa gì hả? Mày nguyền rủa c.h.ế.t ba mày, giờ khắc tao với em mày! Sao mày c.h.ế.t , tao xin mày đấy, mày c.h.ế.t !”

 

c.h.ế.t lặng tiếng gào giận dữ của , nước mắt dâng đầy mi mắt.

 

hiểu, rõ ràng là do em trai đốt cháy nhà xe , thành của ?

Loading...