TRIỀU NGỌC - 9
Cập nhật lúc: 2025-12-20 13:16:17
Lượt xem: 99
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tạ Sơn Ngọc sờ sờ lên má :
“Không vui lắm đúng ? Ta sẽ giúp nàng báo thù.”
“Ta ngờ Phương Cảnh Hằng xa như .”
Ta tức tối : “Hắn lừa , còn cùng phe với nhị hoàng t.ử đáng ghét , sẽ bao giờ coi là bằng hữu nữa!”
“Hóa đây, Triều Triều chỉ coi là bằng hữu thôi ?”
“ !”
Ta nhăn mặt: “Bởi vì ngốc, bọn trẻ cùng tuổi trong làng đều chịu chơi với , chỉ chịu chuyện với , nên vẫn luôn coi là bằng hữu nhất.”
Trong lúc chuyện, chúng trở về phòng.
Tạ Sơn Ngọc giúp cởi áo choàng, giúp tháo búi tóc.
Đầu ngón tay y mát lạnh, liên tục lướt qua bên tai , khiến nhột nhạt.
Như vẫn cảm thấy đủ, Tạ Sơn Ngọc cúi xuống, ghé sát bên tai :
“Vậy Triều Triều từng nghĩ , nếu khi đó nàng cứu , thì căn bản sẽ thương, những đứa trẻ trong làng cũng sẽ nàng ngốc, bất hạnh của nàng đều bắt nguồn từ , vốn dĩ là nợ nàng.”
“… nhưng Phương Cảnh Hằng , từng cầu xin cứu , tất cả chỉ là tự nguyện…”
“Vậy thì trả mạng . Đợi đến khi còn nợ nàng nữa, mới tư cách những lời đó.”
Giọng y nhẹ, nhưng rõ ràng truyền tai .
Tựa như một cơn gió thổi tan sương mù, đem những chuyện mãi vẫn nghĩ thông suốt, sắp xếp rõ ràng mạch lạc.
Tạ Sơn Ngọc với .
Triệu Vân Bình là cháu gái của một vị các lão trong triều, phụ nàng là Thượng thư Bộ Công, gia tộc nhiều đời trung lương.
Vì Phương Cảnh Hằng mới nghĩ đủ cách để leo lên nhà họ.
“Đứa con trai ban đầu của Phương Quảng dù là giả, nhưng văn thao võ lược đều xuất sắc. Cho dù tìm về, vị trí thế t.ử của cũng vững, chỉ thể tìm đường liên hôn.”
Ta nghĩ tới hoàng thượng tại yến tiệc trong cung, mở miệng là phế :
“Vậy cũng sẽ liên hôn ?”
“Tất nhiên là .”
Tạ Sơn Ngọc híp mắt :
“Chỉ kẻ vô năng mới dựa hôn nhân để củng cố quyền lực.”
“Ta thành , sẽ chỉ cùng yêu.”
“Triều Triều quên ? Ta ở rể cho nàng mà…”
Y những lời đó, chậm rãi tiến gần .
Gương mặt xinh ngừng phóng đại mắt .
Tim đập nhanh, miệng khô lưỡi khát.
Nhỏ giọng, mong đợi thấp thỏm hỏi:
“Tạ Sơn Ngọc, chúng hôn ?”
Lời thì , nhưng đôi mắt y trầm tối như đêm.
Ta mơ hồ cảm thấy, giống những .
Tạ Sơn Ngọc dừng bên môi .
Y khép mắt , chậm rãi thở một :
“Không… Triều Triều, nàng để bình tĩnh một chút .”
Ta ôm đầu gối, chớp chớp mắt y.
“…Đừng như .”
Y nghiến răng : “Triều Triều, tối nay chúng thể ngủ cùng .”
20
Tạ Sơn Ngọc nhường phòng của y cho .
Còn bản thì chuyển sang ở điện bên.
Vài ngày , vị thái y trẻ tuổi đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trieu-ngoc/9.html.]
Hắn bắt mạch cho , kiểm tra từ xuống một lượt.
Sau đó sang với Tạ Sơn Ngọc:
“Đã chậm trễ quá lâu , nếu đến sớm hơn hai năm thì còn nắm chắc hơn.”
“Bây giờ, chỉ thể cố gắng hết sức để chữa trị.”
Ta mơ hồ hai họ.
Tạ Sơn Ngọc sờ sờ lên đầu :
“Triều Triều, nàng trở nên thông minh ?”
Ta liên tục gật đầu.
“Vậy nàng hứa với , từ hôm nay trở , bất kể ở bên nàng , đều uống t.h.u.ố.c đúng giờ, ?”
Truyện đăng page Ô Mai Đào Muối
Ta một tia bất trong lời y, vội vàng nắm c.h.ặ.t t.a.y y:
“Chàng ?”
“Ta vẫn ở kinh thành, cả, nhưng Triều Triều, đưa nàng đến một nơi.”
Nửa tháng , Tạ Sơn Ngọc đưa lên xe ngựa, rời khỏi kinh thành, đến một tòa đại trạch xa hoa tráng lệ ở ngoại ô.
“Đây là hành cung của Trưởng công chúa.”
Tạ Sơn Ngọc : “Lát nữa gặp mặt , nàng cứ gọi nàng là cô mẫu.”
Ta ghi nhớ kỹ lời dặn của y.
Đến khi thật sự gặp mặt, mới phát hiện Trưởng công chúa là một nữ t.ử trẻ tuổi, mặc váy đỏ, dung mạo vô cùng nổi bật.
Nàng đang bò bên ao, chán chường cho cá trong ao ăn.
“Thật sự gọi là cô mẫu ?”
Ta kéo tay áo Tạ Sơn Ngọc, thì thầm với y:
“Ta cảm thấy gọi là tỷ tỷ hợp hơn ?”
“Gọi thế nào cũng , tùy nàng thích.”
Tạ Sơn Ngọc vuốt tóc :
“Triều Triều, mấy ngày tới nàng cứ ở đây cùng Trưởng công chúa, nhớ uống t.h.u.ố.c đúng giờ. Nhiều nhất chỉ mười ngày, sẽ đến đón nàng.”
Trong lòng bất an, nhưng vẫn gật đầu.
Tạ Sơn Ngọc xoay định rời , kéo vạt áo.
“Chàng sẽ bình an trở về, đúng ?”
Y thật sâu một cái: “Ta sẽ, Triều Triều.”
“Đến lúc đó, nàng thể tự kiểm tra.”
Trưởng công chúa bỗng lên tiếng:
“Giờ ngươi lời mạnh miệng như , nếu đến lúc đó thất bại thì ?”
“Sẽ thất bại.”
Tạ Sơn Ngọc : “Ta sẽ cho phép bất kỳ sự thất bại nào.”
“Bởi vì đang đợi .”
Ta kinh ngạc Trưởng công chúa ở bên cạnh.
Người vốn lười biếng đó bỗng nhiên thẳng dậy.
Mà mặt nàng, nước mắt giàn giụa.
“Thật quá, Hạ Lam Giác.”
Nàng cong khóe môi, nước mắt dường như chảy mãi ngừng:
“Ngày đó, nếu cũng khí phách như ngươi thì…”
21
Ta cùng Trưởng công chúa ở hành cung.
Cuộc sống của nàng tùy tiện, mỗi ngày ngủ đến tận khi mặt trời lên cao mới dậy, ăn uống qua loa chút đỉnh, dài trong sân cho cá ăn hoặc sách.