TRIỀU NGỌC - 4
Cập nhật lúc: 2025-12-20 13:14:18
Lượt xem: 130
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Y lùi một chút, trán chạm trán , một tay nâng mặt , tay buông tấm sa của mũ trùm xuống, che kín gương mặt của cả hai chúng .
Bên ngoài gió lớn mưa to.
trong mũ, tiếng hô hấp của y vô cùng rõ ràng.
“…thật xin .”
Tạ Sơn Ngọc : “Ta đang hôn nàng. Chúng thành , giữa phu thê thì nên những chuyện như thế .”
“Triều Triều, dẫn về nhà .”
8
Trên đường về nhà, mưa dần nhỏ .
Lúc mới phát hiện phía Tạ Sơn Ngọc còn một theo.
Ban đầu còn tưởng chỉ là xa lạ tình cờ cùng đường.
“Người đó là ai?”
“Ta sợ Triều Triều vất vả, nên mua một về giúp nàng việc.”
Tạ Sơn Ngọc híp mắt :
“Ta đem con d.a.o găm cầm , chắc cũng đủ cho chúng dùng một thời gian.”
Vừa , y lấy từ trong n.g.ự.c một túi gấm.
Mở , bên trong là cả một túi đầy lá vàng.
“!”
Ta vội giật lấy túi gấm, nhét ngược trở trong n.g.ự.c y, khẩn trương liếc trái .
Phát hiện ai chú ý tới bên , mới thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó nghiêm mặt dạy dỗ y:
“Thứ mang về nhà mới cho xem, của cải nên lộ ngoài, ?”
Tạ Sơn Ngọc ngoan ngoãn gật đầu:
“Nương t.ử dạy .”
“Còn nữa, việc nhanh nhẹn, cần giúp, vẫn nên trả .”
Ta : “Số tiền cứ giữ , chúng sống qua ngày thì dùng dần.”
Tạ Sơn Ngọc , .
Sau đó : “Thật , tên là Huyền Chu, cũng giống , nhà bán Nam Phong quán nam sủng. Hôm nay chính là cứu . Giờ còn nơi nào để , chỉ mong ở nhà chúng kiếm miếng cơm ăn.”
Huyền Chu kinh ngạc thốt lên: “Điện…”
Tạ Sơn Ngọc liếc một cái, lập tức im bặt.
Ta nghi hoặc hỏi: “Điện gì cơ?”
“Không gì.”
Huyền Chu chắp tay với một cái:
“ , cam chịu nam sủng, mong cô nương thu nhận.”
9
Cứ thế, Huyền Chu cũng ở nhà .
Ta kiếm ít gỗ, định thêm cho một chiếc giường.
Không ngờ nhấc cái cưa lên giật mất:
“Cô nương ! Việc để tự là !”
Ta bên cạnh , một lúc liền nhíu mày:
“Thôi để cho.”
“Gỗ ngươi cưa lệch cả .”
Huyền Chu lặng lẽ lui .
Ta mất ba ngày, xong một chiếc giường nhỏ.
Tạ Sơn Ngọc ôm lên đùi y:
“Triều Triều giỏi quá!”
Ta hớn hở thuận thế tiến sát : “Hôm nay còn hôn mà!”
Huyền Chu tự giác, đóng cửa ngoài.
Môi Tạ Sơn Ngọc mềm lắm.
Trên còn mùi hương dễ ngửi.
Ta giống như đang nếm kẹo ngon, hai tay nâng mặt y, hôn hết đến khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trieu-ngoc/4.html.]
Cho đến khi hiểu cấn đến khó chịu vô cùng.
Ta dịch một chút, y khẽ rên lên một tiếng.
Ta hoảng hốt đưa tay sờ:
“Có chạm vết thương của ? Vẫn lành ?”
Tạ Sơn Ngọc một tay giữ c.h.ặ.t t.a.y , mỉm :
“Không .”
Ta cảm thấy y đang trấn an .
Trong lòng càng thêm lo lắng.
Truyện đăng page Ô Mai Đào Muối
“Đợi Phương Cảnh Hằng tới, bảo dẫn gặp đại phu giỏi nhất kinh thành.”
Tạ Sơn Ngọc trầm ngâm:
“Nghe Triều Triều nhắc đến Phương Cảnh Hằng mãi, quan hệ gì với nàng?”
Thế là kể một mạch cho y chuyện quá khứ giữa và Phương Cảnh Hằng.
Đặc biệt nhấn mạnh một câu:
“Hắn sẽ đón lên kinh thành sống, còn tặng cho phu quân nữa!”
Vừa , đem những món quà Phương Cảnh Hằng gửi tới cho y xem.
Còn cái túi thơm kịp đưa :
“Nghe sắp biên quan , bên trong là bùa bình an đặc biệt cầu về đấy!”
Tạ Sơn Ngọc nhón tay cầm cây trâm bạc lên, một cái.
Sau đó tiện tay ném hộp, khẽ một tiếng:
“Quà tặng kèm mua đủ mười lạng ở Các Ánh Huy, loại đồ mà cũng ngại mà đem tặng khác.”
Giọng điệu khinh thường.
Ta ngơ ngác: “Các Ánh Huy là gì?”
“Tiệm trang sức nổi tiếng nhất kinh thành.”
Ta bỗng thò hẳn đầu tới mặt y:
“Chàng từng tới ?”
“……Vô tình lạc thôi, Triều Triều yên tâm, mua trang sức cho cô nương khác.”
Tạ Sơn Ngọc cầm cái túi thơm lên:
“Triều Triều đem cái tặng ? Vết thương của mãi khỏi, chắc là thiếu bùa bình an phù hộ .”
“Được thôi.”
Ta gật đầu: “Vậy dịp, cầu giúp Phương Cảnh Hằng một cái khác.”
Tạ Sơn Ngọc : “Không vội.”
Y lên thật sự .
Ta mơ mơ màng màng ghé gần:
“Còn thể hôn nữa ?”
“Được a.”
“Vậy cất d.a.o găm cho kỹ , cấn lắm.”
“……Được.”
10
Chớp mắt, thời gian trôi qua gần nửa năm.
Phương Cảnh Hằng vẫn nào.
Khi lên kinh thành bán đồ, tiện thể dò hỏi một phen, lúc mới sớm biên quan.
Giờ đây lập chiến công, chẳng bao lâu nữa sẽ hồi kinh.
“Thái t.ử điện hạ khi từ biên quan trở về, nửa đường thì mất tích, đến nay cũng nửa năm . Trong triều tranh cãi dứt, ai nấy đều hoàng thượng sắp lập thái t.ử mới!”
Ta mang bạc về nhà, đem những chuyện kể hết cho Tạ Sơn Ngọc .
“Phương Cảnh Hằng sắp về kinh , chiến công, phụ chắc sẽ càng thích hơn nhỉ?”
Tạ Sơn Ngọc chăm chú:
“Triều Triều quan tâm ?”
“Tất nhiên , chúng từ nhỏ cùng—”