TRIỀU NGỌC - 3

Cập nhật lúc: 2025-12-20 13:13:27
Lượt xem: 106

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AUn6ybjZTu

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“……”

 

Tạ Sơn Ngọc , chớp chớp mắt.

 

Y thật sự sinh xinh , tinh xảo, chỉ cần như thôi cũng khiến chẳng hiểu miệng khô lưỡi khát.

 

Làm việc cũng thấy sức hơn hẳn.

 

Ta bận rộn thêm sáu bảy ngày, cuối cùng bình phong cũng thành.

 

Tạ Sơn Ngọc cũng thể xuống giường .

 

Y khăng khăng cùng thành giao bình phong.

 

Chỉ là bảo tìm cho y một chiếc mũ trùm rèm để che mặt.

 

“Tại ?”

 

Ta khó hiểu.

 

Y im lặng một lúc, yếu ớt :

 

“Nương t.ử ngày ngày khen xinh như hoa, lo trong thành kẻ để ý tới , sẽ cưỡng đoạt mất.”

 

Hóa .

 

Trong lòng vui rộn ràng, nhưng vẫn từ chối :

 

“Yên tâm , sức lực nhỏ, ai cướp . Nếu thật sự kẻ , chúng sẽ báo quan.”

 

Tạ Sơn Ngọc trầm mặc còn lâu hơn.

 

Sau đó : “Nương tử, một bí mật, vốn định giấu nàng, nhưng giờ thể .”

 

“Thật , là trốn từ Nam Phong quán.”

 

6

 

Sau một tuần hương, túm c.h.ặ.t t.a.y áo, đến vô cùng t.h.ả.m thiết.

 

Không ngờ thế của Tạ Sơn Ngọc bi t.h.ả.m đến .

 

Ba tuổi mất mẫu , năm tuổi mất phụ , mười tuổi vì lớn lên xinh động lòng , chính ca ca ruột bán Nam Phong quán, nam sủng cho khác.

 

tiếp khách, y ngày ngày đ.á.n.h đập tàn nhẫn.

 

Những vết thương y đều là như thế mà .

 

“Hôm nương t.ử nhặt , bọn họ đ.á.n.h một trận nữa, liều mạng mới trốn … may mà nương t.ử cứu , nếu e là khó thoát khỏi cái c.h.ế.t.”

 

Y còn dứt lời, khom xuống, ho đến xé gan xé phổi.

 

Ta nước mắt lưng tròng, đau lòng :

 

“Tạ Sơn Ngọc, yên tâm. Nay ở rể nhà , nhất định sẽ đối xử với cả đời.”

 

Y cũng đầy mặt cảm động:

 

“Có thê t.ử như , vi phu còn cầu gì hơn?”

 

“Cho nên nương tử, vẫn nên đội cho cái mũ trùm nhé? Bọn họ giờ e là vẫn đang khắp nơi tìm .”

 

Ta liên tục gật đầu.

 

Ta tìm chiếc mũ trùm mà mẫu lúc sinh thời từng dùng, che kín mặt Tạ Sơn Ngọc thật chặt.

 

Mang bình phong đến cửa tiệm đặt , bán hai lạng bạc.

 

Chuẩn dẫn Tạ Sơn Ngọc đến tiệm vải mua mấy thước lụa đỏ.

 

Vừa chọn xong vải, đầu , Tạ Sơn Ngọc thấy .

 

Tim lập tức nhảy vọt lên cổ họng.

 

Chẳng lẽ y của Nam Phong quán bắt ?

 

Ta hỏi dọc đường, cuối cùng tìm tới Nam Phong quán.

 

Tiểu tư đón khách ở cửa híp mắt hỏi :

 

“Cô nương đến tìm vui ?”

 

“Ở đây các ngươi nam nhân nào tên là Tạ Sơn Ngọc ?”

 

“Chỗ chúng nam nhân kiểu gì cũng , chỉ xem cô nương trả nổi giá thôi.”

 

Ta móc hai lạng bạc: “Vậy trả cho .”

 

Sắc mặt tiểu tư lập tức đổi:

 

“Cô nương chẳng lẽ đến gây sự?”

Truyện đăng page Ô Mai Đào Muối

Hắn gọi hai hộ viện, ném ngoài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trieu-ngoc/3.html.]

 

Ta lăn mấy vòng đất, dậy thì đầu óc choáng váng.

 

Người qua kẻ tấp nập xung quanh, tìm thấy Tạ Sơn Ngọc.

 

Ta mất y .

 

7

 

Ta lang thang những con phố của kinh thành, cố gắng tìm Tạ Sơn Ngọc.

 

chẳng thu hoạch gì.

 

Kinh thành quá lớn.

 

Ở nơi , nhỏ bé như một giọt nước.

 

Trời bỗng đổ mưa, vội vã tìm chỗ trú.

 

Chỉ một bậc đá xanh, ngẩn ngơ.

 

Rất nhanh mưa dầm ướt sũng cả .

 

Ta nhớ tới những lời Phương Cảnh Hằng từng .

 

Thật khi lớn dần lên, thái độ của đối với đổi.

 

Hắn luôn hung hăng mắng , đầu óc ngu ngốc, như một khúc gỗ.

 

Bọn trẻ trong làng sẽ cưới .

 

Hắn liền sa sầm mặt phản bác:

 

“Ta mới cưới một đứa ngốc!”

 

“Hơn nữa, lúc đó bảo nàng cứu , là nàng tự đa tình.”

 

……

 

Thật kỳ lạ.

 

Trước đây bao giờ nghĩ tới những chuyện .

 

Bởi vì khi qua đời, mẫu đặc biệt dặn dò .

 

Mẫu : “Triều Triều, con tâm tính đơn thuần, nếu cứ mãi nhớ đến những chuyện , cả đời sẽ chẳng thể vui vẻ .”

 

Ta ghi nhớ kỹ lời dặn của mẫu .

 

Cho nên từ đến nay, luôn chỉ nhớ những điều khác đối xử với .

 

bây giờ, nghĩ tới Tạ Sơn Ngọc.

 

Thật y từng đồng ý sẽ ở rể nhà .

 

Liệu chuyện thành với y… cũng là … cũng là tự đa tình ?

 

“Diệp Triều.”

 

Bỗng nhiên một giọng vang lên.

 

Rất .

 

Xuyên qua màn mưa mờ ảo, như sứ thanh đột ngột vỡ vụn mặt .

 

Ta mạnh mẽ ngẩng đầu lên.

 

Cách đó mấy bước, Tạ Sơn Ngọc đang ở đó.

 

Y vén một góc mũ trùm, lộ hơn nửa gương mặt xinh .

 

Có lẽ vì cách một màn mưa, thần sắc của y trông phần mơ hồ.

 

Ta vui mừng nhảy bật dậy, lao tới mặt y:

 

“May quá , còn tưởng của Nam Phong quán bắt !”

 

Tạ Sơn Ngọc đáp ngay.

 

Y cúi đầu , ánh mắt phức tạp vô cùng.

 

Ta hề nhận , vẫn lải nhải ngừng:

 

“Ta một mực tìm , máy mà ……”

 

Những lời đó còn kịp hết.

 

Miệng Tạ Sơn Ngọc chặn .

 

Ta chấn kinh trừng to mắt. 

 

“Chàng, đang ?”

 

Loading...