TRIỀU NGỌC - 2

Cập nhật lúc: 2025-12-20 13:13:03
Lượt xem: 124

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AUn6ybjZTu

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Còn bây giờ, luôn ghi nhớ ân cứu mạng của , còn sẽ tìm cho một mối hôn sự .

 

Ta chút vui, chút lo lắng:

 

“Như ảnh hưởng gì đến ngươi ?”

 

cũng từng , khi về nhà, cảnh của cũng mấy .

 

Phương Cảnh Hằng sững một chút.

 

“Không .”

 

Hắn nhếch khóe môi, nụ phần gượng gạo:

 

“Đêm nay sẽ một nam nhân đầy m.á.u ngất cổng nhà nàng, đó chính là phu quân chọn cho nàng.”

 

Nói xong câu , xoay rời .

 

“Ê, đợi với!”

 

Ta chợt nhớ còn quên đưa quà cho , vội lấy.

 

Đến khi , Phương Cảnh Hằng lên xe ngựa.

 

Trong xe mơ hồ vọng tiếng đối thoại.

 

“…Chàng với nàng ?”

 

“Ừ.”

 

Đó là giọng của Phương Cảnh Hằng.

 

Sau đó là giọng của cô nương , mang theo ý :

 

“Lòng thật là đủ tàn nhẫn…”

 

Xe ngựa xa, đuổi kịp.

 

Trong tay nắm chặt chiếc túi thơm cho Phương Cảnh Hằng, khỏi chút hụt hẫng.

 

Thôi , đợi đến, sẽ đưa cho .

 

3

 

Đêm khuya, ngoài cổng truyền đến những tiếng động khẽ.

 

Ta nhớ tới lời Phương Cảnh Hằng , vội vàng mở cửa.

 

Ngay khoảnh khắc , đối diện với một đôi mắt sáng rực như trời.

 

Có một nam nhân tựa cây hạnh cửa nhà , mái tóc đen rối bời buông xõa như thác nước.

 

Trên gò má y mấy vết thương vẫn đang rỉ máu, mà vẫn che lấp vẻ kinh .

 

Phương Cảnh Hằng đối với quả thật tệ, chọn cho một phu quân đến như .

 

Trong lòng vô cùng vui sướng.

 

Chỉ là ánh mắt y khiến luôn cảm giác giống như con sói năm xưa từng đuổi theo khi còn nhỏ.

 

Rất dữ, như thể nuốt chửng .

 

Ta chút sợ hãi, nhưng vẫn lấy hết can đảm hỏi:

 

“Ngươi chính là phu quân của ?”

 

Y nhíu mày: “Ngươi…”

 

Mới thốt một chữ, bỗng thứ gì đó “keng” một tiếng rơi xuống đất.

 

Ta và y cùng cúi đầu .

 

Là một con d.a.o găm ánh lạnh lẽo.

 

Ngay khoảnh khắc tiếp theo, thể y mềm nhũn, ngất .

 

4

 

Ta kéo trong nhà.

 

Con d.a.o găm cũng tiện tay nhặt về luôn.

 

Chuôi d.a.o găm còn khảm đá quý, nghĩ thôi cũng giá trị nhỏ.

 

Đợi y tỉnh trả cho y .

 

Khó khăn lắm mới kéo lên giường.

 

Y vẫn hôn mê bất tỉnh, mùi m.á.u nồng nặc đến mức khó chịu.

 

Ta vội vàng cởi áo y , hít ngược một .

 

Trên y, vết thương mới chồng lên sẹo cũ, chỗ bả vai còn một lỗ lớn, khoét mất một mảng thịt nhỏ.

 

Chỉ nghĩ thôi cũng đau đến run .

 

Nước mắt trào , vội lấy tay áo lau , bắt đầu xử lý vết thương cho y.

 

Bận rộn liên hồi, loay hoay đến tận chiều hôm .

 

Cuối cùng y mới chậm rãi mở mắt.

 

Ta nhào tới giường, vui mừng gọi y: “Phu quân!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trieu-ngoc/2.html.]

 

“……”

 

Y thẳng .

 

Ta tiếp tục :

 

“Ngươi đói ? Ta nấu cháo bí đỏ kê , ngươi ăn một chút ?”

 

Y chống tay mép giường định dậy, lập tức ấn xuống:

 

“Không cử động! Trên ngươi là vết thương, mới bôi t.h.u.ố.c xong.”

 

Thuốc đó là lang trung năm xưa để cho , đắt, dùng hết là còn nữa.

 

Vị phu quân hồi lâu, cuối cùng cũng mở miệng:

Truyện đăng page Ô Mai Đào Muối

“Ngươi là ai?”

 

Giọng y khàn, nhưng vẫn dễ .

 

“Phu quân, tên là Diệp Triều.”

 

Ta tít mắt .

 

Không hiểu , vẻ mặt y trông kỳ quái:

 

“Vì ngươi gọi là phu quân?”

 

Ta tròn mắt: “Bởi vì Phương Cảnh Hằng , ngươi là đến để thành với mà!”

 

“……”

 

Y khẽ cau mày, lẩm bẩm:

 

“Phương Cảnh Hằng, chẳng lẽ liên quan tới Ninh Viễn hầu phủ …”

 

Y còn cả phận mới của Phương Cảnh Hằng, quả nhiên tìm nhầm !

 

Cuối cùng cũng phu quân , còn như , Phương Cảnh Hằng đối với thật sự !

 

Ta vui vẻ rót cho y một chén nước, để y ướt cổ họng khàn khàn.

 

Y cúi đầu một lúc, đột nhiên ngước lên :

 

“Nương tử, nước nóng quá.”

 

Ấy, nóng lắm ?

 

Ta nếm thử một ngụm, nghi hoặc ngẩng đầu lên:

 

“Không mà, còn cố ý để nguội .”

 

Y chớp chớp mắt, nhận lấy chén nước, uống cạn một .

 

Ta hiểu , y là cùng uống chung một chén.

 

Tỷ tỷ hàng xóm từng dạy , đó là tình thú của phu thê.

 

Y đang nũng với đó, nhận chén nước từ tay y:

 

“Vậy ngươi cứ , múc cơm cho ngươi.”

 

Đi hai bước, chợt nhớ điều gì, .

 

“À đúng phu quân, ngươi tên là gì ?”

 

Y thật sâu.

 

Gương mặt vì mất m.á.u mà trắng bệch, nhưng ngược càng thêm .

 

“Tạ Sơn Ngọc.”

 

Y : “Ta tên là Tạ Sơn Ngọc.”

 

5

 

Ta cứ thế mà thành với Tạ Sơn Ngọc.

 

Vì thương thế của y còn khá nặng, nên rình rang linh đình.

 

“Đợi cái bình phong xong, khách trả tiền cho , sẽ thành mua hai thước vải, may cho một bộ y phục mới.”

 

Ta lắp cho chiếc giường nhỏ bốn bánh gỗ.

 

Như thể đẩy y sân phơi nắng.

 

Tạ Sơn Ngọc vốn đang tựa đầu giường, nghịch chơi con d.a.o găm khảm đá quý của y.

 

Nghe , y sang :

 

“Nàng y phục mới cho ?”

 

Giọng điệu mới mẻ.

 

“Phải, sáng nay còn đặc biệt hỏi bà mối trong làng.”

 

Ta đóng xong khung bình phong, phủi mồ hôi trán, kiên nhẫn giải thích với y:

 

“Bà , giờ bước cửa nhà , coi như là ở rể, đương nhiên đối đãi với hơn một chút.”

 

 

 

Loading...