Trâu Tinh Mang Phúc - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-10-18 11:55:37
Lượt xem: 1,475

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiếng tru của bầy sói cũng dần biến mất, chỉ còn mùi đất ẩm và khói tro.

 

Sáng hôm , khi chúng mở cửa bước , đất là xác sói rải khắp sân.

 

Còn đám dân thôn hôm qua thì chẳng thấy ai.

 

Trong thôn, nhà nào nhà nấy đều đóng kín cửa, chỉ tiếng gió lùa qua khe vách.

 

Bà ngoại khẽ : “Ông nó, liệu họ còn sống ?”

 

Ông ngoại lắc đầu: “Không … nhưng nơi thể ở nữa.”

 

Ông sang , nghiêm giọng:

 

“Bé con, nhớ kỹ, thấy ai mặc áo vàng, đừng bao giờ gần. Thứ đó… .”

 

6

 

lúc , chú Đức Vượng chạy tới, ngoài cửa vang lên một giọng dồn dập:

 

“Mau! Mau theo ! Trễ nữa thì kịp !”

 

kinh hãi cửa, bụng của chú Đức Vượng… trống rỗng, chỉ còn là một cái hốc rỗng thẳng đến lưng, mà ông vẫn đang :

 

“Chạy mau ! Chạy mau!”

 

Bên cạnh ông là vị đạo sĩ mày dài, đang nheo mắt, vẻ sốt ruột kêu :

 

“Bé con! Mau đây! Ông bà của cháu là giả đấy!”

 

Giả ư?

 

đầu trong nhà trống rỗng, ông bà ngoại đều thấy cả.

 

Khắp nơi nồng nặc mùi m.á.u tanh.

 

gọi “ông ơi, bà ơi”, gian trong.

 

Ngay khi định đẩy cửa , ngoài cửa phát tiếng “két” khẽ.

 

, ông ngoại đang đó, tay cầm d.a.o mổ heo, ánh mắt lạnh ngắt .

 

Còn bà ngoại thì đang nhóm lửa trong bếp, nhưng khi hét gọi, nhận nửa của bà… biến mất!

 

Vị đạo sĩ mày dài vẫn ngoài cửa, giọng gấp gáp:

 

“Bé con! Mau đây!”

 

“Chạy ! Không chạy thì kịp nữa !”

 

lao về phía cổng sân, nhưng bỗng thấy gáy nhói đau.

 

Trước mắt tối sầm, ngất .

 

Trong khoảnh khắc cuối cùng khi mất ý thức, mơ hồ thấy gương mặt của vị đạo sĩ mọc đầy lông, biến dạng dần dần.

 

Khi mở mắt nữa, trời sáng.

 

Ông bà ngoại đang lo lắng .

 

Trán nóng ran, sờ lên thì thấy một miếng linh chi nhỏ đặt đó.

 

Ông ngoại nghiêm giọng :

 

“Không ! Không thể cứ kéo dài thế !”

 

“Đám yêu quái đó sớm muộn cũng tay!”

 

Nói xong, ông liền cầm lấy d.a.o mổ heo và bước ngoài.

 

Bà ngoại vội nhào tới, ôm c.h.ặ.t c.h.â.n ông:

 

“Ông nó! Không ! Ông sẽ c.h.ế.t đấy!”

 

Lúc mới phát hiện, ngoài sân kín đặc , là dân thôn.

 

Trưởng thôn ở hàng đầu, miệng ông nứt toác gần tới tận mang tai.

 

Ông gào lên giận dữ:

 

“Tại các đến từ đường! Tại hả!”

 

Sau lưng ông , những dân cũng gào theo, mỗi câu ông , họ lặp y hệt, chẳng khác gì đang diễn tuồng.

 

Khung cảnh quái dị đó khiến lưng lạnh toát.

 

Một thanh niên trai tráng trong thôn bò lên tường bao quanh sân như nhện, bò qua bò , thỉnh thoảng còn lè lưỡi với .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trau-tinh-mang-phuc/chuong-5.html.]

 

Trưởng thôn gào định xông , nhưng đột nhiên chặn ở cửa.

 

thấy miếng linh chi của ông trâu già đang phát ánh sáng đỏ nhạt.

 

Mắt trưởng thôn đỏ rực, ông bật gào lên:

 

“Kẻ lời… đều trừng phạt!”

 

7

 

Ông ngoại cau mày, còn bà ngoại thì ôm chặt lấy , nhỏ:

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

“Bé con, lát nữa ông bà sẽ cản bọn quỷ . Cháu ôm linh chi, chạy lên núi , tìm ông trâu !”

 

Bà ngoại xong định lao , nhưng ông ngoại chặn :

 

“Khoan ! Chúng dụ bọn chúng chỗ khác !”

 

Bà ngoại gật đầu liên tục:

 

“Phải! Phải ! Phải dụ chúng , bé con mới thể chạy !”

 

Ông ngoại bỗng nghiêm mặt, hướng ngoài lớn:

 

“Trưởng thôn! Chúng ngay đây! Bé con ở nhà trông nhà thôi!”

 

Nghe xong, bên ngoài liền im bặt.

 

Trưởng thôn nhe răng, mặt cứng đờ:

 

“Thế mới ngoan chứ! Đi thôi, thôi, đạo trưởng Hoàng đợi nổi !”

 

Ông xong, phất tay một cái.

 

Đám dân thôn chắn cửa liền tách thành một lối .

 

Ông ngoại nắm chặt dao, kéo bà ngoại đến, mở cổng :

 

“Đi thôi! Các dẫn đường !”

 

Lời ông ngoại dứt, mấy thanh niên đang bò tường nhảy phốc xuống đất, dậy, lảo đảo bước như những con rối giật dây, dẫn đầu đoàn rời .

 

Đợi cho đám bên ngoài khuất hết, mới chạy vội cổng.

 

Vừa định nhặt miếng linh chi cắm ở bên cánh cửa, thì một cái đầu nhỏ đột nhiên thò từ mép cửa, nó “khè khè”, há to cái miệng, nhưng luồng sáng đỏ chặn .

 

run rẩy lùi liên tục, nắm chặt miếng linh chi trong tay.

 

Trên tường sân, mấy đứa trẻ khác cũng trèo , đều là trẻ con trong thôn.

 

những cái miệng nứt toác và hàm răng nhọn hoắt khiến run bần bật.

 

bước từng bước cổng, chúng cũng lùi từng bước theo, ánh mắt trừng trừng dõi theo .

 

Ra khỏi cổng, mới phát hiện.

 

Toàn bộ thôn, ngoài sân nhà , đều phủ trắng lông thú.

 

Phía từ đường xa xa, loáng thoáng bóng chập chờn.

 

lập tức đổi hướng, chạy thẳng về phía núi .

 

Lũ trẻ quanh nhảy qua nhảy , miệng rít lên từng hồi, cố gắng đuổi trở thôn.

 

8

 

Đột nhiên, từ hướng từ đường vang lên một tiếng thét t.h.ả.m thiết, đó là giọng của ông ngoại .

 

Ngay đó, là tiếng nức nở của bà ngoại.

 

giữa đám trẻ quanh , trong lòng bùng lên một ngọn lửa giận dữ.

 

Nhìn bọn chúng nhe răng trợn mắt, gương mặt méo mó dữ tợn, cũng há miệng, gào lên như điên như dại, kết quả thật bất ngờ, chúng dọa cho sững .

 

Thấy lối mòn mặt trống , chớp thời cơ lao thẳng lên núi.

 

Bọn trẻ hồn, liền rít gào đuổi theo phía .

 

Tiếng tru của bầy sói sườn núi cũng vang vọng khắp nơi.

 

Một lát hơn chục con sói từ rừng nhảy , miệng nhỏ dãi, ánh mắt dữ tợn chằm chằm , tru dồn lùi phía .

 

Một con sói lông xám từ tảng đá phía nhảy bổ xuống, há to cái miệng định ngoạm lấy .

 

kinh hãi nhận trong miệng nó mọc kín răng, từng tầng, từng tầng, dày đặc như bàn chông.

 

Loading...