Trâu Tinh Mang Phúc - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-10-18 11:55:28
Lượt xem: 1,577

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chúng tru gầm, mà lặng lẽ rình rập.

 

Khi họ phát hiện, đàn sói lao lên tấn công.

 

Ngay lúc , trong rừng vang lên tiếng “moo… moo…” thật dài, những con sói lập tức lăn đất kêu rên.

 

Một bóng đen đầu trâu xuất hiện, cặp sừng sắc nhọn đ.â.m toạc bụng sói, hai tay xé rách từng con.

 

Nó mạnh đến kinh hồn, chẳng mấy chốc sói c.h.ế.t, đàn sói chạy tán loạn.

 

Khi ông bà nhận đó chính là con trâu già, họ vội quỳ lạy tạ ơn.

 

ngay lúc , một con sói to nhất lao tới c.ắ.n trộm, nó c.h.é.m rách bụng.

 

Máu ruột văng tung tóe, con trâu gục xuống, sắp c.h.ế.t.

 

Trước khi tắt thở, nó giơ tay chỉ xuống núi.

 

Ông ngoại theo, thấy ánh sáng từ nhà chúng , bèn sai bà ngoại cầm d.a.o chạy về đón .

 

Biết hết chuyện, cũng quỳ dập đầu tạ ơn ông trâu.

 

Sau đó, ông bà ngoại cùng chôn xác nó.

 

Chúng dám về nhà ngay.

 

Trong thôn vang lên những tiếng lạ, gió rít như tiếng than .

 

Đến sáng, từ xa xuống thấy dân thôn chạy tán loạn.

 

Khi bụng đói cồn cào, ông ngoại mới bế xuống núi.

 

Về thôn, mới tin, chú Đức Vượng phát điên .

 

Vợ ông thứ gì đó ăn mất, nát bấy, n.g.ự.c còn hai cái lỗ đen.

 

Còn đạo sĩ mày dài thì biến mất tung tích.

 

Chú Đức Vượng thấy liền hét:

 

“Yêu quái! Yêu quái ăn ! Là trâu tinh! Chính con trâu nước hóa tinh!”

 

Dân thôn sợ đến mất hồn, né tránh ông .

 

Trưởng thôn bảo chắc là ông trúng tà.

 

Bà ngoại định gần hỏi chuyện, nhưng ông kéo bà , chỉ lặng lẽ hiệu phía họ.

 

qua thì thấy quần áo họ phồng lên, như bên trong đang nhét đầy gì đó.

 

Mỗi khi chúng bước một bước, họ cũng dịch chuyển theo, dáng cứng đờ.

 

cúi xuống , thấy mặt đất đầy lông thú nhỏ li ti.

 

Trưởng thôn vẫn hiền, mắt ánh xanh lè:

 

“Trong thôn gặp chuyện lạ, bọn mời Hoàng đạo trưởng đến trấn tà . Mọi từ đường hết !”

 

Ông chìa tay định kéo .

 

Bà ngoại lập tức vung d.a.o mổ heo lên.

 

Trưởng thôn rút lui, nhưng xoay , mà bước lùi từng bước, lưng vẫn hướng về chúng .

 

Ông ngoại bước lên chắn , bình tĩnh :

 

“Trưởng thôn cứ , cho cháu ăn xong sẽ tới.”

 

Mấy “dân thôn” dần tản , vây quanh mới lùi dần.

 

Trưởng thôn : “Nhớ sớm nhé, thì… trong thôn còn xảy chuyện đấy.”

 

Họ khỏi, bà ngoại ngã phịch xuống đất, sờ thấy cả nắm lông rơi đầy quanh chân, run giọng hỏi:

 

“Ông ơi… thế ? Cả thôn trúng tà ?”

 

Ông kéo bà dậy, bảo : “Đi thôi, về nhà !”

 

Về đến nhà, cảnh tượng tan hoang.

 

Trên đất khắp nơi vương lông thú, chuồng heo chỉ còn bộ xương trắng, gà cũng xé nát.

 

Chỉ cái tủ đựng linh chi là sạch bong bụi.

 

Bà ngoại mở tủ thấy linh chi thấy vẫn còn, liền dặn:

 

“Bé con, ôm chặt lấy, đừng đ.á.n.h rơi! Đây là phúc của ông trâu đấy!”

 

gật đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/trau-tinh-mang-phuc/chuong-4.html.]

 

Ông ngoại đóng cổng xong, bên ngoài tiếng gọi:

 

“Ông Hồng ơi, trưởng thôn bảo mau đến từ đường kìa!”

 

Ông ngoại đáp bừa:

 

“Ừ, ăn xong sẽ tới!”

 

đó kéo bà ngoại trong mài dao.

 

hỏi tại , ông chỉ xoa đầu :

 

“Đừng sợ, ông g.i.ế.c heo nữa thôi.”

 

Suốt buổi, nhiều đến gọi, ông đều khéo léo từ chối.

 

Đến khi mặt trời lặn, chợt thấy mấy dân thôn vốn bình thường đột nhiên bò bằng bốn chân, mũi hít đất như đang đ.á.n.h .

 

Trên cây lớn ở đầu thôn, chim đen đậu kín đặc, còn vô con lượn vòng trời, tất cả đều dõi mắt về phía nhà .

 

Lúc , chú Đức Vượng từ xa chạy thục mạng về phía chúng , chạy hét:

 

“Chạy ! Chạy mau! Toàn là yêu quái! Là yêu quái cả đó!”

 

Phía ông, nhiều cái bóng đen đang rượt theo…

 

thấy rõ ràng những trong thôn , hình họ bắt đầu biến dạng.

 

Quần áo xé rách, da mọc đầy lông, mặt kéo dài , miệng lộ răng nanh nhọn hoắt.

 

Chỉ trong nháy mắt, tất cả biến thành nửa nửa sói.

 

Chú Đức Vượng chạy đến cổng nhà , thì ngã nhào xuống đất.

 

Ông giơ tay lên, run rẩy :

 

“Chúng… !”

 

Ngoài sân, tiếng gào rống vang dội, hòa lẫn tiếng móng vuốt cào lên cánh cổng gỗ “rầm rầm rầm” liên tiếp.

 

Bà ngoại hoảng hốt nắm c.h.ặ.t t.a.y , còn ông ngoại thì hét lên:

 

“Vào trong! Mau!”

 

Ông kéo với bà ngoại chạy thẳng gian , đẩy ngã cái tủ lớn chặn cửa.

 

Tiếng gầm gừ mỗi lúc một gần.

 

thấy cửa gỗ cào nứt , khe hở dần dần rộng hơn, mùi tanh nồng của m.á.u tràn .

 

Bà ngoại run rẩy hỏi:

 

“Ông nó… chúng bây giờ?”

 

Ông ngoại nghiến răng :

 

“Đừng sợ! Còn ở đây!”

 

Ông , mở chiếc rương gỗ, lấy một cái bát sứ đen, trong bát là tro tàn xám đen và vài sợi lông bò.

 

Ông rắc tro quanh nền nhà, rắc lẩm bẩm:

 

“Ngưu gia ở , xin phù hộ gia đình , xua đuổi tà ma…”

 

Bên ngoài, tiếng sói tru cao vút, đột nhiên một tiếng “ầm” như trời long đất lở vang lên.

 

Cả gian nhà rung bần bật.

 

Một bóng đen khổng lồ từ lao xuống, đ.â.m thẳng đám sói cổng.

 

Lửa đuốc hắt sáng, thấy rõ đó là một con trâu to như núi, đầu sừng đỏ rực như than hồng, mắt sáng quắc, tỏa khói trắng.

 

Tiếng “moa… moa…” trầm đục của nó vang vọng trong đêm.

 

Những con sói định xông tới liền nó húc văng xa, xương gãy “rắc rắc” trong khí.

 

Khắp nơi vang tiếng rên rỉ, mùi m.á.u tươi nồng nặc.

 

Ông ngoại kéo tay và bà ngoại, nhỏ:

 

“Là nó… là ông trâu đấy!”

 

Cả nhà quỳ rạp xuống đất dập đầu.

 

Ngoài sân, con trâu ngẩng đầu, ánh sét lóe lên, hình nó dần tan mưa gió, chỉ còn một vệt sáng mờ, chậm rãi biến mất giữa bầu trời đầy mây đen.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

 

Sau đó, gió ngừng, mưa tạnh.

 

Loading...