Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

TRẪM BIẾT, TRẪM CƯỚI VỀ BỐN MƯƠI VẠN ĐẠI QUÂN - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-06-17 15:37:37
Lượt xem: 289

Phụ thân ta không muốn làm hoàng đế.

 

Người nói làm hoàng đế c.h.ế.t sớm, người còn muốn sống thêm vài năm nữa.

 

Đại ca cũng không muốn làm hoàng đế.

 

Huynh ấy là kẻ si tình, chỉ mong cùng thê tử sống bên nhau trọn đời.

 

Nhị ca càng không muốn làm hoàng đế.

 

Huynh ấy bảo bản thân đang độ tuổi ngủ nướng, sáng sớm không dậy nổi để lên triều.

 

Đệ đệ ta thì chưa từng nghĩ tới việc làm hoàng đế.

 

Nó mới có năm tuổi, đôi vai gầy yếu ấy còn không gánh nổi một chén cơm chứ nói gì giang sơn.

 

Ánh mắt của mọi người đồng loạt đổ dồn về phía ta.

 

Ta gãi đầu, chớp chớp mắt.

 

"Hoàng đế?"

 

Mọi người đều không làm, thì chắc chắn không phải thứ tốt lành gì.

 

“Các người đều không làm, ta cũng không làm!”

 

Phụ thân thở dài:

 

“Vậy chỉ còn cách đưa Thường Lạc vào kinh tuyển tú thôi.”

 

Ta không hiểu tuyển tú nghĩa là gì.

 

Nhưng ta biết những chàng trai biên cương đều khao khát được vào kinh thành.

 

"Cha ơi, nhường cơ hội tuyển tú này cho nhị ca đi."

 

Nhị ca hoảng đến suýt ngã khỏi ghế.

 

Huynh ấy vội vàng giải thích cho ta nghe ý nghĩa của việc tuyển tú.

 

Ta nghe hiểu rồi.

 

"Nhị ca buổi sáng không dậy nổi để vấn an, vậy thì để ta đi!"

 

Mọi người: "......"

 

Rời nhà vào kinh, ta chỉ mang theo Tố Bạch — người từ nhỏ đã ở bên cạnh ta.

 

Cha mặc giáp trụ, tay cầm trường thương tiễn ta xuất môn.

 

Ánh mắt nhìn ta kiên định và sắc bén.

 

"Thường Lạc, cha nắm giữ bốn mươi vạn đại quân."

 

“Trong cung có gì ấm ức thì viết thư về, cha sẽ đòi công đạo cho con!”

 

Mặt trời dần lên, xe ngựa chậm rãi lăn bánh.

 

Nhị ca đến muộn, vừa đuổi theo vừa hô:

 

"Thường Lạc, đừng chịu ấm ức!"

 

"Nếu thật sự không ổn, nhị ca cũng có thể dậy sớm mà!"

 

2

 

Nữ tử nơi biên cương vốn hiếm hoi.

 

Đây là lần đầu ta được gặp nhiều cô nương thơm thơm mềm mại như thế.

Các nàng đối xử với ta rất nhiệt tình.

 

Người thì gọi ta là tỷ tỷ, người thì gọi là muội muội.

 

Người tặng bánh kẹo y phục, người tặng trang sức châu báu.

 

Ta vui vẻ chuẩn bị lễ đáp lại.

 

Nào ngờ lại nghe thấy các nàng tụ tập bàn tán sau lưng:

 

“Tiểu thư nhà tướng quân thì sao chứ? Ta nói thật, chẳng cần phải lấy lòng nàng ta.”

 

“Quý phi nương nương mới là người có khả năng trở thành hoàng hậu nhất, đến lúc đó người đầu tiên bị loại trừ chắc chắn là nàng ta.”

 

“Hậu cung này chỉ có Thái hậu và Hoàng hậu là không thể đắc tội, những người khác đều phải dựa vào bản lĩnh mà tranh sủng. Như Thường Lạc ấy à… ngốc nghếch.”

 

Ta giận quá, bảo Tố Bạch đem hết đồ đạc trả lại.

 

Ta không ngốc đâu nhé!

 

Cha ta nói cái này gọi là “đại trí nhược ngu”!

 

(*) “Kẻ thông minh hơn người thường mang dáng vẻ khờ khạo.”

 

Sau khi một thân một mình bị tất cả xa lánh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tram-biet-tram-cuoi-ve-bon-muoi-van-dai-quan/chuong-1.html.]

 

Chương trình học lễ nghi của đám tú nữ cũng xong xuôi.

 

Tân đế đăng cơ, chưa lập hậu. Hoàng thượng bận trăm công nghìn việc.

 

Điện tuyển (tuyển tú chính thức) cũng chưa thấy lộ diện.

 

Thái hậu hỏi han qua một vòng những tú nữ được các ma ma khen ngợi.

 

Sau đó bỗng nhiên gọi tên ta.

 

Ta bước lên hai bước hành lễ.

 

Ánh mắt phía trên quét từ đầu đến chân ta một lượt.

 

“Trông không giống Thường tướng quân đại nhân cho lắm.”

 

Ta kiêu hãnh nhếch môi cười.

 

Đại ca và nhị ca đều giống cha.

 

Đến khi ta ra đời, mẹ mới thở phào nhẹ nhõm.

 

Mẫu thân nói nếu sinh thêm một đứa mặt như cha, thì sẽ lập tức hòa ly tại chỗ.

 

Thật là quá phí tổn nhan sắc xuất sắc của bà.

 

Về sau sinh thêm đệ đệ thứ tư, cuối cùng cũng có cảm giác tham gia vào quá trình chọn lọc di truyền.

 

Tổng hợp những nét đẹp nhất từ cha mẹ.

 

Tuấn tú mà vẫn đầy khí khái.

 

Là tác phẩm mẹ hài lòng thứ hai.

 

Còn hài lòng nhất?

 

Dĩ nhiên là ta — đứa con giống tám phần mẫu thân.

 

Thái hậu hỏi han qua loa tình hình sức khỏe của phụ thân ta

 

Lại hỏi ta sống trong cung có quen không.

 

Cuối cùng hỏi ta có sở trường gì.

 

Sở trường?

 

Chính là điểm mạnh vượt trội hơn các tú nữ khác.

 

Ta gãi gãi đầu, thử nói:

 

“Phụ thân thần nữ nắm giữ 40 vạn đại quân.”

 

Điện đường bỗng rơi vào tĩnh lặng kỳ lạ.

 

Thái hậu có chút ngẩn người:

 

“Ồ, vậy Thường Lạc muốn phong vị gì?”

 

Có thể tự mình chọn?

Hôm trước bọn họ bảo, trong hậu cung chỉ có Thái hậu và Hoàng hậu là không thể đắc tội.

 

Cha ta nói, không muốn làm tướng quân thì không phải là binh sĩ tốt.

 

Nhị ca nói, mục tiêu tối hậu của ta vào cung chính là làm Thái hậu.

 

Vừa rồi ta để ý thấy, Thái hậu nương nương trên người lấp lánh ánh vàng, thật là hợp gu của ta.

Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!

 

“Thái hậu nương nương, thần nữ muốn làm Thái hậu ạ!”

 

3

 

Cuối cùng... ta không làm được Thái hậu.

 

Tố Bạch bảo rằng Thái hậu là mẫu thân của hoàng đế.

 

Ta là vào đây làm dâu, đâu phải làm mẹ.

 

Cuối cùng các tú nữ đều đã có phân vị.

 

Chỉ riêng ta là chưa có.

 

Thái hậu để ta ở tại Phật đường, chép kinh Phật.

 

Nhưng cầu phúc vốn là chuyện tốt.

 

Dù có là hình phạt, Thường Lạc ta cũng cam nguyện.

 

Phật đường chỉ có đồ chay, mỗi ngày đều ăn cải trắng với cháo loãng.

 

Thời gian lâu dần, ta đói đến mức chân mềm nhũn, tay run rẩy.

 

Hai mắt cũng bắt đầu xanh lét.

 

Chẳng còn cách nào, đành len lén chuồn ra ngoài tìm cái ăn.

Loading...