Tốt Nghiệp Về Quê Kiếm Tiền Âm - Chương 6 - Hết
Cập nhật lúc: 2025-08-16 03:52:37
Lượt xem: 577
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm Tiểu Tuyết bĩu môi:
"Ghê tởm thật. Ba tin em gặp chuyện lập tức bay về nước ."
Hoắc Đình Thâm chỉnh tay áo, sắc mặt lạnh như băng:
"Vài ngày bận thời gian xử lý nhà họ Tống, hôm nay rảnh, xử luôn."
"Tiểu Tuyết, dẫn theo đám vệ sĩ của em, bao vây nhà họ Tống với !"
Muốn chơi cứng đúng ?
Nhà họ Hoắc cũng thiếu !
13
tranh thủ dậy cáo từ.
Hai gia tộc đại chiến, tiện ở hóng, kẻo m.á.u văng trúng .
Vừa khỏi cổng biệt thự nhà họ Hoắc, bạn gọi điện đến.
“Cứu ?”
“Cứu , mới trị thương xong.”
“Vừa , bên đường núi xảy chuyện , tai nạn giao thông!”
Giọng phần gấp gáp:
“ kiểm tra camera, thấy gì đó lạ lắm, hình như cả đoạn đường phong tỏa , chỉ đúng hai chiếc xe đang di chuyển!”
“ chụp tài xế chiếc xe phía , xem !”
mở ảnh , giật b.ắ.n .
Là tên bắt cóc đó!!
Cả quấn băng như cái xác ướp, thương tích đầy mà vẫn lái xe ?!
Nghĩ tới chuyện lúc nãy Lâm Tiểu Tuyết , ba Hoắc Đình Thâm mới từ nước ngoài trở về, cộng thêm việc tên bắt cóc cứ nhằm mãi nhà họ Hoắc…
Vậy chiếc xe gặp tai nạn … chẳng là…
lập tức leo lên chiếc xe máy yêu, phóng thẳng về phía đường núi!
Giữa đường đá núi sạt lở, chặn kín bộ làn xe.
Ngoài bộ hoặc xe hai bánh, thứ gì qua nổi.
tăng tốc lao tới, rẽ vài khúc cua, liền thấy một chiếc xe sang đang lật bên lề.
Kính vỡ tan tành, mặt đường lẫn lộn giữa đá vụn và máu.
Túi khí bung hết cả.
Ghế lái chính là một đàn ông trung niên năm mươi, thương nặng, dây an ghì cứng, động đậy nổi.
Không xa phía , một chiếc xe đen biển gầm rú như thú hoang nổi giận.
Nửa tên bắt cóc trồi ngoài, mặt mày méo mó gào to:
“Là sát thủ hàng đầu như , gãy cái chân thì ?!”
“Xe dành cho khuyết tật cũng chạy ngon lành!”
“Không ai cản quyết tâm thành nhiệm vụ của !!”
Tiếng động cơ gầm rú, lao xe tới như nghiền nát chiếc xe sang thành từng mảnh.
Không kịp nghĩ nhiều, lập tức phanh gấp xe máy .
Xuống xe.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Một tay nhấc bổng xe máy, một vòng 360 độ tại chỗ …
Ném !
Chiếc xe yêu của vẽ một đường cong như tranh, lao thẳng đầu chiếc xe đen biển !
“Ầm!!”
Tác động cực mạnh khiến tên bắt cóc mất tầm .
Xe mất lái, đ.â.m thẳng vách núi, nát bét!
thở phào nhẹ nhõm, chạy vội đến chiếc xe sang kiểm tra thương tích.
Ghế lái: một , vẫn còn cứu .
Ghế : một phụ nữ trung niên và một đứa bé.
Một gia đình ba , ngay ngắn chỉnh tề.
Người đàn ông mở miệng cảm ơn :
“Cô gái, may mà cháu…”
xua tay:
“Chuyện nhỏ thôi chú. À đúng , nhà mua đất nghĩa trang ? Cháu gói gia đình, hỗ trợ thiết kế riêng luôn ạ!”
14
Người đàn ông còn kịp trả lời.
Tên bắt cóc ở xa phát rồ:
“Này! Cái con bán đất , là cô nữa?!!”
Hắn gào lên như lợn cắt tiết, cố giãy giụa, mặt mũi vặn vẹo đến đáng sợ.
chạy chầm chậm tới gần, kỹ .
Ừ đúng , là thật.
Lâm thành rộng lớn là thế.
Bắt cóc chẳng bao nhiêu, cũng thấy quen cả.
15
Một tháng gặp ba , thế gọi là duyên thì là gì?
cái chân gãy và cả quấn băng của , chút đành lòng:
“Anh , thành thế mà còn liều thế cơ ?”
Tên bắt cóc nghiến răng nghiến lợi:
“ là sát thủ hàng đầu! Chân thể gãy, m.á.u thể đổ, nhưng nhiệm vụ thì thể bỏ!”
Tinh thần nghề nghiệp … khiến cũng kính nể.
Vậy nên kéo khỏi xe, trói gọn bằng dây năm hoa (kiểu trói truyền thống).
Nghĩ đến chuyện từng gãy chân mà vẫn bò , đè thêm cục đá lên cho chắc ăn.
Dù thì cũng c.h.ế.t , chờ cảnh sát tới là .
“Anh mà giữ tinh thần , gì chẳng thành công?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tot-nghiep-ve-que-kiem-tien-am/chuong-6-het.html.]
“Ra tù nhớ đổi nghề, sống tử tế một chút.”
Nói đến đây, thấy đúng…
Bổ sung thêm:
“À , chắc là nổi … chuyện kiếp ha.”
Xe sang vỡ bình xăng, để phòng hỏa hoạn, kéo hết ba trong xe .
Ngoài ông chú trung niên còn tỉnh, hai còn đều bất tỉnh.
Không còn cách nào, tháo một tấm nắp ca-pô còn nguyên, đặt ba lên như cá xếp mâm, dùng xe kéo.
Tay nhỏ kéo nhẹ một cái, lướt vèo vèo.
Ông chú cảm thán:
“Cô gái, sức cháu đúng là khiến ngả mũ thán phục! Tập luyện kiểu gì ?”
đáp:
“Từ nhỏ kéo xác, khiêng quan tài quen ạ.”
Ông chú: “…”
Không trách , buôn bán đất nghĩa trang là nghề gia truyền.
Từ năm năm tuổi, theo bố nhà hỏa táng “giành khách”.
Lớn chút nữa thì tự bố trí hiện trường, phát triển đơn hàng.
Có khi sâu trong rừng núi, gọi cứu viện , tự vận động.
Cứ thế, luyện cả gan lẫn sức.
Ông chú im lặng lâu mới mở miệng:
“Cháu đúng là… kỳ nữ thời hiện đại mà.”
hề hề:
“Đâu gì ghê gớm, sáng hôm nay cháu còn cứu cả sếp Hoắc kìa, cao mét chín đổ thẳng lên cháu mà hề hấn gì!”
đập đập n.g.ự.c .
Cơ thể , đúng là cứng như thép.
“Sếp Hoắc?”
Ông chú hỏi :
“Có là Hoắc Đình Thâm ?”
nhướn mày:
“ . Không lẽ… chú là…”
Ông chú thở dài:
“Là ba của nó đây…”
“Nhà chúng … mắc nợ cháu tới bốn mạng …”
Ờm…
Thật là năm mạng ạ…
Cô cháu gái của ông cũng là do cháu cứu…
Nửa tiếng , xe cứu thương và cảnh sát cùng lúc lao đến.
Cảnh sát dẫn tên bắt cóc , vẫn gào rú điên cuồng:
“Nhớ với thuê ! Không bất tài, mà là nó nhà họ Hoắc chơi gian đấy!!”
Cảnh sát quát::
“Người thuê , nhà họ Tống, bắt ! Vào tù mà chuyện với nó nhé!”
Nhanh thế á?!
Xem tốc độ tay của nhà họ Hoắc vẫn đỉnh thật.
Vậy thì Hoắc Đình Thâm…
đang nghĩ thì, từ xa, ánh đèn xe.
Một bóng dáng quen thuộc, cao ráo, đang về phía .
Bóng đổ dài mặt đất,
Kéo một đường, nối thẳng giữa và .
Hoắc Đình Thâm, đến .
Ông chú cáng cứu thương, giơ tay :
“Đình Thâm , con tới nhanh thật đấy!”
Hoắc Đình Thâm lướt ngang qua ông chú, bước chân dừng , thậm chí liếc mắt lấy một cái.
Ông chú: Hả??
Anh xuyên qua đám đông, tiến thẳng đến mặt .
Ánh mắt chạm vết m.á.u tay , ánh liền trở nên sâu thẳm.
“Máu của em ?”
lắc đầu:
“Của ba .”
Anh thở phào, một tay kéo lòng.
“Em là !”
Ông chú: ???
nhịp tim của , đập còn nhanh và dồn dập hơn .
Bỗng dưng, cảm thấy điều gì đó đổi.
tin nổi, nhẹ nhàng ôm , lắp bắp :
“Hoắc Đình Thâm, đang ôm em đấy.”
“Anh .”
“ chỗ đông lắm… … buông ?”
Hoắc Đình Thâm chẳng hề nhúc nhích:
“Không cần buông. Anh chỉ ôm em.”
Ông chú: ???
Con , dù gì cũng liếc ba một cái chứ!!
(Toàn văn )