Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tôi Trở Thành Bạch Nguyệt Quang Ác Độc - Chương 4: Tôi Trở Thành Bạch Nguyệt Quang Ác Độc

Cập nhật lúc: 2025-06-30 03:58:41
Lượt xem: 89

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hồ sơ có vẻ được làm từ mấy năm trước, khi anh còn mới khởi nghiệp.

Tôi chỉ xem qua một chút thì đã bị nội dung bên trong thu hút—

Trường trung học danh tiếng, tốt nghiệp đại học hàng đầu.

Được viện sĩ hướng dẫn, luận văn đăng tải trên các tạp chí khoa học uy tín.

Điều quan trọng nhất là những dự án khởi nghiệp mà anh tham gia, gần như dự án nào cũng nhận được vốn đầu tư lớn, sinh lời khổng lồ.

Quá xuất sắc.

Như vậy còn lo không xin được việc ư?

Tôi ngay lập tức truy cập hàng loạt trang tuyển dụng, liên tục gửi hồ sơ, chỉ trong chớp mắt đã nộp cho hàng trăm công ty.

Tạ Phỉ Minh có vẻ nhận ra nét mặt tôi.

Anh khẽ cười khẩy, tự trào.

“Tất cả đều chỉ là chuyện trong quá khứ.”

“Với tình hình hiện tại của tôi…”

“Chắc không công ty tử tế nào dám nhận đâu.”

13

“Nói bậy!”

Tôi lập tức ngắt lời anh.

“Tôi không cho phép anh tự hạ thấp mình như vậy!”

…Nếu ngay cả người như Tạ Phỉ Minh còn chẳng được nhận vào công ty nào, tôi có mà thoải mái nằm chờ ăn bám mất.

Để chứng minh điều tôi vừa nói.

Ngay lập tức điện thoại tôi rung liên tục.

Hàng loạt tin nhắn của các công ty gửi đến qua nền tảng tuyển dụng.

“Chào bạn, xin hỏi hiện bạn đang tìm việc phải không?”

“Thông tin trong hồ sơ có chính xác không?”

“Bạn thật sự là ngài Tạ Phỉ Minh sao?”

“Nếu được, chúng tôi muốn sắp xếp một buổi phỏng vấn với bạn.”

Không chỉ bộ phận nhân sự rất lịch sự, mà các công ty đều là những tên tuổi lớn tôi từng nghe danh.

Quá phấn khích, tôi tải toàn bộ thông tin tuyển dụng về máy, gom lại rồi gửi cho Tạ Phỉ Minh.

Rồi vui vẻ túm lấy tay anh.

“Oa, chồng tương lai của em ơi, em đã bảo mà! Rất nhiều nơi đánh giá năng lực anh cao!”

“Anh xem mức lương cũng không tệ đâu!”

“Nhanh đi phỏng vấn, đi làm, kiếm tiền đi! Rồi đưa hết tiền cho em nhé!”

“Trước đây em còn để ý một cái túi trong tạp chí, mẫu mới nhất, đẹp lắm luôn!”

Có vẻ bị tôi lải nhải đến mệt, Tạ Phỉ Minh đứng lên, xoa sống mũi, thở dài.

“Biết rồi.”

“Tôi sẽ đi phỏng vấn, nhưng đừng kỳ vọng quá nhiều…”

Tôi ngắt lời anh.

Ngẩng đầu nhìn thẳng.

“Anh có muốn tôi đi cùng không?”

Anh từ chối.

“Không cần.”

14

Dù nam chính bảo không cần tôi đi cùng, hơn nữa còn để lại di vật của mẹ trong nhà trọ.

Nhưng là nhân viên do hệ thống sắp xếp.

Để đề phòng ai đó nghĩ xấu lúc tôi không để ý.

Tôi vẫn quyết định len lén đi theo phía sau, đề phòng chuyện không hay xảy ra.

May mắn lần này đường đi suôn sẻ.

Tâm trạng Tạ Phỉ Minh khá ổn định.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toi-tro-thanh-bach-nguyet-quang-ac-doc/chuong-4-toi-tro-thanh-bach-nguyet-quang-ac-doc.html.]

Anh thuê một chiếc xe đạp công cộng, đạp khoảng hơn mười phút.

Cuối cùng dừng trước một tòa nhà văn phòng gần đó—

Tôi xuống khỏi taxi, lấy điện thoại xem thử.

Đây là một trong những công ty đã gửi tin nhắn cho tôi qua nền tảng tuyển dụng.

Nhưng không phải công ty lớn nhất, danh tiếng cũng không quá cao.

Nam chính chọn nơi này làm điểm phỏng vấn đầu tiên nhằm tăng khả năng thành công, tạo động lực cho bản thân sao?

Trong mắt tôi, Tạ Phỉ Minh bước vào tòa nhà.

Tôi chẳng còn việc gì làm, bèn mua ly trà sữa, ngồi bên bồn hoa.

Vừa nhai trân châu vừa đăng nhập game cho đỡ buồn.

Ban đầu dự định đợi khoảng một tiếng.

Gần hết giờ sẽ núp đi theo anh đến điểm phỏng vấn tiếp theo—

Không ngờ.

Chỉ hai mươi phút trôi qua.

Tôi vừa thua một ván xếp hạng thì tai bất ngờ vang lên tiếng hét của hệ thống.

“Ký chủ!”

“Ký chủ, mau nhìn kìa!”

“Nam chính hình như bị đuổi rồi!”

…Không thể nào?

Tôi đứng dậy, núp nhanh sau một gốc cây gần đó.

Chỉ mới phỏng vấn mà đã xảy ra xung đột với sếp hay bất đồng gì chăng?

Làm sao mà anh ta bị đuổi ra ngoài được?

15

Nhưng đúng vậy.

Tạ Phỉ Minh gần như bị mấy gã bảo vệ xô ra ngoài.

Bước chân loạng choạng vài bước, suýt ngã.

Mấy gã bảo vệ còn lầm bầm gì đó phía sau, nhưng khoảng cách này tôi không nghe được.

Hệ thống cũng thắc mắc.

“Chuyện gì thế này?”

“Ký chủ có muốn xem không? Tôi thấy tâm trạng nam chính không được ổn cho lắm.”

Tạ Phỉ Minh cúi nhìn xuống.

Tôi không thấy rõ sắc mặt anh.

Chỉ thấy tay vẫn siết chặt bản CV in sẵn—

Có nên tới gần không?

Tôi lắc đầu.

Quá khứ Tạ Phỉ Minh toàn thuận lợi, hệt kẻ kiêu hùng trời sinh.

Những thất bại, khó khăn gần đây đối với anh là điều chưa từng trải qua.

Nếu tôi xuất hiện ngay lúc này,

Cũng giống như bắt anh phơi bày những khoảnh khắc đau đớn nhất đời mình, điều đó chỉ khiến anh thêm tổn thương.

Tôi lấy điện thoại ra, suy nghĩ một lúc rồi nhắn một đoạn thoại.

“Chồng yêu!”

“Buổi phỏng vấn sao rồi? Có tin gì thì báo em nhé, em đợi anh ở nhà nha~”

Tạ Phỉ Minh cũng lấy điện thoại.

Coi qua rồi nhanh chóng trả lời.

“Biết rồi.”

“Với lại, tôi muốn nói từ lâu, chúng ta chưa đến mức gọi nhau như vợ chồng đâu.”

16

Anh ta đứng một lát.

Chỉnh lại quần áo rồi đi về phía một tòa nhà văn phòng gần đó.

Loading...