Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

TÔI TIẾP QUẢN CỬA HÀNG TANG LỄ - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-06-05 02:22:09
Lượt xem: 187

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

3.

Tôi vừa chuẩn bị vừa giải thích.

 

Đợi cho đám người kia tản ra hết, tôi bắt đầu đuổi hồn. Đầu tiên gi3t một con gà trống lớn, dùng m.á.u gà vẽ một lá trấn hồn phù, tôi đưa lá bùa này cho đồng tử, dặn dò: "Lát nữa khi nào tôi nói 'dán' thì dán lá bùa này lên trán của hắn, biết chưa?"

 

Cậu bé vẻ mặt căng thẳng gật đầu.

 

Bùa vẽ bằng m.á.u gà hiệu quả cực tốt, nhưng dương khí trong m.á.u gà lại quá mạnh, tôi sợ quỷ hồn bị nhập vào sẽ phát hiện. Cho nên tôi đưa lá bùa cho một người tuổi Sửu, người tuổi Sửu thông âm dương, hiểu lẽ đời. Có người này ở đây, có thể che giấu dương khí trên lá trấn hồn phù.

 

Tôi lại đem số m.á.u gà còn lại trộn với mực đổ vào giữa ống mực, bảo người ta căng đường mực lên khắp các cửa ra vào, cửa sổ, phòng ngừa quỷ hồn kia trốn thoát.

 

Cậu bé hỏi tôi tại sao phải dùng ống mực, chẳng phải cái đó dùng để đối phó với cương thi sao?

 

Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.

Tôi có chút bất ngờ nhìn cậu bé này. Người bình thường đối với chuyện này đều tránh còn không kịp, rất ít người nguyện ý chủ động tiếp xúc với những thứ thần thần quỷ quỷ này.

 

Cho nên tôi đặc biệt kiên nhẫn giải thích với cậu: "Ống mực là do Lỗ Ban phát minh ra để xây nhà dựng cửa, đường kẻ do ống mực vạch ra vĩnh viễn là một đường thẳng, cho nên ống mực là vật cương trực nhất thiên hạ, tà ma bình thường đều không dám chạm vào."

 

Nói xong những lời này, mọi thứ cũng bố trí gần xong, tôi bảo những người khác trong nhà trốn vào góc.

 

Trước khi bắt đầu tôi nói với họ: "Các người đông, linh quang trên người đốt cháy mạnh mẽ, ác quỷ không dám xâm phạm các người, nếu thật sự sợ hãi, thì tất cả mọi người nắm tay nhau đứng chung một chỗ, ngàn vạn lần đừng chạy loạn biết không?"

 

"Người chạy thì gót chân sẽ rời khỏi mặt đất, quỷ hồn sẽ thừa cơ lót vào dưới chân các người, một khi mất đi sự nuôi dưỡng của địa khí thì linh quang trên người các người sẽ suy yếu, rất dễ để quỷ hồn kia lại nhập vào." Tôi trịnh trọng cảnh cáo họ.

 

Tất cả mọi người đều vẻ mặt ngưng trọng gật đầu.

 

Thấy mọi người đều đồng ý, tôi bắt đầu động thủ. 

 

Tôi lấy một lá bùa vàng đốt trong bát, dùng nước nóng và nước lạnh pha rồi bưng đến bên miệng bệnh nhân.

 

Đỡ hắn dậy, tôi nặn miệng hắn ra rồi đổ nước bùa vào, người đó không có ý thức nên không uống được, tôi dùng hai ngón tay kẹp lấy cổ họng hắn rồi nâng lên, nước bùa trong miệng liền thuận theo cổ họng mà trôi xuống.

 

Vừa mới uống xuống không lâu, người này liền kịch liệt giãy dụa, tôi đã sớm chuẩn bị, bảo người ta giữ chặt tứ chi của hắn, không bao lâu sau, tôi liền nhìn thấy một đạo hư ảnh từ trán của hắn bay ra.

 

Tôi lập tức hô: "Dán bùa!"

 

Cậu bé nhanh nhẹn dán lá bùa lên trán người bệnh, sau đó ba chân bốn cẳng chạy đến chỗ người lớn trốn.

 

Thằng nhóc này còn lanh lợi đấy chứ. Trong lòng tôi nghĩ thầm như vậy.

 

Đạo hư ảnh kia bay ra xong muốn chạy trốn ra ngoài, tiếc là cửa ra vào, cửa sổ đều bị tôi dùng ống mực phong tỏa rồi, nó bay tứ phía loạn xạ nhưng vẫn không thể thoát khỏi căn phòng này, thế là lao thẳng về phía tôi.

 

Tôi lấy ra một cái hồ lô mang theo bên mình, mở nút ra, tay trái ở đáy hồ lô bóp ấn quyết, đem miệng hồ lô nhắm ngay vào cái bóng đen kia, tay trái kéo về phía sau, cái bóng đen kia liền thuận thế tiến vào trong hồ lô.

 

Cái hồ lô này là tôi đặc chế, trên đó dùng chu sa vẽ đầy trấn quỷ phù. Tôi dùng bùa vàng phong kín miệng hồ lô lại, đồ vật bên trong cũng không còn khả năng đào thoát nữa.

 

Sau khi mọi việc kết thúc, tôi ăn cơm tối ở nhà người ta, trước khi đi dặn dò: "Người này thân thể quá suy yếu, gần đây đừng làm việc nặng, buổi tối cố gắng đừng ra ngoài, buổi sáng thì phơi nắng nhiều vào."

 

Nhà này tự nhiên là một mực đồng ý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toi-tiep-quan-cua-hang-tang-le/chuong-3.html.]

 

Lúc tôi chuẩn bị ra khỏi thôn thì Lưu Kiến Minh xung phong nhận việc dẫn đường cho tôi, hắn nói hắn biết một con đường tắt trong rừng núi.

 

Không nghĩ nhiều tôi liền đi theo hắn, khi đi đến ranh giới rừng cây, Lưu Kiến Minh nói với tôi: "Tiên sinh đi thêm đoạn nữa là đến đường lớn rồi, trời cũng không còn sớm, tôi không tiễn ngài nữa."

 

Tôi gật đầu bảo hắn về, tự mình đi về phía bên ngoài rừng cây.

 

Đi được một lúc, tôi phát hiện không đúng, trước mắt đường lớn đã ở ngay phía trước không xa, nhưng tôi đi thế nào cũng không đi ra được.

 

"Đây là bị quỷ đánh tường rồi." Trong lòng tôi cười lạnh, "Vậy mà cũng có đồ vật dám đến tìm tôi gây phiền toái."

 

Tay tôi bóp pháp quyết tiếp tục đi về phía trước, rất nhanh liền đi ra khỏi khu rừng này.

 

"Ngày mai sẽ đến siêu độ cho mày." Tôi đối với khu rừng ác độc nói.

 

Vừa quay đầu lại tôi phát hiện trên đường lớn nổi lên một trận sương trắng, trận sương mù này vô cùng quỷ dị, trong sương trắng vậy mà có thể nhìn thấy bóng người đang lay động.

 

Thấy vậy tôi nhíu mày: "Không đúng, trận sương mù này đến thật kỳ lạ."

 

"Trước thì quỷ đánh tường, sau thì lại đến một trận quỷ sương mù. Đây là có người đang giăng bẫy tôi đây mà." Tôi trong lòng thầm suy nghĩ.

 

"Trước rời khỏi đây đã." Tôi từ trong túi lấy ra một xấp bùa giấy xếp thành hàng trên mặt đất, đứng dậy bóp ấn quyết, miệng niệm, "Thái Thượng Tam Huyền, Đế Quân tại hồn, Thái Nhất Ngũ Linh, bảo hồn an thân, Tử Phòng hữu mệnh, chế sắc bách thần."

 

Chỉ thấy những lá bùa chú mà tôi xếp thành hàng tự động bay lên trong gió, lấy tôi làm trung tâm mà xoay chuyển lên xuống.

 

Có phù trận này hộ thể, tôi bắt đầu đi về phía trước, những bóng người trong sương trắng khi gặp tôi thì liền tránh xa.

 

Mặc dù không có bóng người nào dám đến quấy rối tôi, nhưng tôi đi rất lâu rồi vẫn không rời khỏi phạm vi sương trắng.

 

Tôi có chút bực bội, kẻ đứng sau màn này không có bản lĩnh gì, nhưng thủ đoạn làm người ta ghê tởm thì không ít.

 

"Bạn hữu, giữa chúng ta có ân oán gì sao? Làm rầm rộ như vậy, có vấn đề gì thì có thể nói chuyện, đừng có lúc nào cũng đánh đánh gi3t gi3t." Tôi nói xong câu này, chờ phản ứng của người kia.

 

Trong sương trắng ngoài bóng người lờ mờ, không có một câu nào truyền ra, xem ra tôi phải động thật rồi.

 

Học theo ông cố lâu như vậy, tôi cũng biết một vài thuật pháp lợi hại, nhưng sát thương quá lớn nên tôi vẫn luôn không dám dùng bừa.

 

"Hôm nay sẽ cho ngươi xem uy lực của thủ đoạn gia truyền nhà ta như thế nào." Tôi nói xong câu này, từ trong túi lấy ra một cái gương đồng.

 

Gương là tinh hoa của kim thủy, trong sáng ngoài tối, gương cổ như kiếm cổ, tựa thần minh, cho nên gương cổ có thể tránh tà mị ngỗ nghịch.

 

Tôi cắn rách ngón trỏ vẽ lên mặt sau gương một lá Sát Sinh Chú Phù, cầm gương đồng đến nơi ánh trăng chiếu rọi, hướng về bốn phía phản xạ nguyệt hoa.

 

Nơi bị ánh sáng phản chiếu từ gương chiếu vào thì sương trắng giống như băng tuyết gặp ánh mặt trời mà tan rã, khi tôi chiếu đến một góc thì nơi đó phát ra một tiếng kêu thảm thiết.

 

Một đạo thân ảnh nhanh chóng chạy trốn về phía xa, tôi vội vàng đuổi theo, nhưng chỉ thấy trên mặt đất có một vũng m.á.u đen.

 

Đợi đến khi tôi trở lại cửa hàng đồ tang lễ thì trời đã sáng, tôi từ xa nhìn thấy trước cửa hàng có một người đang ngồi xổm, thế là nâng cao cảnh giác từ từ đi tới.

 

Loading...