Bà còn đang cà khịa, thì nhanh chóng phát hiện mang thai.
Mẹ chồng giả bộ vui mừng, tỏ vẻ lo lắng.
Bà bảo vì Chu Lệ cũng mang thai, nên thể thiên vị bên nào, chăm sóc cho .
bà thề thốt đập tay ngực, hứa là khi sinh xong, bà sẽ đến giúp ở cữ.
Trương Sơn nghi ngờ:
“Đến lúc đó, em dâu cũng sinh thì lấy thời gian?”
Mẹ chồng trợn mắt:
“Có sinh cùng lúc , chờ chăm xong em dâu sẽ đến chăm vợ con.”
Trương Sơn cho ăn bánh vẽ no căng.
Anh hớn hở với :
“Thấy , vẫn quan tâm đến chúng lắm đấy.”
chỉ lườm một cái thèm đáp.
từng trông cậy gì bà.
tiền, thuê chăm hoặc ở trung tâm dưỡng sinh sinh cũng .
Nếu để bà chăm, chắc chắn chỉ rước bực .
Mẹ chồng là kiểu thích màu.
Để chứng minh là bà quan tâm đến , bà – vốn nổi tiếng keo kiệt – đặc biệt mang sang một mớ rau héo rũ và mười quả trứng gà.
Bà bảo rau là rau hữu cơ, trứng là trứng gà quê, nhờ Trương Sơn nấu cho ăn để bồi bổ.
Trương Sơn ôm rau và trứng, xúc động đến rơi nước mắt.
Anh khoe với :
“Em thấy , với chúng thế đấy! Có gì cũng nhớ đến chúng .”
Anh vuốt mớ rau :
“Rau tươi quá!”
Lại cầm quả trứng lên:
“Trứng to ghê!”
thề là mắt Trương Sơn vấn đề.
Mớ rau héo như sắp thành rau khô, còn trứng thì đúng là nhỏ, nhưng cũng chẳng to đến mức .
Hơn nữa, vỏ trứng còn in ba chữ “trứng gà thả vườn”.
Ai mà nuôi gà ở nhà in dấu lên trứng cơ chứ?
nghi ngờ chồng lấy đồ bỏ trong tủ lạnh để quà.
Sự nghi ngờ của xác nhận ngay tối hôm đó khi Trương Sơn nấu cơm.
Rau ngâm nửa ngày vẫn héo rũ, trứng đập , cả mười quả đều hỏng.
Mùi hôi xộc lên khiến bà nội hỏi:
“Có nhà ai đó rò nhà vệ sinh đấy?”
với Trương Sơn:
“Khổ cho vất vả xuống quê thu gom cả đống trứng thối như .”
Trương Sơn mất hết hứng, im thin thít, mặt sụp như đưa đám.
Đến khi sinh Coco, chồng xách theo một bát cháo kê và hai quả trứng vịt sang thăm.
Vừa phòng, bà đưa cháo và trứng cho Trương Sơn:
“Cháo kê là dậy sớm nấu, còn trứng là trứng vịt đồng, bổ dưỡng lắm, mau đưa cho vợ con ăn .”
Rồi bà ôm lấy Coco gọi “bảo bối của bà”.
Trương Sơn bên cạnh, tay cầm bát cháo, ôm hai quả trứng, mắt long lanh đầy cảm động.
Ôm đầy một phút, bà đặt con bé xuống.
Bà bộ mặt khổ sở với , gần đây tay bà lực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toi-tien-vong-ca-nha-chong-ham-tai/chap-4.html.]
Chắc là do bế con nhà em trai chồng nhiều quá nên mỏi.
Vì bà thể ở chăm trong thời gian ở cữ .
Nhìn bộ mặt giả tạo , bỗng thấy buồn , liền trêu:
“Mẹ, con cần chăm con , việc nặng cũng bắt . Con thấy cháo nấu ngon lắm, chỉ cần ở nấu cơm cho con là .”
Sắc mặt bà lập tức đổi 72 kiểu.
Bà chộp lấy túi, ôm đầu:
“Ôi dồi ôi, , thấy chóng mặt, về nghỉ chút.”
Chưa kịp để Trương Sơn phản ứng, bà biến mất.
Từ lúc đến lúc , đến 5 phút.
Trương Sơn ngờ nhanh , đành chữa thẹn:
“Mẹ bận chăm cả nhà mà, nhiều việc quá. Nào vợ, để bóc trứng cho em, cho em nhé, trứng vịt đồng thơm lắm…”
Bốp!
Trương Sơn bát cháo bốc mùi bàn, mặt đần .
Anh tin, liền đập nốt quả còn .
Cả phòng càng nồng nặc mùi thối.
Bà cụ giường bên cạnh bịt mũi hỏi:
“Cậu ơi, bên phong tục gì lạ thế? Sinh con đập trứng vịt thối ?”
Trương Sơn đỏ bừng mặt:
“….”
cũng ngờ chồng qua loa như , bê nguyên hai quả trứng vịt sống, thối hoắc đến đây.
Cả luộc cũng lười.
Trong mắt bà, chắc với Trương Sơn đúng là hai kẻ ngốc.
thuê sẵn bảo mẫu chăm sản phụ, bà nội bên cạnh.
Tháng ở cữ của thoải mái bao nhiêu.
Cả tháng đó, chồng xuất hiện nào.
Tất nhiên, đến càng , bà chỉ bực , sữa cũng chẳng xuống.
Đến khi hết cữ, chồng mới xuất hiện.
Vừa cửa, bà đưa cho Trương Sơn hai quả trứng ngỗng to tướng, vẫn cái bài quen thuộc:
Bà tận quê để lấy trứng ngỗng về, bổ dưỡng lắm, đại bổ luôn!
Tay Trương Sơn run lên khi nhận, bắt đầu ám ảnh với trứng của .
Bà nhà quanh một vòng, thấy chúng thuê bảo mẫu thì bĩu môi:
“Ôi giời, đúng là tụi trẻ giờ hưởng thụ quá. Sinh mỗi đứa con mà cũng tốn tiền thuê chăm. Ngày xưa chúng sinh xong còn tự nấu cơm, dọn dẹp. Giới trẻ bây giờ, càng ngày càng chịu khổ nổi!”
Bà nội đang gấp quần áo cho Coco, ngẩng đầu ngạc nhiên bà:
“Bà thông gia, hồi bà ở cữ còn việc ? Thế ba của Trương Sơn lo cho bà ?”
Chưa kịp để chồng trả lời, bà nội tiếp:
“Ôi trời, còn tưởng trong nhà bà là nhất, hóa địa vị thấp thế? Bà cũng giỏi nhịn nhỉ, chồng coi gì mà còn sinh bao nhiêu con!”
“Nhìn Trương Sơn nhà bà , khác hẳn bố nó, chiều Diễm Diễm nhà chúng lắm. Cái gì cũng cho , cơm bưng tận miệng.”
Bà lắc đầu cảm thán:
“Người với , đúng là so chỉ tức thêm!”
Mẹ chồng:
“…”
Bà câu nào, mặt lộ rõ sự bối rối, còn bực.
Ngồi một lúc thì tức tối bỏ .
Lúc cửa, bà nhanh tay cầm luôn nửa thùng sữa hết hạn đặt ngoài cửa.