TÔI PHÁT ĐIÊN - CHƯƠNG 8

Cập nhật lúc: 2025-03-01 20:53:21
Lượt xem: 467

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2Ve9yx6Pct

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hệ thống nói nhiệm vụ của tôi đã hoàn thành được gần chín mươi phần trăm, chỉ còn thiếu hai thẻ cảnh chưa được mở khóa nữa thôi.

Một là tiệc tối hôn lễ, hai là hiện trường đào tim móc thận khoét tử cung.

Từ khóa của tiệc tối hôn lễ là: ba má chồng, nam phụ, nữ phụ, sỉ nhục, trẻ trâu, hỗn loạn, chuốc rượu.

Trong hôn lễ, Hoắc Kiếm đã bỏ đi cùng Bạch Nguyệt Quang đến cướp rể, bỏ lại nữ chính một mình đối mặt với cục diện rối rắm.

Ba má Hoắc Kiếm chỉ trích cô không giữ được đàn ông.

Họ hàng thân thích cười nhạo cô xuất thân thấp kém không xứng mặt mày.

Bạn bè Hoắc Kiếm khi đến kính rượu cố ý sỉ nhục, chuốc cho cô uống rất nhiều rượu, khiến cô mất mặt tại yến hội.

Người ái mộ Hoắc Kiếm hắt rượu lên người cô, còn nhân lúc cô đi thay quần áo, cố ý chụp trộm rồi chiếu lên màn hình lớn cho tất cả mọi người cùng xem.

Lũ trẻ trâu chạy loạn xô đẩy, xô ngã nguyên chủ đang say khướt từ trên cầu thang xuống, gãy xương sườn nứt xương chân phải, nằm viện ba tháng trời.

Thế giới tiểu thuyết ngược tâm vốn không có logic, toàn một lũ ác nhân, chỉ có nữ chính là bánh bao mềm.

Tất cả mọi người như tìm được nơi xả cơn ác ý, ra sức giày vò một mình nữ chính.

Tôi hùng hổ trở lại hiện trường tiệc tối, ba má Hoắc Kiếm đang hàn huyên với người khác, Hoắc Kiếm lúc này không biết đang ở đâu.

Thấy tôi quay lại, ba má Hoắc Kiếm lộ rõ vẻ thất vọng.

Tôi nâng ly rượu cười nói: "Ba má, hai người lại đây một chút."

Trong góc khuất, ba má Hoắc Kiếm run rẩy ôm chặt lấy nhau, không dám hé răng nửa lời.

Tôi tát cho cả hai người mỗi người một cái, trách mắng:

"Hai người già rồi mà sao vô dụng thế hả? Đến cả đàn bà cũng không giữ nổi!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/toi-phat-dien/chuong-8.html.]

"Tiểu Bạch tốt như thế, lại còn tâm đầu ý hợp với tôi nữa, hai người làm người xấu làm gì hả?"

"Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi, ở nhà họ Hoắc thì phải tuân thủ quy tắc của nhà họ Hoắc, có phải là coi lời nói của tôi như gió thoảng bên tai không hả?"

Tôi xả một tràng, hai lão già kia không dám hó hé một câu.

Tôi bực mình trừng mắt liếc hai người: "Nói gì đi chứ, ngây ra đó làm gì?"

Ba Hoắc Kiếm lấy hết dũng khí nói: "Cô ăn cơm chưa đấy, đánh nhẹ hều à."

Má Hoắc Kiếm tiếp lời ngay: "Con phải nhớ lấy, lần sau đánh mạnh tay vào."

Hệ thống hiếm khi thấy chuyện lạ, vỗ tay bốp bốp, khen ngợi.

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Vừa mới chửi xơi xơi đuổi cổ được hai ông bà già khó ưa đi, thì hội chị em mê trai của Hoắc Kiếm đã bu lại kiếm chuyện ngay. Cô nàng cầm đầu dáng chuẩn như người mẫu, xinh đẹp lồng lộn, tay cầm ly rượu vang đỏ, vênh váo láo toét. "Kia chẳng phải là vợ của anh Hoắc đó sao? Trông cũng thường thôi, chả hiểu anh Hoắc mắt mũi để đâu mà lại vớ được cô." Ả ta còn bồi thêm một câu, "Chắc cô không nghĩ là cưới được anh Hoắc thì cứ thế mà kê cao gối ngủ khò đấy chứ?"

Tôi lịch sự nâng ly chạm cốc với ả: "Tôi cũng cóc thèm lấy ổng đâu. Các cô không biết thôi, cái gã này mồm mép thì độc địa mà người ngợm thì ‘yếu sinh lý’ đó!"

Mấy cô nàng trợn tròn mắt, vẻ mặt không thể tin được, rồi xúm lại xì xào bàn tán một hồi. Cô nàng cầm đầu quát lớn, ngăn đám đông lại: "Các người nói vớ vẩn gì thế hả? Lúc anh Hoắc bơi lội tôi đã lén thấy rồi, rõ ràng anh ấy..."

Tôi vuốt ve cái mặt xinh xắn của ả, đầy vẻ thương hại, cười khẩy, "Cái này thì cô còn non và xanh lắm." Tôi  lấy điện thoại, mở Taobao ra, tìm kiếm cho ả xem, rồi bảo, "Thời buổi này cái gì mà chả độn được."

Cô ả á khẩu, tái mặt, vội vàng che mặt lại, lẩm bẩm: "Không ngờ, anh Hoắc lại là người như vậy..."

Tôi cũng thở dài theo, gật gù, "Ai bảo không phải cơ chứ, được mỗi cái mã ngoài thôi." Rồi tôi nháy mắt tinh nghịch, "Nếu cô mê cái mặt của ổng ấy thì cứ việc đến nhà họ Hoắc tìm tôi chơi, lúc nào tôi rảnh thì tôi chụp ảnh gửi cho mà ngắm, ngày nào cũng được."

Tôi cố tỏ vẻ thân thiện, mở lời đầy thiện ý, "Có chung bí mật rồi, tôi thấy mình nên làm chị em tốt của nhau mới phải." Sắc mặt ả ta dịu đi đôi chút, nhưng vẫn còn sĩ diện, đành miễn cưỡng gật đầu cho qua chuyện.

Tôi mừng húm, vội vàng chớp lấy cơ hội, "Vậy thì cho tôi mượn ‘tâm sự’ với anh bồ lai ba dòng m.á.u cao mét chín, ‘19 phân’, ‘19 cm’ của cô đi, tôi thích kiểu này lắm à nha."

Cô nàng: "..."

Mấy cô em gái phía sau lưng ả ta cũng biến sắc, mặt mày hơi kỳ quặc. Tôi nghĩ bụng, không thể thiên vị thế được, bèn hào phóng nói thêm, "Mấy cô có anh bồ làm người mẫu cao mét tám trở lên thì cũng cho tôi ‘tâm sự’ ké luôn đi." Rồi tôi bồi thêm một câu tỉnh bơ cho chắc cú, "Anh nào đẹp trai ‘hú hồn bạt vía’ cũng được tuốt."

 

Loading...