Tôi Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Sếp Tổng Lạnh Lùng - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-12-29 13:18:43
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L5EIsp3Qa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

7.

Buổi tối là nhà hàng do Hứa Ngạn đặt. Bản thì tỏ vẻ đạo mạo : “Đã là vợ chồng, bạn của em thì dĩ nhiên cùng .”

Thực tế trong lòng đang gào: [Vợ ơi, em thu hút quá, trông chừng thật kỹ mới ! Cái tên bạn của em chắc chắn là ý đồ với em .]

Nói thật, tiếng lòng của Hứa Ngạn đúng là chẳng thèm quan tâm đến sống chớt của , mặt nóng bừng lên . cùng lắm chỉ coi là tiểu mỹ nữ, mà còn là tiểu mỹ nữ lớp kính lọc cực mạnh của chính thôi đấy!

Đến nhà hàng, là đứa lười chọn món nhất, chỉ phụ trách ăn thôi. Đợi món lên , ngạc nhiên nhận món nào cũng là món thích.

Kiều Nhạc cũng mỉm : “Anh ngay cả khẩu vị của Hân Hân cũng nắm rõ thế cơ ?”

Hứa Ngạn thản nhiên: “Ở với lâu , dĩ nhiên sẽ một chút.”

[Không uổng công xuống bếp bấy lâu nay, đồng chí Tiểu Kiều, với Hân Hân thế nào ? Biết khó mà lui , đừng phiền phụ nữ chồng nữa.]

Tiếng lòng của Hứa Ngạn đúng là trương dương thật sự. Anh đúng là ngày nào cũng xuống bếp, khi tiếng lòng , cứ ngỡ chỉ đơn thuần là ăn chực. Nghe mới , Hứa Ngạn đặc biệt cho để thử khẩu vị của . Đồ ăn mỗi ngày đều trùng lặp.

mà thích món nào là Hứa Ngạn bảo trong lòng lấy sổ nhỏ ghi chép .

Chắc là ghi thật .

Nếu tiếng lòng của Hứa Ngạn, thật sự sẽ chẳng bao giờ nhận tâm tư của . Mẹ đúng, thông minh cho lắm. May mà thấy , tâm ý của Hứa Ngạn uổng phí.

Kiều Nhạc , một cách đầy ẩn ý.

đang ngơ ngác hiểu gì thì Kiều Nhạc bỗng dưng một câu: “Hân Hân , ngờ cái “hạt đậu nhỏ” ngày xưa suốt ngày bám đuôi đòi gả cho , giờ kết hôn .”

nhận điềm chẳng lành.

Quả nhiên!

[Cái gì! Vợ ơi em định gả cho á?]

[Vợ ơi! Không ! Chúng kết hôn , em ngoại tình đấy!]

[Cũng ly hôn, đồng ý! Anh chớt cũng đồng ý ly hôn!]

xin đính chính , Kiều Nhạc ý gì với cả. Cậu chỉ là cái tính ham chơi, giờ thuần túy là đang trêu chọc Hứa Ngạn thôi. Hơn nữa, câu đó là từ hồi còn ở nhà trẻ cơ mà!

Chiếc đũa trong tay Hứa Ngạn bỗng gãy đôi.

sững sờ. Hứa Ngạn thì như chuyện gì xảy , thản nhiên đổi đôi đũa khác: “Dùng lực quá tay chút.”

vị sếp đang giữ vẻ mặt cảm xúc nhưng thực chất nội tâm đang đà sụp đổ là Hứa Ngạn, nghiêm túc với Kiều Nhạc: “Chuyện hồi nhỏ thôi, đừng nhắc nữa.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toi-nghe-thay-tieng-long-cua-sep-tong-lanh-lung/chuong-4.html.]

Kiều Nhạc vẫn cái thói xem náo nhiệt sợ chuyện lớn, vờ vẻ tiếc nuối: “Vậy ? Hạt đậu nhỏ năm nào giờ trổ mã xinh thế , tự dưng thấy hối hận về lựa chọn của đấy.”

[Vợ ơi!! Hắn kiêu ngạo quá, đ.á.n.h !]

ngượng chín mặt. văn minh lịch sự, thể đ.á.n.h Kiều Nhạc cơ chứ! Chỉ đành nhắc nhở bằng lời : “Kiều Nhạc, kết hôn .”

Kiều Nhạc lập tức khôi phục vẻ nghiêm túc trong một giây, đôi mắt cong cong: “Đùa chút thôi mà. Hứa Ngạn, ngại chứ?”

Ánh mắt Hứa Ngạn chút ấm, lạnh lùng đáp: “Có ngại.”

kinh ngạc. Đây tiếng lòng của Hứa Ngạn, mà là lời đường đường chính chính thốt .

Một bữa tối trôi qua mấy vui vẻ. Sau khi tạm biệt Kiều Nhạc, nhận tin nhắn từ : “Hân Hân, lúc hai đến đón , thấy khá lạnh nhạt với nên cứ ngỡ thích . nhớ thích . sợ ngốc, vì tình yêu mà màng gì hết đơm đầu . qua sự kiểm chứng của hôm nay, chắc chắn cũng thích . Chúc mừng Hân Hân, thầm mến thành thật nhé.”

8.

Sống mũi bỗng cay cay.

, vẫn luôn thầm mến Hứa Ngạn. Từ thời cấp ba cho tới tận bây giờ. vẫn luôn đuổi theo bước chân của . Cứ ngỡ sẽ ai , vì đơn phương vốn dĩ là chuyện của riêng một . của những năm cấp ba vẫn học cách che giấu tâm tư, ánh mắt thích tài nào giấu nổi.

Mỗi khi thấy Hứa Ngạn mặc đồng phục ngang qua lớp, kìm rung động, kìm thêm vài . Kiều Nhạc tinh ý nên phát hiện , nhưng gì cả.

bình thường, bình thường đến mức như hạt bụi đất. Còn Hứa Ngạn là thiên chi kiêu t.ử, là nam thần của trường, thích nhiều đếm xuể. chỉ là một kẻ thầm mến vô cùng mờ nhạt trong đám đông đó. Kiều Nhạc chắc cũng nghĩ , chỉ coi như là một thiếu nữ mới lớn đang ôm mộng với xuất sắc nhất mà thôi.

Hứa Ngạn chỉ là đối tượng thầm mến, mà còn là phương hướng để tiến về phía . chỉ mong thể thấy dù chỉ một chút thôi. Hứa Ngạn học giỏi, vì thế cũng luôn nỗ lực học tập, cuối cùng cũng thi đỗ cùng một trường đại học với .

chúng vẫn hề sự giao thoa nào.

Suốt nhiều năm thầm mến, lên đại học, thể che giấu tâm tư của . Dù và Hứa Ngạn cùng chuyên ngành, cũng ai phát hiện thích , bao gồm cả chính .

Năm tư đại học, Hứa Ngạn về công ty gia đình mà chọn khởi nghiệp. Đó là đầu tiên chủ động hỏi : “ thể đến công ty việc ?”

Hứa Ngạn chút ngạc nhiên, : “Công ty nhỏ thôi, cô đến thì phí tài năng .”

khẽ cong mắt: “Sau công ty của Hứa tổng lớn mạnh, sẽ tính là nguyên lão, lúc đó tăng lương cho nhiều một chút là . là vì tiền mà.”

Hứa Ngạn bật một tiếng, đưa tay : “Chào mừng.”

Lúc đầu thư ký của Hứa Ngạn mà thuộc phòng kế hoạch. Sau công ty phát triển, lười thức đêm, tình cờ thư ký của Hứa Ngạn đổi mấy liền, tình nguyện xin thư ký, lương vẫn giữ nguyên như hồi ở phòng kế hoạch.

Vốn dĩ định công việc cho thoải mái đầu óc, ai ngờ thư ký cho Hứa Ngạn đến tận bây giờ, chắc cũng hơn một năm . Trong hơn một năm , cố ý phong tỏa tâm tư của , và luôn tự nhắc nhở bản : đến đây để việc, để yêu đương.

Lâu dần, thể đóng băng tình cảm của , kể cả việc kết hôn với Hứa Ngạn. vẫn rã băng trái tim , vì kết hôn với chỉ là để đối phó cha .

Sau tiếng lòng của Hứa Ngạn, mơ mộng nhưng dám, thầm mến lúc nào cũng cẩn trọng dè dặt. Thế nhưng, vẫn thấy thật hạnh phúc.

Giờ đây, vẻ như thầm mến thành thật . Dù ngốc đến , cũng tâm ý của Hứa Ngạn dành cho . Trái tim vốn dĩ luôn như băng mỏng từ thời niên thiếu, lúc dường như cuối cùng cũng thể đập một cách rộn ràng, rực cháy.

Loading...