5.
Vì liên tục mắc trong công việc, Hứa Ngạn cuối cùng cũng “lương tâm trỗi dậy” cho nghỉ phép.
[Vợ ơi, ở nhà nghỉ ngơi cho , đừng nhớ chồng quá nhé.]
: “...”
Chẳng buồn năng gì luôn.
Hứa Ngạn, đúng là đồ trẻ con.
nghỉ ở nhà hai ngày, đến ngày thứ ba, trực tiếp xin nghỉ thêm một buổi nữa ngay tại bàn ăn.
Hứa Ngạn đang ăn sáng, thì mặt sắt đen sì, công tư phân minh : “Hôm nay xin nghỉ là mất tiền chuyên cần đấy.”
Hai ngày là Hứa Ngạn cho nghỉ nên trừ chuyên cần. Giờ tự xin, trừ thật luôn! Miệng thì gọi là vợ, mà tay thì trừ lương ! Coi chừng đem hết mấy cái thẻ ngân hàng đang khóa quẹt sạch bách bây giờ!
đau lòng đáp: “Không , cứ trừ ạ.”
Hứa Ngạn gì nữa, nhưng trong lòng thì đang gào thét.
[Vợ ơi, một yêu tiền như em mà chấp nhận bỏ cả tiền chuyên cần, rốt cuộc là chuyện gì quan trọng đến thế? Vợ ơi, mau chủ động khai mau! Phải báo cáo với chồng chứ]
im lặng ăn sáng.
[Vợ ơi! Xin em đấy, mà! Mở miệng !]
: “...”
mủi lòng nữa, chủ động lên tiếng: “Hôm nay em bạn về nước, em đón .”
Hứa Ngạn vẻ cao ngạo, ừ một tiếng: “Chuyện của em, cần chuyện gì cũng với .”
nghẹn lời. Hứa Ngạn, giỏi giả vờ thật đấy. Nhớ lấy lời nhé, đừng hòng em kể thêm chuyện gì cho nữa!
[Cái miệng đáng chớt , mày đang cái quái gì thế ! Trước mặt vợ mà còn màu cái gì ? Mau giải thích , bảo vợ là chuyện gì cũng cho chứ!]
nhướn mày, hối hận ? Định giải thích ? lén quan sát Hứa Ngạn, thấy rõ mồn một vẻ mặt đấu tranh của , thậm chí môi còn hé như định gì đó, mím c.h.ặ.t .
[Làm màu quen thói , giờ thốt . là tiêu đời .]
nheo mắt , bỗng nhận một điều: Hóa cái vẻ ngoài lạnh lùng của Hứa Ngạn là diễn để màu thôi ?
Càng trẻ con hơn đấy.
Sau bữa sáng, giày ở huyền quan, thấy tiếng lòng sốt sắng của Hứa Ngạn.
[Vợ ơi đừng ! Là nam nữ thế hả! Vợ ơi! Đừng mà! Nói thêm vài câu nữa !]
câm nín. Hứa Ngạn để cái miệng đó chỉ để cảnh thôi ?
đúng là vị thần trái tim mềm yếu, giày xong liền : “Là nam, coi như là thanh mai trúc mã của em . Cậu là bác sĩ, chuẩn về nước việc.”
[Nam á!? Thanh mai trúc mã? Lại còn là bác sĩ nữa?? Vợ ơi, tuy em giữ đạo vợ, nhưng mà chồng em đây vẫn sợ em dụ dỗ mất. Anh thấy em chơi mấy cái game trai nhé, còn lột đồ nữa. Anh thấy dáng của còn hơn mấy thằng cha trong game của em nhiều!]
Mặt đỏ bừng lên .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toi-nghe-thay-tieng-long-cua-sep-tong-lanh-lung/chuong-3.html.]
Hứa Ngạn, còn xem lén chơi game cơ chứ!
giày xong định chuồn lẹ.
Hứa Ngạn thản nhiên gọi : “Để tiễn em. Đã là bạn bè, với tư cách là chồng danh nghĩa của em, cũng nên đến đón tiếp một chút.”
[Có ở đây, đừng hòng thằng đàn ông nào dụ mất!]
vô cùng bái phục Hứa Ngạn, thậm chí giơ ngón tay cái tặng một lời khen. Hứa Ngạn, diễn giỏi thật đấy.
cũng vợ tâm lý: “Anh sẽ trễ giờ đấy.”
Hứa Ngạn dậy: “Trễ một chút .”
Nội tâm thì đang đắc thắng: [Vợ ơi, em ? Anh cứ đấy! Cứ đấy!]
Trẻ con hết t.h.u.ố.c chữa.
6.
Tại sân bay, đón bạn của là Kiều Nhạc. Vừa thấy , trao cho một cái ôm thật lớn. Nói thật là cũng vui, kể từ khi Kiều Nhạc nước ngoài, hai năm gặp .
[Khụ khụ, vợ ơi, chú ý một chút, chồng em vẫn còn sống sờ sờ ở đây mà.]
Nhờ tiếng lòng của Hứa Ngạn nhắc nhở, vội buông Kiều Nhạc .
Kiều Nhạc dĩ nhiên cũng thấy Hứa Ngạn bên cạnh , chào hỏi: “Chào , là chồng của Hân Hân ? là Kiều Nhạc, thanh mai trúc mã của cô .”
Mặt Hứa Ngạn tối sầm , nhưng vẫn lịch sự đưa tay : “Hứa Ngạn.”
[Aaaa dám chứ! Sao dám tự xưng là thanh mai trúc mã của Hân Hân ngay mặt chồng danh chính ngôn thuận là cơ chứ!]
[Còn nữa, Hân Hân là để cho gọi đấy ? Đến còn gọi nữa là!]
chớp chớp mắt, tiếng lòng đầy mùi giấm chua của Hứa Ngạn, hình như đang ghen .
Kiều Nhạc với : “Xin nhé, lúc kết hôn về , đúng lúc một ca phẫu thuật. Sau đó bận họp hành, đợi xong việc là quyết định về nước luôn. Lần về sẽ mời ăn.”
nghĩ nhiều, đáp: “Không cần , đám cưới của quả thực tổ chức vội. Người bận rộn như đang bận cứu giúp đời mà.”
[Bận rộn gì chứ, vợ ơi, cũng bận kiếm tiền mỗi ngày mà. Thẻ ngân hàng cũng nộp hết cho em , chắc gì đưa thẻ cho em. Vợ ơi, chẳng bảo em cứ quẹt thẻ của ? Sao em quẹt hả!]
thấy tiếng lòng đầy bất mãn của Hứa Ngạn.
Thẻ ngân hàng... Thẻ của Hứa Ngạn đúng là đang ở chỗ , khóa kỹ . Hứa Ngạn đúng là từng cứ tiêu xài thoải mái, nhưng lúc đó mới cưới, chỉ nghĩ khách sáo thôi. Nhiều tiền như , nào dám tiêu. Vậy , đây thực sự là hành động nộp thẻ lương bình thường giữa vợ chồng ?
Hứa Ngạn, cũng tâm đấy chứ.
Vốn dĩ định ôn chuyện thêm với Kiều Nhạc, nhưng Hứa Ngạn vẻ như là cũng rời bước, công việc coi như bỏ bê luôn. đành nhỏ giọng hỏi : “Giờ em thì trừ tiền chuyên cần ?”
Hứa Ngạn: “Không trừ.”
Thế là hẹn Kiều Nhạc tối cùng ăn, theo Hứa Ngạn về công ty.
đúng là một nhân viên tận tụy vô đối mà, vì sếp mà đến phép cũng chẳng thèm xin nữa. Đương nhiên, cũng là vì cái tiền chuyên cần của nữa.