Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tôi Mở Siêu Thị Trên Chiến Trường - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-07-05 07:57:49
Lượt xem: 199

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

9.

 

Tôi tiếp tục chăm chỉ bê đồ lên kệ.

 

Chiếc xe đẩy mới xuất hiện đặc biệt lớn, nhưng chịu nổi sự nhiệt tình và thông minh của trong phòng phát trực tiếp, vật tư phong phú chất đầy xe đẩy nhỏ. Hơn hai mươi quả dưa hấu xanh mướt đặt cùng của đống vật tư, như một vườn cây trĩu quả.

 

Trung úy Phùng Diêu đành lòng một bận rộn, cũng đến giúp một tay.

 

Anh im lặng một lúc, vẫn khuyên : "Hai quân giao chiến, nơi thích hợp cho một cô gái trẻ như cô, an ."

 

Tôi lắc đầu, khí phách ngất trời: "Chủ tịch , giải phóng phụ nữ, đột khởi dị quân, hai trăm triệu , phấn phát làm hùng. Nam nữ song hành, như mặt trời đang lên, dùng điều chế ngự kẻ thù, kẻ thù nào đổ."

 

"Đừng coi thường chúng , phụ nữ cũng thể gánh vác nửa bầu trời!"

 

Bình luận:

 

【Nói đúng lắm! Bảo vệ tổ quốc chỉ nam nhi.】

 

【Chúng gánh một nửa là một nửa, thiếu một chút cũng !】

 

Trung úy Phùng Diêu ngưỡng mộ: "Là Phùng mỗ hẹp hòi . Chúng đoàn kết sức mạnh quần chúng, trong đó một trong những công việc quan trọng nhất chính là giải phóng phụ nữ!"

 

10.

 

Trước khi thương nhân yêu nước Nhậm Minh gửi vật tư đến, tình hình trong đường hầm gần như tuyệt vọng.

 

Nước và thực phẩm ngày càng khan hiếm.

 

Ban đầu, vẫn thể ăn vài miếng bánh quy nén mỗi ngày để cầm .

 

Theo thời gian, lượng từ ba bốn miếng giảm xuống còn một hai miếng, và đó, hai ngày cũng nổi một miếng. Các chiến sĩ đói đến mức hoa mắt chóng mặt, nhưng vẫn cố gắng tập trung tinh thần.

 

Bánh quy nén khó nuốt trực tiếp, nhưng trong đường hầm thiếu nước, các chiến sĩ dùng nước tiểu để nuốt, và đến , họ thậm chí thể tiểu nữa.

 

Khi đợt vật tư đầu tiên gửi đến, các chiến sĩ lập tức cung cấp nước cho những thương. Nhiều thương sốt cao do nhiễm trùng, môi nứt nẻ như lòng sông khô cạn. Thiếu một ngụm nước cứu mạng, họ thể sống sót.

 

Mặc dù vật tư phân phối ít, thậm chí đủ để lấp đầy bụng, nhưng tinh thần vẫn phấn chấn. Bởi vì hậu phương quên họ, sự hy sinh của họ là ý nghĩa.

 

Khi Tiểu đoàn trưởng Phùng đẩy đống vật tư cao như núi nhỏ trở đường hầm, cả tiểu đoàn đều sửng sốt.

 

Nước, thực phẩm, thuốc men, thậm chí cả trái cây và rau quả!

 

Tiểu đoàn trưởng của họ là chính trực, chắc chắn thể làm chuyện cướp bóc làng mạc, ?

 

Quân y Triệu Tiểu Hoàn đang hào hứng kiểm đếm cồn iốt và băng gạc mới bổ sung.

 

Không lâu đây, thương trong đường hầm còn nhiều hơn cả chiến sĩ, cô áp lực đến mức ngủ , đợt vật tư mà Vương Minh mang đến, cô tiết kiệm hết mức thể nhưng vẫn theo kịp tốc độ tiêu hao.

 

Bây giờ thì , bổ sung hàng.

 

Tay cô chạm nhiều hộp giấy đựng vật dụng, trong đường hầm quá tối, cô thể rõ chữ đó.

 

Khi đến cửa đường hầm và ánh sáng, bác sĩ Triệu hít một lạnh, một giọt nước mắt to báo rơi xuống.

 

Đó là penicillin.

 

Vương Minh khập khiễng chạy đến mặt Phùng Diêu, vui vẻ: "Tôi mà! Chị Nhậm là , tuyệt đối Hán gian do đối phương cử đến."

 

Vết thương ở chân làm sạch và băng bó kịp thời, đó bôi cồn iốt, vài ngày trôi qua, lỗ đạn ở bắp chân bắt đầu kết vảy.

 

Phùng Diêu nhẹ nhàng vỗ vai để bày tỏ sự đồng tình.

 

Anh nhớ cô gái nhỏ với kiểu tóc đuôi ngựa đôi, cô hàm răng trắng bóng, vết chai sần do làm việc nặng nhọc, vẻ mặt tích cực nhưng am hiểu thế sự, ngâm thơ của Chủ tịch, và còn thể mang nhiều vật tư từng thấy.

 

tên là Nhậm Minh.

 

... Nhân dân?

 

11.

 

【Nội dung dịch vụ: Bổ sung lượng lớn vật tư cho các chiến sĩ bảo vệ trận địa, cứu sống nhiều thương binh, đóng góp +150 điểm.】

 

【Siêu thị hiện thể nâng cấp thành: Kho vũ khí.】

 

Biểu tượng trong đầu biến thành hai khẩu s.ú.n.g máy, khi nhấp , lãnh thổ tiếp tục mở rộng, đồng thời bốn bức tường xung quanh biến thành tường đồng vách sắt, nơi thực sự trở thành kho vũ khí.

 

Nhìn các tùy chọn vật phẩm mới trong ứng dụng: hai lựa chọn là vũ khí và áo giáp.

 

Giới hạn lượng vật phẩm hủy bỏ.

 

Bình luận trực tuyến:

 

【Tôi thấy gì ? Kho vũ khí?!!!】

 

chúng cũng kiếm s.ú.n.g mà! ( lớn) ( lớn)】

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toi-mo-sieu-thi-tren-chien-truong/chuong-3.html.]

Lúc , mục áo giáp xuất hiện menu thả xuống, đó đột nhiên thêm một món đồ, 【Áo giáp chống đạn nhưng thể chống đạn】.

 

Bình luận ầm lên. Tôi tìm thấy xem đóng góp áo giáp chống đạn trong dòng bình luận, : 【Chó Taobao lừa , hứa đánh giá tiêu cực mà! Tôi sẽ đánh giá tiêu cực ngay!】

 

【Hahaha, đoán xem tại đánh giá tiêu cực.】

 

【Là mức độ chủ cửa hàng thấy đánh giá tiêu cực liền báo cảnh sát ngay trong đêm.】

 

Nhiều khán giả nhiệt tình lượt tặng d.a.o kéo nhà , bức tường vũ khí lạnh nhộn nhịp, d.a.o gọt trái cây và d.a.o thái rau nhiều nhất, thương đỏ, đao Đường, đao phác cũng .

 

Đột nhiên, bức tường vũ khí nóng xuất hiện một khẩu súng!

 

Tôi xem menu thả xuống ở mục vũ khí, đó ghi 【M14 (500 viên đạn)】.

 

Bình luận:

 

【Người ở Mỹ quốc, tâm ở Trung Hoa, mua s.ú.n.g trường ngoại để chống ngoại xâm.】

 

【Anh trai quá đỉnh, tặng một khẩu AK47. (mặt chó)】

 

【Anh trai quá đỉnh, tặng một khẩu AK47. (mặt chó)】

 

【Anh trai quá đỉnh, tặng một khẩu AK47. (mặt chó)】

 

...

 

Theo đợt bình luận , AK47 lượt xuất hiện tường, kho đạn cũng thiếu, từng hộp đạn truyền tải từ gian ảo.

 

Bình luận:

 

【Tôi mua , nhưng chia sẻ phòng livestream cho nhóm du học sinh.】

 

【Tôi mua , nhưng chia sẻ phòng livestream cho nhóm mê quân sự.】

 

【Tôi mua , nhưng chia sẻ phòng livestream cho nhóm gia đình yêu thương.】

 

...

 

12.

 

Từ màn hình giám sát, thấy Vương Minh và Phùng Diêu đang do dự ở cửa, lưỡng lự một lúc lâu mà .

 

Tôi đoán là vì nơi đột nhiên biến thành kho vũ khí, họ dám nhận cửa, vội vàng tiến lên mở cửa đón họ .

 

Một mùi thơm thoang thoảng bay đến.

 

Hóa là một bát sủi cảo nóng hổi.

 

"Nơi của cô, đổi khác nhỉ." Tiểu đoàn trưởng Phùng quanh kho vũ khí, ánh mắt ý tứ .

 

Tôi: Hehe.

 

Tôi làm đây.

 

Tôi chỉ thể gãi đầu điên cuồng.

 

Dưới ánh mắt sắc bén của Tiểu đoàn trưởng Phùng, cảm thấy bí mật nào thoát khỏi đôi mắt .

 

Vương Minh hiểu chúng đang gì, đến cong cả mắt: "Chị ơi, chúc mừng năm mới!"

 

Bị niềm vui của Vương Minh lây nhiễm, khuôn mặt lạnh lùng của Phùng Diêu cũng lộ nụ chân thành: "Đồng chí, chúc mừng năm mới."

 

Hóa , hôm nay là đêm giao thừa ?!

 

Trong phòng livestream, bình luận cũng trở nên vui vẻ:

 

【Chúc mừng năm mới! (lì xì) (pháo hoa)】

 

【Các bạn trong phòng livestream, hôm nay chúng sẽ cùng đón giao thừa! (vui vẻ)】

 

【Em trai và Tiểu đoàn trưởng Phùng mang đến sủi cảo, làm tròn là cùng ăn .】

 

【Nhà chúng cũng đang gói sủi cảo! Cùng ăn sủi cảo với những tiên phong cách mạng!】

 

"Đây là sủi cảo gói từ bột mì chị gửi đến, chúng gói cả buổi chiều trong đường hầm. Bọn những thô kệch gói sủi cảo, nấu một nồi nước nhân là nhân, vỏ là vỏ," Vương Minh gãi đầu, đưa sủi cảo đến mắt khoe, " mà, để dành những chiếc sủi cảo nhất cho chị đấy!"

 

Tôi bưng bát sủi cảo, nước mắt dâng lên: "Cảm ơn các bạn!"

 

"Ôi, cũng chuẩn quà gì cả, chúng cùng chụp một tấm ảnh nhé," kéo Vương Minh và Tiểu đoàn trưởng Phùng màn hình giám sát, điều khiển từ xa để nó chụp một tấm ảnh chung, "Tôi một thiết , chụp ảnh màu đấy."

 

Đồng thời, bình luận cũng đang cuộn lên điên cuồng:

 

【Hàng đầu chụp ảnh chung!】

 

【Chúc mừng năm mới, chụp ảnh lưu niệm!】

 

【Chụp ảnh! Chúc Tổ quốc phồn vinh thịnh vượng!】

Loading...