Tôi Là Bạch Nguyệt Quang Của Anh - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-11-08 02:02:21
Lượt xem: 92
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Liếc khu vực hậu trường lễ cưới, chợt nảy một ý.
“ đón , tiện mang theo cả cameraman nhé? Dù đây cũng là đầu kết hôn, thấy lạ lẫm, ghi hình một chút.”
Có vẻ hiểu rõ:
“Hửm?”
bật :
“Anh Tần chẳng luôn nhấn mạnh rằng chúng chỉ là cuộc hôn nhân hữu danh vô thực ? Nhỡ với ly hôn, đến với ‘bạch nguyệt quang’ của thì ? Vậy ký ức hôm nay cũng đáng để giữ lắm chứ.”
Giọng Tần Thuật An lập tức trầm xuống:
“Tùy cô.”
cửa, thì bên điện thoại tiếng ho sặc vài tiếng.
“À đúng , Tần. Mùa xuân ở miền Bắc gió bụi dữ lắm, mang khăn giấy ? Dù gì thì lễ cưới cũng là dịp dễ xúc động, rơi nước mắt cũng là chuyện thường mà.”
“Không thể nào. Dù đến hết hôn lễ, cũng sẽ rơi một giọt nước mắt nào. Cô Thẩm đúng là quá quan tâm đấy.”
thở dài.
“Anh xem kỹ kịch bản lễ cưới ? Lát nữa mở màn đừng để đơ nhé.”
Giọng vẻ hài lòng:
“Xem . Mấy phần khác vấn đề. mà…”
“ mà gì?”
dẫn cameraman cửa khách sạn.
Từ xa, thấy một bóng trong bộ vest xám, tay kéo vali — chính là Tần Thuật An.
“Cô Thẩm, thấy là liên hôn, thì trong kịch bản lễ cưới, đoạn hôn nên cắt , cô thấy ?”
khẽ:
“Thật ban đầu . Là khi cho dì Tần xem qua, dì đề nghị thêm . Dù chúng cũng tôn trọng ý . Nếu thấy cần thiết, bỏ cũng .”
Lúc , Tần Thuật An chỉ còn cách khách sạn một con phố.
Bất ngờ, điện thoại công việc của vang lên.
“Xin Tần, bên chút việc gấp rời . Lát nữa sẽ cửa đón .”
xong thì nhanh chóng cúp máy.
Tiếc thật.
Không thể thấy vẻ mặt lúc đó .
vùi đầu công việc, bận rộn liên tục suốt nửa tiếng.
Cho đến khi gõ cửa phòng nghỉ của .
“Con gái , Tần Thuật An tới mà con gặp nó một tiếng?”
ngẩng đầu:
“Dù lát nữa cũng gặp, vội gì chứ.”
Mẹ thì cau mày, xuống bên cạnh :
“Nghe Tần Thuật An bạch nguyệt quang gì đó ? Mẹ mà nó thật lòng với con, đ.á.n.h c.h.ế.t cũng gật đầu đề nghị của dì Tần.”
thấy buồn :
“Mẹ ở ?”
“Vừa nãy ngang phòng nó, thấy nó gọi điện thoại gì đó, là trong lòng , chuyện với con chỉ là liên hôn.”
Mẹ đầy lo lắng:
“Con xem, bây giờ mà đổi ý, còn kịp ?”
suýt bật .
Mẹ đúng là thương con quá trời.
khoát tay: “Mẹ cần lo. Con bạch nguyệt quang của là ai.”
Nói xong, đưa tay chỉ chính .
“Chính là cô gái xinh đang mặt nè.”
11
cứ nghĩ khi xong, sẽ trợn tròn mắt ngạc nhiên.
Ai ngờ bà mắt sáng rỡ:
“Thật đó?”
“Ừm.”
Bà bỗng bật dậy:
“Phải báo ngay cho dì Tần mới !”
“Sao cho dì ?”
hiểu, bà đầy nghi hoặc.
Mẹ hề hề:
“Con hiểu dì . Ai mà thích xem trò vui chứ!”
Tuy đảm bảo với là sẽ để dì Tần cho Tần Thuật An , lời dối lớn nhất thế giới chính là: “ tuyệt đối kể cho ai khác .”
Nửa tiếng , Tần Thuật An nhắn tin cho .
【Cô gì với thế? Sao bà đột nhiên bảo ăn mặc chỉnh tề ?】
Xong đời.
còn kịp nghĩ lý do để che giấu, thì dì Tần gửi tin đến.
【(Ảnh đính kèm)】
【Hehe, tranh thủ lúc Thuật An đồ lén chụp nè, thấy ?】
Trong ảnh, Tần Thuật An đang xoay nghiêng về phía máy ảnh, kéo xong áo sơ mi.
Cơ bụng rõ nét từng múi.
Ừm… cũng “” đấy.
Quả nhiên.
Đàn ông càng miệng cứng, cơ bụng càng săn chắc.
【Băng Nghiễn, đừng trách dì nhé, dì chỉ sợ lát nữa nó lên sân khấu mất mặt với thiên hạ nên mới chỉnh chu cho nó tí.】
【Yên tâm , dì nhất định sự thật cho nó .】
vẫn thấy khó tin lắm.
Tần Thuật An là kiểu CEO nổi tiếng với IQ cao.
Dì Tần chơi một vố như , kiểu gì cũng thấy gì đó sai sai.
Không bắt đầu chất vấn ?
【Ấy da, Băng Nghiễn đừng lo, đầu óc thằng bé chắc nghĩ tới .】
Thật ?
Tin nhắn thứ hai của Tần Thuật An hiện lên:
【Cô khai thật , cô lén đưa bạch nguyệt quang của đến buổi lễ, phát hiện ?】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toi-la-bach-nguyet-quang-cua-anh/chuong-3.html.]
12
Không ai hiểu con trai bằng .
Quả nhiên tư duy của Tần Thuật An … sáng tạo.
trong gương, lớp trang điểm vẫn hảo, bình thản nhắn :
【Vậy mà cũng đoán .】
Giờ thì thể chắc chắn, IQ của Tần Thuật An hề đặt chuyện yêu đương.
【Anh Tần, chắc trang điểm xong ha? Có cần qua chỗ tập thử lời thề cưới ? Lỡ lúc lên sân khấu khựng thì ?】
【Cô khẳng định là sẽ khựng chứ? Đừng lo, học nhanh đấy, cô Thẩm.】
Phụt.
Thấy Tần Thuật An tự tin thế, chỉ bật .
【Vậy chờ xem nhé, Tần.】
Chẳng bao lâu , MC báo chuẩn , nghi thức sắp bắt đầu.
Toàn bộ quy trình do tự tay sắp xếp, cực kỳ đơn giản.
và Tần Thuật An hai đầu sân khấu, lưng với .
Đợi MC xong thì cùng xoay , bước về phía .
Ngay khoảnh khắc ánh đèn chiếu rọi.
Biểu cảm vốn bình thản của Tần Thuật An liền biến đổi muôn phần.
Chưa đến phần trao nhẫn, Mắt đỏ hoe.
May mà dặn chuyên gia trang điểm dùng kem nền chống nước cho .
ngờ…
Tần Thuật An “drama” đến mức .
Anh bước một bước…
Đã ngất xỉu ngay tại chỗ.
13
Khi Tần Thuật An tỉnh , đang sofa phòng VIP của bệnh viện tư nhân nhà họ Tần, nghịch con chó.
Tay vẫn cầm cái vòng cổ mấy ngàn tệ hôm .
Không hôm nay Tiểu Hắc gì, ngoan, cứ vặn vẹo trong lòng , chịu để đeo vòng cổ cho.
tức quá, nhẹ đập một cái đầu nó:
“Á đù, đồ ch.ó ngu! Ngồi im nào.”
“Được .”
Rồi…
Tần Thuật An bật dậy.
…?
Khoảnh khắc bốn mắt , gợi nhớ đến những chuyện đau lòng nhất đời để cố nhịn .
“Anh Tần tỉnh ?”
Tần Thuật An xuống giường, tới mặt , xổm xuống, ngẩng đầu , giọng đầy uất ức:
“Vợ ơi…”
Hả?
“Anh Tần mất trí thật ? Trước đây cứ ‘cô Thẩm’ mà gọi ?”
Dù mất trí, cũng nên gọi là vợ chứ?
Mắt đỏ hoe.
“ rõ ràng nhớ là chúng kết hôn mà, gọi vợ thì gọi gì? Hay là… trong lòng em khác ?”
Sợ diễn tiếp vở “ngất tại chỗ”, vội gọi bác sĩ đến khám.
“ như cô dự đoán, Tần thật sự mất trí nhớ. Thời gian tới cần nghỉ ngơi tuyệt đối, nên thuận theo , tránh gây kích động tâm lý.”
nửa tin nửa ngờ.
Tiễn bác sĩ xong, thấy Tần Thuật An sắp nhào qua , nhanh chóng dùng ngón trỏ chặn miệng .
“Được , bình tĩnh chút . Về nhà tiếp.”
Sau đó…
Tần Thuật An l.i.ế.m một cái tay : “Dạ, vợ ơi.”
…
14
Cho đến khi về đến nhà mới, lúc xuống xe, Tần Thuật An vẫn nắm chặt lấy tay áo như sợ trốn mất.
thở dài, định để dắt tay nhà luôn cho xong.
Bất chợt, phía vang lên một giọng quen quen:
“Băng Nghiễn.”
đầu , thì là đàn họ Lưu hồi đại học.
“Lâu quá gặp. Vị là…?”
Anh liếc lưng .
Tần Thuật An bước lên chắn mặt :
“Chào , là chồng của Băng Nghiễn.”
Anh Lưu vẫn giữ nét mặt lịch thiệp như xưa:
“Không ngờ em kết hôn sớm .”
Thế nhưng ánh mắt cặp kính gọng vàng của vô cùng sắc bén, thẳng Tần Thuật An:
“Là liên hôn, đúng ?”
Mối quan hệ giữa và Tần Thuật An, đến bản cũng nên định nghĩa thế nào.
Đành gật đầu.
“Dù thì, vẫn chúc em tân hôn vui vẻ.”
Lời chúc khách sáo chút lơ đễnh.
Anh Lưu khẽ , đưa một chiếc hộp quà tinh xảo:
“Hôm nay vốn định đến dự lễ cưới, nhưng chút việc gấp nên lỡ mất. Xin nhé. Đây là quà cưới cho em.”
Ánh mắt như như lướt qua Tần Thuật An, cúi đầu :
“Nghĩ cũng lạ, hồi đại học, hai đứa vì nhiều lý do mà bỏ lỡ . Bây giờ tình cờ gặp , thì em kết hôn .”
còn kịp đưa tay nhận quà, Tần Thuật An giơ tay đẩy :
“Không cần. Cảm ơn lòng. Nếu còn chẳng dự đám cưới, chứng tỏ hai vốn chẳng duyên.”
Dứt lời, cứng rắn đan mười ngón tay tay , dắt về nhà.
Vừa bước cửa, lập tức ép tường.
“Vừa cái gọi là Lưu , là bạch nguyệt quang của em ?”