Tội Hoa - Chương 5

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-08-15 04:43:31
Lượt xem: 1,938

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

nheo mắt , đến là quyến rũ.

lạnh sống lưng, hai chân mềm nhũn suýt chút nữa quỳ rạp xuống đất.

Nhìn cô bếp, mới cảm thấy dễ chịu hơn đôi chút.

Để xác nhận nãy nhầm, tới mở tủ quần áo.

Cầm lấy một chiếc áo ở cùng, , cả run lên.

Đây chính là cái áo Nhị Hắc mặc tối qua, đó vẫn còn mùi rượu.

Quần cũng là của Nhị Hắc.

Dường như Nhị Hắc bốc dấu vết trong căn phòng ngủ ...

Rốt cuộc ? Hắn còn sống ?

Trong lúc suy nghĩ lung tung, tay lật vài bộ quần áo bên , một vệt màu vàng lộ .

nhớ từng mua bộ quần áo màu .

vươn hai tay nắm lấy chiếc áo đó, một cảm giác lạnh lẽo trơn trượt ập đến, khiến rùng .

Con nó, đây là thứ quái quỷ gì thế?

từng thấy loại vải , hơn nữa đó còn in một cái đầu hổ màu đen.

Đầu hổ...

chợt nhớ lưng Nhị Hắc cũng xăm một cái đầu hổ, giống y hệt cái .

Khoảnh khắc đó, như điện giật, hét toáng lên và nhảy bật dậy.

Đây quần áo, rõ ràng là một tấm da !

sợ đến tè quần, chạy thục mạng khỏi nhà, lên xe xong thì đạp ga hết cỡ.

9

lái xe lang thang bên ngoài nửa ngày , dám về, càng dám đối mặt với Sở Sở.

Giờ phút trong lòng chỉ một suy nghĩ, đó là Sở Sở .

Tên béo c.h.ế.t một cách quỷ dị, Viên Viên phát điên và tấm da của Nhị Hắc, nghĩ đến những thứ , liền kìm mà vã mồ hôi lạnh .

Không , tránh xa cô , càng xa càng !

Đạp mạnh ga, chiếc xe gầm rú lao vút thật xa.

tìm sư phụ của .

Sư phụ tên là Lưu Dũng Quân, cũng chính ông đưa nghề.

Lưu Dũng Quân đối xử với cực , kinh nghiệm và những điều cần chú ý khi lái xe hoa đều dốc hết ruột gan truyền dạy.

Năm năm qua, gặp chuyện thì đều là ông giúp xử lý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toi-hoa/chuong-5.html.]

chạy xe về phía nhà Lưu Dũng Quân, bao xa thì điện thoại reo.

Là Sở Sở gọi đến.

giật một cái, đúng lúc thấy một bóng trắng vụt qua giữa đường nhưng kịp phanh mà đ.â.m thẳng nó.

Tiếng lốp xe rít lên chói tai, chửi thề một tiếng, dùng tay đ.ấ.m mạnh vô lăng.

là nhà dột gặp mưa đêm, c.h.ế.t tiệt  là đúng lúc đ.â.m trúng !

bực bội xuống xe nhưng phát hiện đ.â.m trúng , mà là một con cáo trắng.

Con cáo đ.â.m bay xa mấy mét tắt thở.

thầm chửi xúi quẩy một tiếng, chuẩn lên xe rời nhưng chợt nhớ một chuyện, còn tiền trong .

Hôm qua khi đánh bài với Nhị Hắc thua hết tiền .

Giờ đây, đến cả tiền mua một bao t.h.u.ố.c lá cũng .

con cáo đó một cái, nhấc đuôi nó lên ném xe.

Lông con cáo óng mượt, chắc bán giá kha khá nhưng con cáo một mùi lạ, đành nín thở lái xe đến một chợ rau, ném t.h.i t.h.ể nó xuống đất.

Chưa kịp rao hàng thì một ông lão dừng mặt .

Ông để râu dài, mặc đạo bào, mái tóc bạc trắng búi gọn đầu.

Ông lão đánh giá từ xuống , sắc mặt đổi, ngừng tặc lưỡi.

ông đến nổi gai ốc, bực bội quát: "Mua thì giá , mua thì đừng lảng vảng mặt !"

Ông lão thở dài: "Chàng trai trẻ, hồ ly tinh bám !"

khẩy liếc xéo ông một cái.

"Ông thấy bán cáo thì bịa chuyện định lừa , để móc tiền nhờ ông giải hạn đúng ?"

"Ông già lừa đảo cút ngay!"

Ông lão mắng cũng tức giận, mà lắc đầu.

"Hồ ly tinh mà , con mặt ."

đang định tiếp tục mắng ông thì chợt nhớ một chuyện, liền đờ .

Cuối cùng, bây giờ cũng nhớ , cái mùi lạ mà ngửi thấy khi đẩy cửa phòng ngủ sáng nay là gì.

Mùi đó giống y hệt mùi con cáo c.h.ế.t !

Khuôn mặt Sở Sở trong ký ức, bắt đầu từ từ biến đổi.

Mắt trở nên xếch, miệng nhọn hoắt, lộ những chiếc răng dày đặc, gầm gừ lao về phía .

Toàn nổi da gà, còn giữ thể diện sĩ diện gì nữa, lao đến ôm chặt lấy chân ông lão.

"Đại sư cứu con!"

 

Loading...