Cháu gái nài nỉ giữ Thẩm Xung ở nhà ngủ, Nhuận Nhuận đồng ý, dĩ nhiên ý kiến gì.
ngờ, nửa đêm cô thư ký tìm đến cửa, la, đòi gặp Thẩm Xung.
Lúc đó mới mấy ngày qua Thẩm Xung hề bắt máy của cô .
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Thật thú vị.
bảo gọi Thẩm Xung dậy, còn dẫn cô thư ký đến một vị trí tuyệt vời để đợi.
Rồi thì, cô thấy Thẩm Xung mặc áo choàng tắm, cùng Nhuận Nhuận một một bước từ cùng một căn phòng.
Thật căn phòng đó là để dành cho Thẩm Xung và Nhuận Nhuận.
cháu gái thích căn phòng đó, nên Nhuận Nhuận nhường cho bé, còn thì chuyển sang phòng khác.
Bọn họ ở cùng một phòng cũng chỉ vì cháu gái ba ru ngủ cùng.
Với tỉnh táo như Nhuận Nhuận, thể vấp ngã thứ hai?
Cô thư ký phát điên: “Thẩm Xung! Anh đối xử với như ? Anh đối xử với đứa con trong bụng như ?”
Thẩm Xung sững : “Cô gì?”
“ thai ! gọi cho mấy ngày nay mà máy! Anh đứa con ?”
Thẩm Xung cau mày, đang nghĩ gì.
Chỉ mới chần chừ một chút, cô thư ký lao tới: “Vậy phá thai luôn cho ! Dù cha nó cũng chẳng cần nó!”
Lúc sắc mặt Thẩm Xung mới đổi, vội vã chạy theo cô .
chạy nửa đường về, như thể gì đó với Nhuận Nhuận, cuối cùng chỉ :
“Ngày mai đến công ty tìm em.”
Sau khi bọn họ rời , hỏi Nhuận Nhuận: “Con cứ để mặc họ như ?”
Sự điềm tĩnh của Nhuận Nhuận khiến vô cùng hài lòng, con bé trả lời, ngược hỏi :
“Mẹ, sẽ để phụ nữ ngoài luồng nào sinh con cho nhà họ Thẩm đúng ?”
.
“Đương nhiên . Cả đời thể chấp nhận việc một đứa trẻ xa lạ tự nhiên chạy tới gọi chồng là ba.
“Cũng đời nào để một đứa rõ gốc gác gọi là bà nội.”
Nhuận Nhuận mỉm : “Vậy thì con chẳng còn gì lo nữa.”
13
Hôm , khi Thẩm Xung đến tìm Nhuận Nhuận, trông nó vô cùng mệt mỏi.
Nhuận Nhuận giữ đúng phong cách việc, ký hợp đồng xong liền cho tiễn khách.
Thẩm Xung như điều gì đó, cuối cùng chỉ : “Xin .”
Nhuận Nhuận chỉ đáp nó bằng một nụ , để nó rời .
Từ đó về , Nhuận Nhuận và Thẩm Xung còn liên lạc nữa, chuyện rõ.
Thẩm Xung thì cứ ba ngày hai bận chạy về nhà.
Bởi vì cháu gái gọi điện nhớ bố.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/index.php/toi-giup-con-dau-phan-kich/9.html.]
Nó qua càng nhiều, chuyện rắc rối sớm muộn cũng xảy .
Những từng nền tảng tình cảm, chỉ cần cùng vài việc từng , dễ khiến hoài niệm quá khứ.
đoán Thẩm Xung bắt đầu nhớ những ngày tháng ở trang trại.
Dĩ nhiên, cô thư ký cũng dạng .
lúc cả nhà đang ăn cơm, thì cô gọi điện đến, sắp lên bàn mổ.
Thẩm Xung liền buông đũa dậy định , gọi : “Để và Nhuận Nhuận cùng con.”
Thẩm Xung Nhuận Nhuận, gì, xem như đồng ý.
Chúng cùng đến bệnh viện, cô thư ký đợi sẵn ở cửa phòng mổ.
Vừa thấy Thẩm Xung, sắc mặt cô thư ký rõ ràng dịu vài phần.
khi thấy và Nhuận Nhuận, cả cô lập tức căng cứng .
“Thẩm Xung, đưa họ đến đây?”
Cô bĩu môi, nước mắt lập tức rơi xuống:
“Là họ cho em sinh con cho đúng ? Em mà, với phận như em thì xứng đáng?”
Sắc mặt Thẩm Xung tối sầm : “Em linh tinh gì thế, đừng mất mặt ở đây, về .”
Cô thư ký đồng ý: “Về ? Về thì ?”
Sắc mặt Thẩm Xung ngày càng khó coi: “Em đang loạn cái gì ?”
Cô thư ký sững , nhào lòng Thẩm Xung,
“Xin Thẩm Xung, là do em quá sợ mất , xin , em sẽ ép như nữa.”
“Về nhà , em về nhà, đưa em về nhà ?”
Thẩm Xung vốn định , nhưng lúc buộc rời .
Trước khi , gọi nó , bước đến mặt cô thư ký.
“Cô chắc chắn đứa bé trong bụng cô là con của Thẩm Xung chứ?”
Sắc mặt cô trắng bệch: “Cô Hàn, cháu cô thích cháu, nhưng chuyện như thể đem đùa ?”
gật đầu, sang Thẩm Xung: “Nghe chứ? Nếu vấn đề gì thì bọn .”
Thẩm Xung hiểu gì, nhưng cũng hỏi thêm.
lén liếc sắc mặt cô thư ký, còn trắng hơn cả lúc nãy.
Trên đường về, hỏi Nhuận Nhuận: “Con tại dẫn con theo ?”
Nhuận Nhuận lắc đầu.
nắm lấy tay nó: “Nhuận Nhuận, Thẩm Xung cắt đứt quan hệ với , nhưng nó vẫn là ba của cháu gái .”
“Mẹ thể để một rõ lai lịch đến cướp bố khỏi tay con bé ?”
Nhuận Nhuận như hiểu như , .
: “Cứ đợi , giấy thì gói lửa .”