Chương 5
Cho đến khi ngoài cửa vang lên tiếng gõ.
Mẹ từng dặn, mở cửa cho lạ.
“Ai ?” - dè dặt hỏi.
“Là ba.” Giọng ba vang lên.
lên vali, mở cửa cho ba. Ba một ngoài cửa, ánh mắt lướt nhanh trong phòng, nhưng bước ngay.
“Mẹ con ?”
“Mẹ .”
Ba nhíu mày, cúi xuống bế đặt sang một bên, dựng chiếc vali, lúc mới bước phòng.
“Ba, ba con với con ở đây?”
“Chuyện của lớn, trẻ con đừng tò mò.”
“Ba , ba tới tìm ?”
“Không tìm con thì chẳng lẽ tìm con?” - ba .
“……”
Ba xuống chiếc sofa nhỏ trong phòng, cũng bên cạnh.
Hoạt hình vẫn đang chiếu, ba liếc một cái nhận xét:
“Trẻ con.”
trừng mắt ba:
“Ba lớn thế còn trẻ con, con là trẻ con, ?”
“……”
Một lúc , ba nghiêm túc, bỗng hỏi:
“Mẹ con từng nhắc tới ba ?”
“Có chứ, ba tính khí .”
Ba hừ một tiếng:
“Vậy con còn tới nhận ba?”
“Vì bệnh , con chăm sóc , cũng chăm sóc bản …”
ba đầy tội nghiệp:
“Con tiền, nhưng ba là ba con, ba nuôi con. Con thể dùng tiền của ba để chữa bệnh cho .”
“Mẹ con bệnh?” ba nhíu mày:
“Bệnh gì?”
lắc đầu:
“Con , chỉ là dạo gầy nhiều, cũng ăn ít hơn.”
Nghe , ba bực bội rút điện thoại , gọi cho ai.
hiểu.
Đến khi tan về, quẹt thẻ mở cửa, thấy và ba đang chơi game thì liền giật :
“Tần Yến, ở đây?”
“Mẹ!” - lon ton chạy tới ôm lấy đùi .
Ba gì, mày nhíu chặt , bước tới bế thốc lên. lập tức nhấc bổng, đó ba vòng tay ôm lấy , kéo cả hai ngoài.
“Tần Yến, buông !” - Mẹ vùng vẫy:
“Anh định đưa ?”
Ba tặc lưỡi:
“Vẫn y như , em mà bướng lên còn khó giữ hơn cả heo nái.”
Không lâu , ba buông , sang với :
“Mẹ con hợp tác quá, ba đành bắt cóc con heo con con tin thôi.”
phục:
“Con là heo con thì ba cũng là heo!”
Ba hừ một tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toi-dua-vao-binh-luan-de-cuu-tinh-yeu-ba-me/chuong-5.html.]
Quả nhiên, thả , thấy vẫn còn trong lòng ba thì lập tức đuổi theo, theo ba chui xe.
“Tần Yến, trả con gái cho !” - Mẹ tức đến đỏ cả mắt.
lập tức chui về lòng , sờ sờ mặt , lau nước mắt cho :
“Mẹ đừng , con bảo ba đưa bệnh viện mà.”
“Đi bệnh viện gì?”
Ánh mắt dừng , trở nên gấp gáp.
“Bảo bối, con khỏe ở ?”
“Mẹ , kiểm tra sức khỏe cho …” - :
“Dạo khỏe, kiểm tra nhé.”
Mẹ sững một chút:
“Bảo bối, , chỉ là công việc bận quá, mệt thôi.”
luôn là như . chỉ cần đau ốm chút xíu là cuống lên, nhưng đến bản thì coi trọng.
“Mẹ , con xin đó, bệnh viện kiểm tra ?”
bằng ánh mắt đáng thương.
Mẹ chỉ thể chiều . cũng chỉ ôm , vẫn chuyện với ba.
Ngay đó, một bàn tay đưa tới bóp bóp má . Giọng ba vui vang lên:
“Việc đều để con hết, để ba thành kẻ ?”
Mẹ gạt tay ba , vẫn thèm để ý đến ba.
Còn ba mu bàn tay gạt , im lặng gì.
Đến bệnh viện, ba theo sát từ đầu đến cuối, mạnh mẽ sắp xếp cho một cuộc kiểm tra diện.
Trong lúc chờ kết quả, hai đều chuyện.
Ba nhận hai cuộc điện thoại, nhưng cũng rời , mà ngay bên cạnh , ánh mắt thỉnh thoảng rơi lên và .
Đây là bệnh viện tư, giờ cũng nhiều .
Trong lúc chờ kết quả, cứ nắm chặt áo , lo lắng chờ đợi.
Mẹ xoa đầu : “Bảo bối, chắc chắn .”
.
Kết quả kiểm tra , bác sĩ ung thư dày, giai đoạn đầu.
Mẹ tờ kết quả, sững sờ.
Tối hôm đó, ba hai lời thủ tục nhập viện cho , liên hệ với bác sĩ điều trị để bàn bạc phương án phẫu thuật.
Các chị Bình luận thì như đang ăn Tết:
【Cuối cùng cũng phát hiện ! Giờ mới là giai đoạn đầu, chắc chữa mà!】
【A a a a An An bảo bối, tới lúc ba con kết hôn, con bàn chính đó!】
【 xem mà , bé con đáng yêu cuối cùng cũng đứa trẻ nữa, ba cũng nhận , cuộc đời phú nhị đại sắp mở , sướng thật!】
【Bé con , con đúng là một nhóc lanh lợi đáng yêu!】
【……】
“Việc ở công ty quan trọng đến cũng bằng mạng sống.”
Ba bên giường bệnh với .
“Xin nghỉ hoặc nghỉ việc, em tự quyết. An An sẽ theo .”
“Tần Yến, dựa cái gì mà giành con với ?”
Liên quan tới , lập tức trở nên sắc bén.
“Nó là do sinh , cũng là vất vả nuôi lớn từng , dựa ?”
Lần đầu tiên kể từ khi gặp , ba nổi giận với :
“Giang Nguyên, em thể tỉnh táo chút ? Em mà chịu hợp tác điều trị, để nó cứ kéo dài mãi thì sẽ hả, em thật sự con bé còn ? Đến lúc đó, em còn tư cách gì tranh con với ?”
“Ba, , đừng cãi .” - nhỏ giọng .
Hai chạm ánh mắt , cùng im lặng.
Rất lâu , thấy ba xổm mặt , trán tựa đầu gối , giọng trầm thấp:
“Giang Nguyên, chữa bệnh . Những chuyện khác, để hãy .”