TÔI ĐẶT MUA NHẦM TIỂU YÊU TINH CÔNG RỒI - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-09-22 15:12:54
Lượt xem: 177

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sợ Tần Dạ thấy, lẳng lặng lên lầu, ban công khổ: “Đừng nhắc nữa, tiểu yêu tinh của em chỉ đè em thôi.”

“Huhu, , vẫn là phúc, tiểu yêu tinh như của mới là mẫu hình lý tưởng của em.”

Trong bếp đột nhiên tiếng bát vỡ. Tim thắt , lớn tiếng hỏi: “Sao Tần Dạ, chứ, thương ?”

Giọng trầm trầm: “Không .”

Lạ thật, cách xa như , chắc chắn thể thấy cuộc chuyện của chứ.

lo lắng: “Anh, thính lực của tiểu yêu tinh thế nào?”

Anh nhíu mày suy nghĩ: “Thính lực của tiểu yêu tinh cấp C giống như bình thường, nhưng tiểu yêu tinh cấp S thì khác, các tố chất đều mạnh hơn con .”

thở phào nhẹ nhõm. Vậy thì , khả năng tiêu dùng của chỉ đủ để mua tiểu yêu tinh cấp C.

tiếp tục : “May mà em xin nhà cung cấp đổi trả tiểu yêu tinh . Anh, mau dạy em, để nuôi một tiểu yêu tinh chu đáo như của .”

lúc đó, trong video, một cánh tay trắng nõn vươn , kéo .

Đó là tiểu yêu tinh của .

Anh hôn và cọ : “Anh ơi, kể cho em câu chuyện chọn em trong một đám tiểu yêu tinh thế nào .”

ghen tị đến mức rụng cả răng.

Anh xoa đầu : “Anh chỉ gửi thông tin của thôi, nhà cung cấp tự ghép đôi cho , ngay từ cái đầu tiên yêu , đơn giản thế thôi.”

ghen tị đến đỏ mắt: “Cùng là em, may mắn thế chứ? Em thực sự hy vọng cũng thể gặp tiểu yêu tinh định mệnh của .”

Giây tiếp theo, trong bếp vỡ thêm một cái bát nữa. Loáng thoáng còn thấy một tiếng rên khẽ nén .

thèm tiếp tục cuộc gọi video nữa, vội vàng chạy xuống lầu xem Tần Dạ thương .

Xem , tiểu yêu tinh của tuy giỏi nấu ăn, nhưng lẽ giỏi rửa bát cho lắm.

4.

Buổi tối, để tránh nguy cơ “bắc cực khô cằn”, ngủ riêng với Tần Dạ.

chìm giấc ngủ từ lúc nào.

Trong mơ, lờ mờ thấy một giọng non nớt, gọi Giang.

chợt nhớ , năm mười tám tuổi từng nhặt một tiểu yêu tinh trong mưa.

Năm đó, vì ba qua đời, trầm cảm nặng, hành vi tự hại bản .

Cậu đến đúng lúc, nhỏ xíu, cuộn tròn trong cơn mưa, bẩn thỉu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toi-dat-mua-nham-tieu-yeu-tinh-cong-roi/chuong-4.html.]

Cá Ngừ Vượt Đại Dương

của tuổi mười tám chợt trỗi dậy tình phụ tử, vươn tay với : “Tiểu quỷ, về nhà với ?”

Về nhà, giúp tiểu yêu tinh tắm rửa sạch sẽ, mới hình dáng của . Đẹp trai ngoài sức tưởng tượng.

Nói là “ như thần” cũng quá lời!

Nghe bỏ rơi, nhận nuôi . Còn đặt cho một cái tên, là Giang Chu.

Lúc đó đang học Đại học, thuê nhà ở ngoài. Ban ngày, học, Giang Chu ở nhà một cuốn sách mà khó lòng hiểu nổi.

Những thứ học, nào là Kinh tế học phương Tây, Toán cao cấp, Triết học… Những lý thuyết phức tạp đó, với như sách trời, say sưa.

Buổi tối, hai chúng ôm ngủ. cận nặng, tháo kính thì ban đêm thấy gì cả.

Cậu sờ mặt : “Không rõ gì, nếu tháo kính , chẳng sẽ khó để chạy trốn ?”

nghĩ nhiều: “Có trốn , nhưng tháo kính thì chắc chắn phân biệt vật .”

Cậu nhịn bật , hỏi : “Chờ em lớn , thể giao kỳ động dục cho ?”

vỗ đầu : “Em còn bé tí, nghĩ đến những chuyện vớ vẩn !”

Cậu ôm đầu, chút tủi : “Tốc độ trưởng thành của tiểu yêu tinh chúng em nhanh lắm, gấp mấy loài các đấy.”

bầu bạn, bệnh trầm cảm của dần dần lên.

Sau một ngày về nhà, Giang Chu biến mất.

Hàng xóm với , một đám tiền thế lực đưa , chiếc xe của họ là thứ mà bình thường chúng cả đời cũng mua nổi.

Một lao cơn mưa, lóc tìm kiếm suốt một ngày một đêm. Sau đó, liên lạc với , mới , Giang Chu nhà đón về.

Họ đưa cho một tấm séc để bồi thường, nhưng nhận, yêu cầu duy nhất là mỗi tuần gặp .

Họ , tiểu yêu tinh đó là cấp S, phận cao quý, loại bình thường như thể với tới.

Họ đe dọa , nếu còn gặp , họ chỉ cần búng tay một cái là thể hủy hoại học vấn, thậm chí cả cuộc đời của .

Họ gửi cho tất cả thông tin cá nhân của . Địa chỉ nhà, trường học, thậm chí cả thông tin của tất cả bạn bè, của .

thừa nhận, sợ .

Đêm mưa đó, Giang Chu gọi điện cho : “Anh Giang, em xin , em nhất định sẽ tìm !”

cầm điện thoại suy nghĩ lâu, cuối cùng cũng cắn răng, lạnh lùng với : “Thôi .”

Cậu sững sờ.

nghiến răng, tim đau thắt : “Anh luôn coi em là gánh nặng, hề gặp em. Giờ em nhà tìm về, vui lắm.” nén nước mắt cúp điện thoại.

Loading...