Tôi Đã Yêu Nam Chính Trong Cuốn Sách Đời Mình - Chương 2: Tôi Đã Yêu Nam Chính Trong Cuốn Sách Đời Mình

Cập nhật lúc: 2025-11-14 01:03:36
Lượt xem: 36

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

chợt nhớ , năm nghiệp cấp ba, cũng là sinh nhật mười tám tuổi của Bùi Sâm.

 

Cậu lấy cớ mừng sinh nhật để mời đến nhà.

 

Vừa bước cửa, chúng gặp .

 

"Mẹ, con giới thiệu với , đây là con dâu tương lai của , Thời Tuệ."

 

Bùi Sâm khoác vai , đầy tự hào và thẳng thắn:

 

"Thời Tuệ, đây là chúng , cũng là chồng tương lai của em..."

 

nhón chân bịt miệng Bùi Sâm , đúng lúc gõ nhẹ lên trán một cái.

 

Giữa tiếng kêu đau, chúng sững sờ nhịn mà bật .

 

Đó là đầu gặp Bùi Sâm, cũng đặt nền móng cho gặp gỡ :

 

Bùi Sâm gây chuyện, dọn dẹp, còn phân xử.

 

Cuối cùng, cả ba chúng đều vui vẻ.

 

Đến sinh nhật hai mươi tuổi của , Bùi Sâm trao cho chiếc vòng ngọc gia truyền.

 

Bà trịnh trọng hứa:

 

"Tuệ Tuệ, nếu Bùi Sâm phụ bạc con, dì sẽ đuổi nó khỏi nhà, cần đứa con trai nữa!"

 

Vậy mà hôm nay, Bùi Sâm lời xin .

 

nhẹ nhàng ôm bà, khẽ vỗ vai an ủi.

 

Cũng chỉ thể đáp một câu yếu ớt:

 

"Dì , chuyện của dì."

 

4.

 

Mẹ Bùi Sâm chậm rãi buông tay.

 

"Tuệ Tuệ, đây chỗ để chuyện."

 

Bà nhanh chóng lau khô khóe mắt, lấy vẻ lịch thiệp, dịu dàng mời:

 

"Bên ngoài nóng lắm, mau trong ."

 

cúi đầu, để bà nắm tay dẫn chút đề phòng, bất giác bước sảnh tiệc.

 

Vừa vài bước, Bùi Sâm đột nhiên dừng , giọng đầy lo lắng:

 

"Tuệ Tuệ, con đừng hiểu lầm..."

 

ngước lên, đập mắt là khung cảnh trang trí của buổi lễ.

 

Những bông lúa mì vàng óng xen lẫn hoa hướng dương, điểm xuyết bởi các loài hoa mang sắc thu, tạo nên một khung cảnh đồng quê lãng mạn.

 

Hai bên là những rơm gác, xung quanh bày biện các giỏ tre đựng đầy rau củ, sân khấu là một vầng trăng lưỡi liềm treo lơ lửng...

 

Cảnh tượng tựa như một bức tranh sơn dầu của Van Gogh.

 

Tựa như từ mùa hè, chỉ trong một thoáng, bước thẳng mùa thu.

 

ngừng thở.

 

"Tuệ Tuệ, con đừng hiểu lầm, đám cưới tổ chức gấp quá, thứ trang trí là do Bùi Sâm chuẩn từ mấy năm , thời gian kịp nên..."

 

siết c.h.ặ.t t.a.y Bùi Sâm, cắt ngang lời bà:

 

"Dì ơi, Bùi Sâm đang ở ?"

 

"Tuệ Tuệ..."

 

Ánh mắt dán chặt đầu ngọn lúa treo vầng trăng sân khấu.

 

Có lẽ, một hạt lúa nào đó rơi từ lòng bàn tay của Chúa, gió cuốn đến đây chăng?

 

Mang theo chút hy vọng nên , kiên định hỏi nữa:

 

"Dì ơi, Bùi Sâm đang ở ?"

 

Mẹ Bùi Sâm im lặng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toi-da-yeu-nam-chinh-trong-cuon-sach-doi-minh/chuong-2-toi-da-yeu-nam-chinh-trong-cuon-sach-doi-minh.html.]

Thật lâu , bà thở dài một tiếng:

 

"Nó và Trì Hạ đang chụp ảnh... ở phòng 1019."

 

, chút do dự lao ngoài.

 

Giữa khung cảnh hối hả lướt qua, chợt một cảm giác kỳ lạ.

 

Rằng Bùi Sâm của năm mười bảy tuổi vẫn đang đợi .

 

5.

 

Thật , cuộc gặp gỡ giữa và Bùi Sâm đều bắt đầu từ năm mười sáu tuổi.

 

Hôm đó là ngày đầu tiên phân lớp năm hai trung học.

 

đến lớp sớm, theo thói quen định ở dãy bàn đầu.

 

Một làn hương hoa quế thoảng qua chóp mũi, như một sự dẫn lối vô hình.

 

bất giác đổi hướng, chọn một chỗ gần cây hoa quế ở dãy cuối, cạnh cửa sổ.

 

Lớp học dần ồn ào, cúi đầu chăm chú trang sách cho đến khi tiếng động bên cạnh.

 

Bùi Sâm ném "phịch" chiếc cặp lên bàn.

 

Anh mặc áo sơ mi trắng, từ cao xuống, nhướng mày hỏi một cách lười biếng:

 

"Này, tên gì?"

 

Biểu cảm và giọng điệu của tùy tiện, nhưng hiểu thấy chút khó ưa.

 

khó hiểu liếc một cái.

 

"Thời Tuệ."

 

Bùi Sâm bật khẽ:

 

" hỏi tên, chứ hỏi tuổi."

 

"..."

 

cúi đầu, thèm để ý đến nữa.

 

Ấn tượng đầu tiên về lúc đó là: Người đúng là tí văn hóa nào.

 

Đến phần tự giới thiệu.

 

bục : " tên Thời Tuệ."

 

Anh bên , dựa lưng ghế, dáng vẻ ngông nghênh, như cố tình gây sự:

 

"Chữ 'Tuệ' nào ?"

 

liếc một cái, mặt biểu cảm.

 

"Chữ 'Tuệ' trong 'lúa mì'."

 

Anh tỏ vẻ vỡ lẽ, kéo dài giọng: "Ồ~"

 

chẳng hiểu gì, về chỗ thì thấy đột nhiên chìa tay .

 

"Chào nhé."

 

Anh cong cả mắt, thêm: "Bạn học Tiểu Mạch."

 

Lúc đó, chân vấp mạnh chân ghế.

 

Đầy bi thương nhận một điều:

 

thành bạn cùng bàn với một kẻ chẳng tí văn hóa nào.

 

6.

 

Về mới , hóa Bùi Sâm chính là "đại ca" khét tiếng của trường.

 

Chỗ hàng gần cửa sổ vốn là vị trí độc quyền của , và "chiếm" mất.

 

Khi Bùi Sâm hỏi tên , ẩn ý thực là:

 

"Này, gan đấy, dám chỗ của ?"

Loading...