Tôi Đã Nuôi Vợ Mang Thai Thành 181 Cân - 1

Cập nhật lúc: 2025-08-18 14:23:07
Lượt xem: 206

Mang thai năm tháng, vợ từ một tiểu tiên nữ 97 cân (48.5kg), biến thành một bà béo 155 cân (77.5kg).

 

Bác sĩ bảo cô kiểm soát cân nặng, nhưng cô đói đến nỗi rơi nước mắt, còn thì đau lòng lắm.

 

ôm lấy vòng eo chẳng khác gì cái thùng nước của cô , còn hôn một cái lên khuôn mặt đầy thịt bóng nhẫy chân thành bày tỏ tình cảm:

 

“Vợ , trong lòng em mãi mãi là nhất, bất kể em thế nào, đều thích.”

 

nghi ngờ :

 

“Thật ?”

 

dùng nửa đang ở trạng thái bình thường chạm , oán trách :

 

“Em nhịn khổ sở đến mức nào .”

 

tin lời , đôi mắt thịt ép thành một khe hẹp lấp ló vẻ đắc ý.

 

Thế là, sự khuyên nhủ của , cô thoải mái mở bụng mà ăn uống thả ga.

 

Đến ngày dự sinh, cân nặng của cô lên đến 181 cân (90.5kg).

 

Khi bác sĩ bước thông báo con đều bình an, xúc động đến nỗi khuôn mặt méo mó dữ tợn.

 

Mẹ kiếp, cái mạng ngườu đàn bà dai thế !

 

1.

 

Suốt chín tháng trời, cực khổ từng miếng từng miếng nhét miệng cô , rốt cuộc cũng nhồi bệnh tiểu đường, cao huyết áp.

 

Đến tháng cuối cùng, cô thở thôi cũng thấy mệt, dựa bình oxy mới cầm cự đến ngày dự sinh.

 

Trước khi sinh, bác sĩ nghiêm khắc cảnh báo , cô quá béo, nên lúc sinh nguy hiểm vô cùng, chỉ riêng những rủi ro thể xảy liệt kê mấy chục điều, thậm chí còn khả năng một xác hai mạng!

 

Ấy tròn con vuông chứ?

 

hết ?

 

cam lòng, gặng hỏi một câu: “Vợ bây giờ thế nào ? Tình trạng còn chứ?”

 

Bác sĩ lập tức đổi sang vẻ mặt nghiêm trọng, :

 

“Lần vợ đúng là chịu tội lớn ! Cô lúc sinh bất ngờ phát sinh sản giật, tim ngừng đập tận hai . May mà chúng chuẩn , thuốc men, máy móc gì cũng sẵn sàng, nên mới kịp thời cứu sống trở !”

 

hối hận khôn xiết, tim ngừng đập đến mức mà cô cũng thể vượt qua, kiếp, cái mạng đàn bà đúng dai thật!

 

Thấy vẻ mặt , bác sĩ hận sắt thành thép, nghiêm khắc dạy dỗ: “Bây giờ hối hận thì còn ích gì? bao nhiêu , nhất định kiểm soát cân nặng, thế mà càng kiểm soát càng béo lên! Thật là hồ đồ!”

 

“Còn nữa, đừng tưởng sinh xong là hết chuyện. Tim, gan, thận của cô đều tổn thương, mà đây là tổn thương thể phục hồi!”

 

“Cân nặng nhất định giảm xuống, nếu còn nguy cơ đột quỵ nữa đấy!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toi-da-nuoi-vo-mang-thai-thanh-181-can/1.html.]

Mắt sáng lên, liên tục gật đầu: “ bác sĩ, nhất định sẽ chăm sóc vợ thật !”

 

Yên tâm , béo thế thì chắc chắn cô thể nào giảm nổi .

 

2.

 

Hà Nam, cũng chính là vợ , khi sinh con thuê bảo mẫu và giúp việc sinh.

 

chuyện chăm sóc Hà Nam, vẫn giống như khi cô sinh, tự tất cả, tuyệt đối để khác chạm tay .

 

bưng bát canh gà, múc từng muỗng đưa đến bên miệng Hà Nam, giọng dỗ dành như trẻ con: “Vợ , ngoan, uống một ngụm .

 

“Anh hớt hết mỡ bên trong , dinh dưỡng, sợ béo.”

 

Hà Nam miệng thì than phiền: “Em tay.”

 

hành động thì mặc kệ , để đút muỗng đến muỗng khác, chẳng mấy chốc bát canh gà cạn sạch.

 

đặt bát xuống, lấy giấy lau miệng cho cô .

 

“Em , lúc bác sĩ tim em ngừng đập, sợ đến c.h.ế.t khiếp, đến giờ nhớ vẫn còn thấy run.”

 

“Em cứ để chút gì cho em , nếu sẽ đau lòng c.h.ế.t mất.”

 

bằng ánh mắt vô cùng chân tình, trong mắt còn ánh lên tia lệ quang.

 

Dù là nét mặt, ánh mắt, giọng điệu, tất cả đều là cố tình luyện tập, thử hỏi phụ nữ nào chịu đựng nổi?

Nhất Phiến Băng Tâm

 

Quả nhiên, Hà Nam cảm động vô cùng, thể thô kệch nặng nề lao thẳng lòng , nũng nịu : “Chồng , chuyện đều qua , em vẫn bình an đó ?”

 

lơ cơn đau va xương sườn, vòng tay ôm lấy cô : “Vậy uống thêm một bát nữa ?”

 

“Em ăn nhiều một chút, sớm hồi phục cơ thể.” 

 

lớn đáp :  “Được!” 

 

“Em còn đút cho em ăn nữa!” 

 

lập tức đồng ý ngay. 

 

Từ hôm đó trở , mỗi bữa cơm của Hà Nam đều do chính tay đút cho cô ăn. 

 

Khi em họ du học trở về, Hà Tùng, đến nhà thăm cô , liền kêu lên chịu nổi. 

 

“Chị, hai tình cảm quá đó!” 

 

Hà Nam đến mức đỏ cả mặt. 

 

mỉm :   “Cô sinh con cho , những việc nhỏ bé thế là điều duy nhất thể .” 

 

Hà Tùng nhướng mày:   “Đồ nhập khẩu thì là chuyện nhỏ.” 

 

Câu dường như hàm ý khác, tim chợt giật thót, chẳng lẽ thằng nhóc phát hiện điều gì

Loading...