TÔI BỊ CRUSH THEO ĐUỔI NGƯỢC - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-12-01 10:04:23
Lượt xem: 405

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4AsVul7anR

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

4.

 

Tưởng Thẩm Tự gửi.

 

thuận tay bấm gửi ngay một đoạn ghi âm:

 

“Không , hôm nay thì chịu , cảm giác như nhảy disco trong đầu , chóng mặt nổ tung. Cổ họng cũng đau, cho giọng chị giống vịt kêu nè, a gà gà gà gà gà…”

 

“gà” một tràng dài, gửi xong mới rõ ghi chú nhận là Cố Văn Xuyên.

 

quýnh quáng định rút , bấm nhầm sang… xóa.

 

: “……”

 

“Tại em nhầm tưởng bạn nên mới trả lời như, xin .”

 

Cố Văn Xuyên: “Không .”

 

“Cảm lạnh thì uống t.h.u.ố.c ?”

 

: “Uống . Mà tìm em đ.á.n.h Vương Giả ? Anh bảo chơi mà?”

 

“Lừa em đấy, chơi.”

 

: “Ừ.”

 

Nếu bình thường, chắc chắn sẽ tận dụng cơ hội khoe sự tồn tại của ngay.

 

hôm nay đầu đau như búa bổ, chữ màn hình còn buồn nôn, huống hồ mất mặt xong. Nên nhắn một chữ “Ừ” xong quăng điện thoại khe sofa.

 

ngủ tới tận lúc mặt trời lên cao, đến khi bò dậy tìm điện thoại mới thấy hết pin, khi cắm sạc, mở nguồn lên, thì tin nhắn nổ tung như pháo:

 

Đầu tiên là của Thẩm Tự, tới Anh bóng rổ, cuối cùng là của Cố Văn Xuyên mà nhiều…

 

Mí mắt trái giật giật, trong lòng lẩm nhẩm mấy câu mê tín.

 

Là thế nào nhỉ?

 

Hình như nháy mắt trái là xui, nháy mắt là may.

 

nháy mắt trái.

 

lắc đầu: nhảm nhí thật.

 

mở khung chat của Cố Văn Xuyên tiên.

 

Đọc từng tin một.

 

Quả nhiên là… chẳng .

 

Tin nhắn đầu tiên:

 

【Đầu em còn đau ? Có khó chịu nữa ?】

 

Năm phút :

 

【Ngủ ?】

 

Mười phút :

 

【Em chuyện với thằng bạn cùng phòng đại học của thế nào ? Nghe dạo nó đang quen ai đó, chắc em nhỉ.】

 

Rạng sáng một giờ:

 

nghĩ chắc em . Không thì cái theo em hôm bữa chẳng toi .】

 

Một giờ ba mươi:

 

【Dậy thì nhớ trả lời .】

 

【Thôi kệ, trả lời quan tâm.】

 

Sáu giờ sáng:

 

【Chào buổi sáng, cảm lạnh đỡ hơn .】

 

Mười giờ sáng:

 

【? Còn dậy?】

 

Mười hai giờ trưa:

 

【Nói chuyện với khác say mê lắm đúng . Được thôi, coi như mối cho em một . Chúng xóa .】

 

Anh cứ thế… tự tự trả lời, tự nổi giận luôn

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toi-bi-crush-theo-duoi-nguoc/chuong-4.html.]

Cổ họng vẫn còn đau, mở mắt thấy ai đó vu oan cho như , cơn bực cũng ùa lên.

 

học theo cách nhắn gửi một dấu chấm thể hiện sự cạn lời:

 

“...”

 

Muốn xóa thì xóa, cũng định tiếp tục theo đuổi nữa.

 

Chưa đầy một giây , Cố Văn Xuyên quăng tới một dấu hỏi đỏ chói.

 

“Ý gì đấy? Ha, ? Phát hiện cơ n.g.ự.c của cái thằng ngu to hơn của ? Hay thằng em trong công ty em tỏ tình với em ?”

 

“Con em lạ thật đấy. Mấy hôm còn bảo thích , đúng là đồ dối.”

 

mà tin lời em thì là đồ ngu! Ban đầu em thêm để gì hả?!”

 

Thật lạ…

 

Trước đây dính như keo thì thấy phiền.

 

Giờ phiền nữa… vẫn thấy phiền.

 

gì thì cũng… chướng mắt thôi.

 

thẳng tay vuốt trái, nhấn xóa liên hệ.

 

Đi mà cãi vã với cái dấu chấm than đỏ của !

 

Xóa xong thì hối hận một chút, liền chạy qua kể với hội chị em online để xin .

 

chị em vẫn tuyệt đối về phía :

 

【Chủ tus xóa đúng lắm! Rõ ràng Ớt Nhỏ Nóng Tính kích thích quá mức .】

 

cá là sẽ tự mò đến tìm thôi. Vì cũng từng giống thì trân trọng, giận bỏ mới bắt đầu thích.】

 

Cố Văn Xuyên thể thích ở điểm nào chứ.

 

Cùng lắm thì cũng chỉ là phản ứng thiếu khi quen với việc nhắn tin suốt ba tháng.

 

Aiizz…

 

Nếu thời gian , tuyệt đối sẽ giẫm cái nắp cống đó.

 

Bạch nguyệt quang thì nên yên trong ký ức , còn về khuấy động cuộc đời gì nữa chứ?!

 

Một mà bệnh , chỉ cơ thể ủ rũ mà tinh thần cũng mệt lử.

 

Cả cuối tuần chẳng còn tí sức sống nào.

 

Cho đến khi gọi điện:

 

“Con gái , tin vui với con đây.”

 

“Bạn đ.á.n.h bài nhất của , chính là dì Trương mà con đấy, bà kể con trai bà tháng về thành phố C .”

 

“Đẹp trai cực kỳ luôn! Trước con cứ đòi tìm cho con đối tượng xem mắt cao đúng ? Đây , kiếm cho con !”

 

Khi phận trêu đùa một con , thì dù đó né tránh thế nào, cuối cùng cũng rơi trúng cái bẫy đặt sẵn.

 

cứ thế lừa xem mắt với Cố Văn Xuyên.

 

Lúc gặp mặt, thậm chí còn cảm giác… Ờ, hóa , đúng là trời.

 

“Không ngờ luôn đấy, thì bố hai nhà quen .”

 

kéo ghế xuống, đối diện với .

 

Người đàn ông ngẩng mắt , ánh mắt nhàn nhạt:

 

“Em với dì ? Em vốn chẳng cần xem mắt.”

 

Ô hô, ô hô, mở miệng là âm dương quái khí với ngay .

 

Chẳng lẽ là trả thù chuyện xóa hôm ?

 

“Haha… cũng với dì . Hồi cấp ba nhận thư tình nhiều đến mỏi tay, thiếu gì theo đuổi.”

 

Năm lớp 11, còn là cô bé mười bảy tuổi đầy rung động.

 

Một lá thư tỏ tình, suốt ba ngày, từng chữ sai, sửa tới sửa lui.

 

Để đưa đến lớp , còn bỏ hẳn hai mươi tệ mời bạn cùng lớp bữa ăn.

 

Hôm hỏi: “Thế… Văn Xuyên xem thư của ?”

 

 

Loading...