chắc chắn dám như với Đông Uyên, nên đành ha ha hai tiếng, giả vờ ngoan ngoãn đáp: "Vậy thì thật duyên nha."
Hắn chống một tay lên đầu nghiêng đầu , trong mắt mang theo ý như như : "Rất duyên."
Trực giác mách bảo , mối quan hệ giữa và "A tỷ" trong miệng Phong Nguyên chắc chắn hề tầm thường.
Từ khi biến thành bộ dạng , thường xuyên như , đôi khi đến mức thấy dựng cả tóc gáy.
Ta "hì hì" hai tiếng, bỏ chạy ngoài.
Vừa khỏi cửa, thấy Phong Nguyên cầm que kẹo hồ lô chạy tới.
"A tỷ, đây là kẹo hồ lô tỷ thích ăn nhất."
Cậu bé hì hì chạy đến mặt , giơ que kẹo hồ lô trong tay lên mặt .
Ta chút ghét bỏ que kẹo hồ lô mắt. Mấy thứ đồ chua chua ngọt ngọt , xưa nay ăn.
Thấy mãi nhận, miệng Phong Nguyên lập tức mếu máo: "A tỷ ăn ?"
Bộ dạng chút đáng thương.
Đông Uyên Phong Nguyên đợi A tỷ của nó hơn một ngàn năm...
Ta lặng lẽ thở dài một , nhận lấy que kẹo hồ lô trong tay nó: "Ăn, thích ăn kẹo hồ lô nhất."
Ta gọi cái là "Sống mái hiên , ăn kẹo hồ lô ".
***
"Thượng tiên đương nhiên là quen A tỷ của ."
Phong Nguyên và cùng trong đình bên cạnh Thần Thụ, ăn điểm tâm tìm từ hạ giới trả lời câu hỏi của .
Nhìn thấy khóe miệng bé dính đầy vụn bánh, nhịn một tiếng.
Không là ai mấy hôm còn cần ăn, bao giờ động những thứ tầm thường .
Trong lòng bỗng mềm nhũn, giơ tay áo lên giúp lau miệng: "Không quen A tỷ của ngươi, quen ngươi như thế nào?"
"Sau khi A tỷ chết, trong tộc đuổi ngoài. Những chuyện đó đều nhớ rõ, chỉ nhớ là Thượng tiên tìm thấy ở một nơi vô cùng tăm tối, hỏi đồng ý về nhà với ."
Phong Nguyên ăn nữa: "Người chỉ cần về nhà với , sẽ gặp A tỷ."
Cậu ngước mắt : "Thượng tiên quả nhiên là lừa ."
Bé con , Thượng tiên của ngươi chính là đang lừa ngươi đó.
Chưa kịp để gì, Đông Uyên từ xuất hiện.
Đợi đuổi Phong Nguyên , mới hỏi : "Tại ngươi lừa nó?"
"Ừm?" Đông Uyên .
Ta chút tự nhiên nuốt xuống miếng bánh ngọt trong miệng: "Ta A tỷ của nó, tất cả những chuyện đều là ngươi lừa nó."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toc-truong-phuong-hoang-toc-vo-sinh-roi/chuong-4.html.]
Phong Nguyên đợi A tỷ của nó hơn một ngàn năm, mà chỉ là một kẻ mạo danh.
Một năm , chữa khỏi bệnh, sẽ trở về núi Phượng Hoàng của . Lúc đó chẳng Phong Nguyên sẽ càng đau lòng hơn .
Đông Uyên cụp mắt đĩa điểm tâm bàn, trả lời ăn nhập gì: "Phong Nguyên kiếp , cũng luân hồi."
Hả?
"Nếu với nó rằng theo trở về sẽ gặp A Tỷ, nó sẽ rơi sông Vong Xuyên, vĩnh viễn biến mất."
Ta đột nhiên chút buồn. Có lẽ Phong Nguyên thực sự đáng yêu, khiến chuyện của nó cũng nỡ lòng nào.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Nghĩ đến đây, đưa miếng bánh ngọt trong tay đến mặt Đông Uyên, vô cùng thành tâm : "Ngươi là ."
Hắn cứu Phong Nguyên, cũng đồng ý để một con gà ở trong điện, hoá cũng là vô tình như lời đồn.
Đông Uyên ngẩn , miếng bánh phù dung trong tay .
"Ta , Phong Nguyên ngươi bao giờ cần những thứ tầm thường ." Ta hề nhận gì : " bánh phù dung thực sự thơm, ngọt, ngươi thử xem."
Ánh mắt dường như cong lên, đưa tay nhận lấy miếng bánh ngọt trong tay .
Cho đến khi thấy cắn một miếng chỗ dấu răng của bánh phù dung, mới như sét đánh trúng.
Kia... là miếng ăn !
Ta vội vàng cụp mắt xuống, dám miếng bánh phù dung nữa, thấy Đông Uyên dịu dàng một tiếng.
"Quả thật là thơm ngọt."
***
Không tại , kể từ khi Đông Uyên ăn miếng bánh phù dung mà ăn , dám thẳng như nữa.
Có lẽ là chột .
cũng , thể lén lút .
Biết cứ ngày ngày đêm đêm như , Phu quân nở cũng sẽ giống hệt Đông Uyên.
Nghĩ như , càng hăng say hơn.
"Ngươi là nha đầu từ tới, dám vô lễ với Đông Uyên Thượng tiên như !" Khi trốn một bên trộm Đông Uyên, phía đột nhiên vang lên một tiếng quát.
Ta giật .
Đông Uyên đang trong điện chắc cũng giật . Hắn đặt quyển sách trong tay xuống về phía .
Mặt nóng bừng lên, vội vàng đầu lớn tiếng với : "Vô lễ vô lễ gì chứ, chỉ ngang qua thôi!"
Đợi xong, mới phát hiện phía là Thư Hoa tiên tử, bạn chơi từ nhỏ của .
Trước đây nàng nhận chức Chiến Thần, đến vùng hoang dã trấn áp Ma tộc.
Cảm ơn các bạn ủng hộ Thuyết nhenn.