7.
Hắn rõ ràng vô cùng cẩn trọng, cất giấu binh khí và quân đội ở ngoài thành, binh phù cũng giữ trong phủ.
Đầu óc tư duy tinh tế như , thể giấu Long bào thứ tội c.h.ế.t rõ ràng ngay trong phủ ?
Hắn đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, sắc mặt hung dữ sang chúng và Thái t.ử ở một bên:
"Là các ngươi..."
Phải.
Chính là chúng .
Tiêu Khâm phái ngoại thành, tìm đội quân đó, kiểm soát từ , lén lút chuyển binh khí và binh phù phủ Tiêu Sùng.
Còn về Long bào, đó chính là thủ bút của phủ Trường Công chúa.
Nhờ phúc của , chiêu Mỹ nhân kế chúng học .
Ngay từ ngày đầu tiên trọng sinh, chúng bắt đầu chuẩn .
Đại ca phái một mỹ nhân để Tiêu Sùng " khéo" gặp .
Mỹ nhân nhu nhược, muôn phần đáng thương, khiến kìm lòng mà sinh lòng thương xót.
Tiêu Sùng vốn háu sắc, lập tức đưa nàng phủ.
Tiêu Sùng nào .
Vị mỹ nhân bề ngoài vô vô cố, nhưng thực chất là một Ám vệ trong phủ Công chúa nuôi dưỡng ở quê nhà.
Ngày t.h.ả.m án xảy , nàng lén lút thành, giấu trong xe rau để tiến phủ Công chúa.
Nàng chỉ trưởng một chút, nào ngờ vô tình liên lụy.
Ám vệ vì bảo vệ nàng, lãnh hơn mười nhát d.a.o lưng, cả nửa gần như c.h.é.m nát.
Nàng trưởng che chở , tận mắt dần tắt , khung cảnh xung quanh biến thành địa ngục m.á.u tanh.
Đương nhiên, cuối cùng nàng cũng c.h.ế.t.
Nàng trọng sinh trở về, mang theo nỗi đau và hận ý chất chứa, chủ động tìm đến.
Một cô gái hái nhà quê nơi nương tựa, nay thoáng cái biến thành sủng cơ trong phủ Nhị hoàng tử.
Trong chiếc bọc cũ kỹ nàng mang phủ chứa đầy y phục vải thô. Ai thể ngờ, trong đống quần áo nữ nhân đó, giấu một chiếc Long bào ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toan-phu-mot-tram-linh-tam-nguoi-deu-trong-sinh/7.html.]
Ngay khi phủ của Tiêu Sùng khám xét, nàng đặt chiếc Long bào nệm giường ngủ của .
Chẳng ai để ý, trong phủ nơi mỹ nhân nhiều như mây của Hoàng t.ử thiếu một sủng cơ.
Càng ai phát hiện , hôm nay cửa thêm một bà t.ử mua sắm bước .
Một cô gái nông thôn bình thường, thành việc một cách im lặng tiếng, một ai .
Kiếp , Hoàng đế lời biện bạch của Thái tử.
Kiếp , Hoàng đế cũng chẳng Tiêu Sùng thêm một lời nào nữa.
Tiêu Sùng áp giải thẳng T.ử Lao.
Sau đó, Tiêu Khâm và gia đình cùng đến gặp một .
Kiếp cao cao tại thượng, thỏa chí tang bồng. Giờ đây, mặc y phục tù nhân, thể tê liệt rạp trong vũng bùn dơ bẩn.
Hắn vẫn thể hiểu nổi, vì chúng rõ phận của Thẩm Oánh ngay từ đầu, và lợi dụng ả để gậy ông đập lưng ông.
Phụ thẳng :
"Bởi vì Trời công đạo."
Chính vì Trời công đạo, nên mới cho tất cả chúng một cơ hội trọng sinh nữa, để chúng thể chuẩn , thể đề phòng, thể lo liệu chu .
Bạn đang đọc truyện do Lộc Phát Phát dịch hoặc sáng tác. Follow để nhận thông báo khi có truyện mới nhé! Mình sẽ lên tằng tằng tằng đó
Sau khi xong Tiêu Sùng kẻ đang là tù nhân chuẩn rời , lấy một lọ thuốc.
Sắc mặt Tiêu Sùng lập tức biến đổi kịch liệt, kinh hãi lùi về :
"Các ngươi... các ngươi dám cả gan như thế! Chuẩn g.i.ế.c diệt khẩu ?"
Tiêu Khâm khẩy một tiếng:
"Nói linh tinh gì thế? Chúng hạng như ngươi."
Kiếp , Tiêu Sùng g.i.ế.c diệt khẩu là bởi vì Tiêu Khâm căn bản hề mưu phản, chỉ cần thời gian, thẩm vấn kỹ lưỡng, sẽ Tiêu Khâm oan khuất.
Còn Tiêu Sùng thì ? Mặc dù Long bào là giả, nhưng việc hãm hại Tiêu Khâm là thật, việc thành lập tư quân và chế tạo binh khí lén lút là thật, việc dã tâm mưu phản cũng là thật.
Tội danh rành rành, rõ ràng thể chối cãi. Hắn là một kẻ ác nhân triệt để từ đầu đến cuối.
Căn bản cần thiết g.i.ế.c để diệt khẩu. Chúng cần vì hạng mà bẩn tay .
Tuy nhiên, những khổ sở mà đáng chịu thì thể thiếu sót chút nào.
Ta sai thị vệ cậy miệng , đổ bộ lọ t.h.u.ố.c của Phủ y gia gia miệng .