Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Tô Uyển - 5

Cập nhật lúc: 2025-07-16 13:12:34
Lượt xem: 87

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

13

Tiễn Thái y , một hành lang.

Tuyết càng rơi càng lớn, giống hệt đêm kiếp chết.

Nếu Hoàng thượng thật sự là trọng sinh, chắc hẳn quân phản loạn sẽ thắng, tại vẫn còn…

“Nương nương.” Cẩm Thu khoác áo choàng lên : "Cung Quý phi đang sáng đèn, Thải Bình còn lén lút Ngự Dược Phòng.”

Ta nắm chặt lọ độc dược trong tay áo: "Đi bế Thái tử đến đây.”

Hoàng nhi ngủ say, khuôn mặt nhỏ nhắn ấm áp.

Ta hôn lên trán con, để Cẩm Thu đích đưa con đến Thiên điện ngủ.

Sau đó, y phục cung nữ, một đến Ngự Dược Phòng.

Thải Bình đang lục lọi tìm thuốc.

Ta trốn tủ thuốc, thấy ả lẩm bẩm: "Rõ ràng là đặt ở đây mà…”

Đợi ả , kiểm tra ngăn kéo mà ả lục.

Thiếu một vị thuốc tên là "Huyết Kiến Sầu”, đó là dược liệu cần thiết để giải kỳ độc Nam Cương.

Trở về tẩm cung, Hoàng thượng tỉnh, đang phê duyệt tấu chương.

“Bệ hạ nên nghỉ ngơi.” Ta đoạt lấy bút son.

Hắn ngẩng đầu : "Bắc Cương tám trăm dặm cấp báo, Trấn Bắc Vương ‘đại thắng’ .” Hắn còn nhấn mạnh hai chữ "đại thắng”.

Kiếp , nhờ trận "đại thắng” giúp Trấn Bắc Vương ngừng mở rộng binh lực, tích lũy danh vọng.

Cuối cùng, khi dẫn ba mươi vạn đại quân xuôi về phía nam thì triều đình còn binh lực để ngăn cản.

“Phụ thần tấu chương nào ?” Ta dò hỏi.

Hoàng thượng khẩy, ném một phong mật tấu qua.

Trên đó là bút tích của phụ , tướng sĩ biên quan thiếu quân lương, đề nghị tăng thuế khóa ở Giang Nam.

Mà Tuần phủ Giang Nam là tín của Trấn Bắc Vương.

“Hay cho chiêu rút củi đáy nồi.” Ta khép tấu chương : "Tăng thuế gây kêu than, vặn lý do cho quân phản loạn chiêu mộ binh sĩ.”

Hoàng thượng bằng ánh mắt sáng quắc: "Hoàng hậu cho rằng nên thế nào?”

“Tương kế tựu kế.” Ta hít sâu một : "Xin bệ hạ phê chuẩn cho thần ngày mai xuất cung thăm .”

 

14

Đây là đầu tiên trở về Tô phủ khi trọng sinh.

Mẫu thấy , gầy nhiều.

Còn phụ nhiệt tình, ngừng hỏi thăm bệnh tình của Hoàng thượng.

“Nghe long thể bệ hạ khỏe?” Ông rót cho : "Thái y ?”

Ta cụp mắt thổi nhẹ bọt : "Nói là lao lực quá độ, uống vài thang thuốc là khỏi thôi.”

“Vậy thì .” Rõ ràng phụ thở phào nhẹ nhõm: "Muội con ở trong cung khỏe ? Trong thư nó luôn nhớ nhà.”

Thư?

Ta giật .

Thư tín của phi tần hậu cung với bên ngoài đều Hoàng hậu xem qua, Tô Nguyệt thể gửi thư ngoài ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/to-uyen/5.html.]

“Bổn cung cũng nhớ nhà.” Ta giả vờ lau nước mắt, chuyển chủ đề: "Nghe phụ qua thiết với Trấn Bắc Vương, trong phủ đại phu nào giỏi ạ?”

Tay phụ run lên, đổ tay áo: "Nói bậy! Ta với chỉ là đồng liêu trong triều mà thôi.”

Đang chuyện, quản gia hoảng hốt chạy : "Lão gia, ! Quý phi nương nương phái đến , Hoàng thượng… Hoàng thượng thổ huyết hôn mê !”

Ta thì giật .

Rõ ràng khi rời sáng nay, Hoàng thượng đỡ hơn .

 

15

Khi vội vã trở về cung, Thái y quỳ kín bên ngoài Dưỡng Tâm Điện.

Tô Nguyệt ở phía nhất, đôi mắt sưng đỏ vì .

Thấy đến, nàng lao tới nắm lấy tay : "Tỷ tỷ, bệ hạ ngài…”

Ta hất tay nàng , xông trong điện.

Hoàng thượng giường, sắc mặt xám ngắt, khóe môi còn vương vệt m.á.u lau sạch.

Trương Viện Phán quỳ bên mép giường, thấy đến thì chỉ lắc đầu.

“Tất cả lui ngoài.” Ta lệnh.

Đợi lui xuống, nắm lấy tay Hoàng thượng, lạnh buốt đến đáng sợ.

Kiếp khi phát độc cũng , tiên là sốt cao hạ, đó đột nhiên lạnh buốt…

“Bệ hạ?” Ta khẽ gọi.

Mi mắt khẽ động, nhưng mở.

Ta cúi ghé sát, thấy tiếng thở cực nhẹ: "…Hổ phù… ở long ỷ…”

Chưa hết lời, chìm hôn mê.

Ta đắp chăn cẩn thận cho , khi , phát hiện tấm bình phong một bóng lướt qua.

“Ai!”

Không ai đáp lời.

Ta đuổi ngoài, chỉ thấy một vạt áo màu vàng nhạt biến mất ở góc rẽ.

Là màu áo Tô Nguyệt mặc hôm nay.

Tối đó, tìm thấy Hổ phù trong Ngự Thư Phòng.

giấu trong ngăn kéo bí mật của long ỷ, bên cạnh còn một phong chiếu thư xong: "Nếu trẫm gặp bất trắc, để Hoàng hậu buông rèm chấp chính, Thái tử kế vị…”

Tay run đến mức gần như cầm nổi tờ giấy.

Kiếp mãi đến cuối cùng, Hoàng thượng cũng kịp để cho và hoàng nhi một lời nào.

Bây giờ

“Nương nương!” Cẩm Thu hoảng hốt chạy : "Quý phi dẫn lãnh cung !”

Lãnh cung? Lòng thắt .

Nơi đó giam giữ cung nữ cận của Lý Thục Phi, ả quá nhiều bí mật.

Lúc bọn đến nơi thì muộn, cung nữ treo cổ xà nhà, chân là chiếc ghế đổ ngổn ngang.

Tô Nguyệt một bên, dùng khăn tay che mũi.

“Sao tỷ tỷ đến đây?” Nàng trưng vẻ mặt vô tội: "Tiện tỳ Thục phi nương nương mất, cũng theo chủ.”

Loading...