Ngày việc thứ hai tại Tập đoàn Thời Thị, Tô Đát Kỷ bước phòng nhân sự thì cảm nhận rõ bầu khí căng thẳng.
Các đồng nghiệp như đang đợi cơ hội tấn công cô.
Ngay lúc đó, Lý Giai Nghi, đồng nghiệp xinh nhưng nổi tiếng mưu mô, tiến tới:
“Tô Đát Kỷ, hôm nay em sẽ phụ trách dự án quan trọng với . Hy vọng em đừng hỏng việc.”
Ánh mắt Lý Giai Nghi nịnh nọt hiểm độc khiến Tô Đát Kỷ lạnh sống lưng.
Cố Tư Mẫn, trưởng phòng chăm sóc khách hàng, ngang qua:
“Đát Kỷ, đây là đầu em phụ trách dự án lớn. Chỉ cần đúng, đừng để xảy sai sót.”
Cố Tư Mẫn nghiêm nghị, nhưng giọng công bằng.
Tô Đát Kỷ gật đầu, tự nhủ: “Phải chứng minh con bé yếu ớt ngày xưa.”
Vừa bắt đầu công việc, Mạnh Tố Ninh, đồng nghiệp ít nhưng luôn quan sát kỹ lưỡng, thì thầm bên tai:
“Cẩn thận, Lý Giai Nghi dễ chơi .”
Quả nhiên, đầy nửa giờ , Lý Giai Nghi cố tình gửi nhầm tài liệu quan trọng cho Tô Đát Kỷ, kèm theo email đầy ám chỉ:
“Chúc em may mắn, hi vọng em hỏng cả phòng.”
Tô Đát Kỷ lặng một giây, tim đập nhanh. cô hề hoảng sợ.
Cô nhớ những ngày tháng tự mưu sinh để trả nợ, những chịu bạo hành từ , và cả những năm tháng cô đơn tự lập.
Cô lạnh, tay nhanh chóng kiểm tra, sửa chữa sai, đồng thời chuẩn báo cáo chỉnh cho Cố Tư Mẫn.
Chiều hôm đó, khi kết thúc buổi họp, Thời Yến, tổng giám đốc, xuất hiện trong phòng họp với ánh mắt sắc lạnh nhưng đầy quyền lực:
“Tô Đát Kỷ, em thành dự án dù gặp ‘sự cố’. ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/to-dat-ky/chuong-4.html.]
Tô Đát Kỷ nghiêm túc gật đầu:
“Vâng, kiểm tra và chỉnh sửa bộ. Không sai sót nào.”
Thời Yến nhíu mày, bước đến gần:
“Em ai cố tình tạo rắc rối cho em ?”
“Lý Giai Nghi,” cô trả lời thẳng thắn.
Anh lặng im, ánh mắt dõi theo cô thật lâu, khiến Tô Đát Kỷ cảm thấy một sức ép sợ … khó gọi tên.
Buổi tối, Tô Đát Kỷ bàn việc để thiện báo cáo, thì Lý Giai Nghi xuất hiện, giọng điệu nịnh nọt pha lẫn mỉa mai:
“Đát Kỷ, hôm nay em may mắn thôi, đừng tưởng giỏi.”
Tô Đát Kỷ thẳng, sợ:
Nhi
“Lần , nếu hãm hại, hãy chắc chắn để phát hiện.”
Lý Giai Nghi chần chừ, lẳng lặng rút lui.
Trong lòng Tô Đát Kỷ, một quyết tâm lớn lao nảy sinh: “Mình sẽ bao giờ để ai coi thường nữa.”
Khi cô bước khỏi phòng việc, hành lang, Thời Yến đang đợi, ôm áo khoác cho cô.
“Lần trễ gặp rắc rối, gọi . thích thấy em chịu thiệt.”
Tô Đát Kỷ ngẩng , tim đập loạn nhịp:
“Vâng.”
Một nữa, ánh mắt Thời Yến khiến cô cảm giác:
Anh chỉ là sếp, mà còn là sẽ đổi cuộc đời cô theo cách cô thể tưởng tượng