Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tình Yêu Ngày Giông Bão - 6

Cập nhật lúc: 2025-05-19 05:24:53
Lượt xem: 1,517

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi ngửa mặt lên trời: “Tạm thời đừng quan tâm anh quen em bao lâu rồi, chuyện đó không quan trọng.”

 

Tạ Hựu khẽ nói: “Rất quan trọng.”

 

Tôi qua loa: “Rồi rồi, quan trọng lắm.”

 

Tôi chẳng tò mò gì chuyện anh quen tôi từ lúc nào.

 

Tôi chỉ quan tâm: “Lúc nãy anh nói có thật không đấy?”

 

Tạ Hựu kiên nhẫn: “Câu nào cơ?”

 

Tôi bắt đầu phấn khích: “Chuyện em sinh con rồi anh sẽ cho em mười triệu ấy! Nếu em sinh nó ra, anh thật sự sẽ cho em mười triệu chứ?”

 

Ánh mắt Tạ Hựu trở nên phức tạp.

 

Tôi vẫn luyên thuyên: “Nếu bây giờ anh chưa kết hôn thì sinh cũng được. Nhưng... khoan đã, em không thể sinh con ra rồi vứt cho anh nuôi còn em thì bỏ đi, nghe như buôn người vậy.”

 

Tôi có thể chấp nhận việc bỏ thai, nhưng không thể chấp nhận sinh con ra rồi giao cho người khác.

 

Tôi suy nghĩ một lát, cuối cùng nghĩ ra một giải pháp hoàn hảo: “Hay là anh kết hôn với em đi, như vậy chúng ta có thể cùng nhau nuôi con!”

 

Mẹ tôi thật ra cũng khá thích Đế Đô, nếu không thì hồi trẻ đã chẳng đến đây.

 

Thành phố phát triển tốt, cảnh quan đẹp, y tế thuộc hàng đầu.

 

Chỉ là chi phí sinh hoạt quá cao, sống ở Đế Đô thì chúng tôi không mua nổi nhà to, chất lượng sống chắc chắn sẽ thấp đi nhiều.

 

Nếu Tạ Hựu chịu đưa tôi gấp đôi số tiền, vậy tôi có thể mua cho mẹ một căn nhà rộng rãi hơn.

 

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

Con cũng có thể sinh ra, mà tôi cũng không cần phải cuốn gói rời đi.

 

Hơn nữa…

 

Tôi cũng khá thích anh ấy.

 

Quả đúng là một mũi tên trúng nhiều đích.

 

Tôi chớp mắt nhìn anh: “Thế nào?”

 

Tạ Hựu sững người.

 

Anh im lặng rất lâu.

 

Tôi bắt đầu hơi hụt hẫng.

 

“Không được sao?”

 

Rõ ràng đề nghị của tôi rất tuyệt mà.

 

Tạ Hựu bóp nhẹ cằm tôi, rồi hôn lên môi tôi.

 

Bị anh hôn quá nhiều, tôi gần như đã có phản xạ có điều kiện.

 

Tôi ôm lấy cổ anh, điều chỉnh hơi thở, phối hợp với anh, cảm nhận anh.

 

Nụ hôn kết thúc, giọng anh khàn khàn.

 

“Lương Dư, em đang cầu hôn anh sao?”

 

Hả?

 

Hả???

 

Cái đó gọi là cầu hôn á?

 

Tôi chỉ hỏi anh có muốn kết hôn không thôi mà.

 

Tôi ngơ ngác: “Chắc là vậy?”

 

Anh ôm chặt tôi hơn: “Lần sau mấy chuyện như thế, để anh làm.”

 

Là…

 

Để anh cầu hôn sao?

 

Một năm trôi qua, tôi vẫn cứ nghĩ trong mắt anh, tôi chỉ là em gái của tôi mà thôi.

 

Trông cậy vào anh ta chẳng bằng trông cậy heo mẹ leo cây.

 

Tôi nói thẳng hết những lời trong lòng: “Vậy chắc cả đời này em không lấy được chồng rồi.”

 

Tạ Hựu nheo mắt lại, toàn thân toát ra khí thế nguy hiểm.

 

Anh thong thả tháo đồng hồ: “Hửm?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tinh-yeu-ngay-giong-bao/6.html.]

 

*Tách —*

 

Dây đeo đồng hồ được gỡ ra.

 

Tim tôi khựng lại, tai đỏ bừng: “Anh làm gì đấy!! Không được như thế, em đang mang thai mà!”

 

“Anh có nói sai gì đâu, là do em không biết giữ mồm giữ miệng, cái gì cũng dám nói!”

 

Mỗi lần anh tháo đồng hồ như thế đều có nghĩa là tôi sắp “chết nhỏ” một lần.

 

Đầu óc anh đúng là toàn nghĩ mấy chuyện này thôi!

 

Tôi thấy anh căn bản không hề thích tôi, chỉ thích thân thể tôi thôi, hu hu...

 

Tạ Hựu chẳng thèm nghe tôi nói.

 

Anh quỳ nửa người lên ghế sau xe.

 

Dùng hành động để chứng minh.

 

Anh... biết mở miệng rồi.

 

Tôi che mặt lại: “Ghét anh lắm.”

 

Không phải kiểu mở miệng này mà!

 

12

 

Em gái tôi bỏ ra nước ngoài là do Tạ Hựu sắp xếp.

 

Mục đích chính là để thuận tiện trao lại hôn ước cho tôi.

 

Tôi nằm trong lòng anh, nhìn anh chuyển khoản năm triệu cho em gái, ghen đến mức muốn phát điên.

 

Tôi chọc vào n.g.ự.c anh: “Em gái em chẳng cần làm gì mà anh cũng cho năm triệu, tại sao em sinh con mà chỉ có mười triệu?”

 

Tạ Hựu xoa đầu tôi: “Là em tự nói muốn mười triệu, anh chỉ thuận theo ý em thôi.”

 

Tôi tròn mắt: “Vậy nên... anh không định đưa tiền thật à?”

 

Tạ Hựu nhéo má tôi: “Tiền của anh chẳng phải đều là của em sao?”

 

Tôi như mất hết hy vọng.

 

Xong rồi.

 

Câu trả lời này…

 

Rõ ràng là không định đưa tiền cho tôi thật rồi.

 

Không vui.

 

Tôi chui ra khỏi lòng anh.

 

Tôi muốn giận dỗi một lúc.

 

Tạ Hựu lại kéo tôi về ôm chặt vào lòng.

 

“Bật điện thoại lên xem đi.”

 

Tôi lôi điện thoại ra.

 

Nhận được một tin nhắn từ ngân hàng.

 

Tài khoản được chuyển vào: 10.000.000 tệ.

 

Tôi: !

 

Tôi đếm đi đếm lại mấy lần số 0, chắc chắn không nhầm, lập tức vui mừng ra mặt.

 

“Cảm ơn anh!”

 

Tạ Hựu mỉm cười nhìn tôi: “Bảo bối ngoan, đổi cách xưng hô đi.”

 

Tôi ghé sát tai anh, hạ giọng nói nhỏ: “Cảm ơn daddy~”

 

Anh đúng là quá đáng thật.

 

Giờ ở dưới giường cũng muốn tôi gọi như vậy.

 

Hư hỏng quá rồi.

 

Tạ Hựu thở gấp: “Bảo bối ngoan, anh bảo em gọi là ‘chồng’ cơ mà.”

 

Thì ra... đầu óc đầy mấy thứ đen tối là tôi chứ không phải anh.

Loading...