Tình Nhân Bé Nhỏ - 1

Cập nhật lúc: 2025-03-10 13:16:24
Lượt xem: 64

Chồng tôi nuôi một cô nhân tình ở bên ngoài, anh ta giấu giếm, sợ tôi biết.

Nhưng anh ta đâu ngờ, cô gái đó vì muốn được danh chính ngôn thuận mà đã tìm đến và đang ngồi đối diện tôi.

Lúc này tôi mới vỡ lẽ, mấy chục năm tương thân tương ái, anh ta đã không còn yêu tôi nữa.

Nếu còn yêu, làm sao có sự phản bội?

01

"Tôi và Lương Khoan đang ở bên nhau, chúng tôi thật lòng yêu nhau, chị hãy tác thành cho chúng tôi đi!"

Cô gái ấy nhan sắc bình thường, nhưng rất trẻ, trông chỉ khoảng hai mươi mấy tuổi, trên mặt là làn da căng tràn collagen.

Là thứ mà người phụ nữ sắp bốn mươi như tôi không thể sánh bằng.

Cô ta nghịch chiếc nhẫn kim cương trên tay, viên kim cương dưới ánh mặt trời phản chiếu ánh sáng chói lóa, khiến tôi có hơi khó mở mắt.

Tôi khẽ khuấy ly cà phê trên tay, trên mặt vẫn giữ nét bình tĩnh.

"Cô đến tìm tôi, Lương Khoan có biết không?"

Cô ta uống một ngụm cà phê, ánh mắt đắc ý nhìn tôi.

"Chuyện này cần anh ấy đồng ý sao? Nếu anh ấy yêu chị thì đã không có tôi rồi."

"À đúng rồi, anh ấy nói ở bên chị giống như tay trái nắm tay phải, chẳng có chút cảm giác nào cả."

"Còn ở bên tôi, anh ấy nói từng tế bào trên cơ thể đều như đang nhảy múa."

Cô ta đặt ly cà phê xuống, khóe miệng nở nụ cười đầy ác ý, giọng nói nhẹ nhàng vang lên.

"Anh ấy không ly hôn, không phải vì còn yêu chị..."  Cô ta cố tình ngừng lại, kéo dài giọng.

Cô ta cho rằng tôi sẽ tức giận phát điên, nhưng tôi vẫn điềm nhiên khuấy ly cà phê trong tay.

Tôi không còn là cô gái đôi mươi bốc đồng nữa.

Thấy không đạt được hiệu quả như mong muốn, cô ta cũng không vòng vo nữa.

"Chị đã ở bên anh ấy mấy chục năm, ngay cả chó mèo còn có tình cảm, huống hồ là con người."

"Anh ấy không còn yêu chị nữa, chị cứ cố chấp giữ lấy một người không yêu mình, có ý nghĩa gì không?"

Tôi khẽ cười lạnh: "Xem ra, anh ta không biết cô đến tìm tôi."

Tôi tiện tay bấm gọi điện thoại, bật loa ngoài, đặt lên bàn.

Giai điệu quen thuộc vang lên, "Điều lãng mạn nhất anh có thể nghĩ đến, chính là cùng em già đi từng ngày..."

Điện thoại vừa được bắt máy, giọng nói quen thuộc của Lương Khoan vang lên, mang theo sự ấm áp như mọi khi.

"Vợ ơi, hôm nay anh không phải tăng ca, lát nữa anh đến đón em nhé."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/tinh-nhan-be-nho/1.html.]

Tôi lạnh nhạt nhìn cô gái đối diện.

"Có ly hôn hay không, không phải chỉ do một mình tôi quyết định, cô nên nói thẳng với anh ta."

"Vợ à, em đang nói gì vậy? Ly hôn gì chứ? Em đang ở đâu, anh đến ngay đây!"  Giọng nói trong điện thoại mang theo sự hoảng hốt và lo lắng rõ rệt.

"Anh Khoan, em đang ở cùng Bạch Nhiễm."

Lời cô gái ấy vừa nói ra, giọng nói bên kia bỗng nhiên im bặt.

02

Người phụ nữ đã rời đi, cuối cùng tôi cũng có thể cúi xuống, thả lỏng cơ thể cứng đờ của mình. Nghĩ đến con gái, tôi vẫn cố gắng kéo lê thân xác mệt mỏi trở về nhà.

Vừa đẩy cửa ra, con gái liền nhào tới, vẻ mặt thần thần bí bí chỉ vào bếp:

"Mẹ, ba đang nấu ăn sao? Đây là bữa cơm đầu tiên ba nấu từ khi lên làm phó viện trưởng đấy… Có phải ba sắp thông báo chuyện gì vui không?"

Tôi vô lực xoa đầu con gái, thả mình xuống ghế sô pha.

"Mẹ? Mẹ sao vậy? Có phải mẹ mệt không?"

Tôi gật đầu: "Ngồi một lát là ổn thôi."

"Giáo viên chủ nhiệm lớp con nói, mấy ngày nữa sẽ có bài kiểm tra đánh giá năng lực, hai ngày này con phải cố gắng lên, bây giờ con đã lớp 12 rồi, không thể lơ là được."

"Yên tâm đi mẹ, mẹ còn không tin vào thực lực của con sao?"

Lúc này, Lương Khoan bưng món ăn từ trong bếp bước ra, vừa nhìn thấy tôi, ánh mắt anh ta không giấu được vẻ chột dạ.

"Vợ ơi, em về rồi à, đồ ăn đã nấu xong hết rồi, dọn dẹp một chút rồi ăn cơm thôi."  Giọng điệu mang theo chút nịnh nọt.

"Ối chà, sến súa quá đi mất." Con gái cười hì hì chạy vào bếp: "Ba, con giúp ba bưng đồ ăn."

"Ối trời ơi, ba quá đáng quá đi, hôm nay toàn là món mẹ thích ăn."

Bàn ăn nhanh chóng được lấp đầy bằng những món ăn ngon miệng, con gái nhìn Lương Khoan rồi ôm n.g.ự.c làm bộ bị tổn thương:

"Haizz, ba à, con bị tổn thương tinh thần rồi, người ta thường nói con gái là 'tình nhân bé nhỏ' của ba, nhưng con phát hiện ra rằng, 'tình nhân bé nhỏ' như con vĩnh viễn cũng 

không thể thay thế được vị trí của mẹ trong lòng ba."

Những lời trêu ghẹo như thế vốn luôn làm không khí gia đình thêm ấm áp, nhưng hôm nay, khi con bé nhắc đến cụm từ 'tình nhân bé nhỏ'…

Dù tôi đã qua cái tuổi bồng bột, trái tim vẫn nhói lên một cái.

Tôi rất muốn gào thét, nhưng nhìn nụ cười tươi tắn của con gái, tôi đành nhịn xuống.

Sắc mặt Lương Khoan cũng thay đổi một chút, cuối cùng chỉ hóa thành vẻ cưng chiều.

"Đúng vậy, ba và mẹ con là thanh mai trúc mã, mẹ con ở trong lòng ba, ai cũng không thể vượt qua được."

Nghe những lời này, tôi cảm thấy tức n.g.ự.c vô cùng.

Anh ta đang nói gì vậy? Dù có tìm người phụ nữ khác bên ngoài, tôi vẫn là số một trong nhà này sao?

Loading...