Hắn nhớ rõ, tôi quan tâm đến dạ dày hắn nhất, chỉ cần hắn kêu đau, tôi sẽ vứt bỏ mọi chuyện, lập tức bay xuyên quốc gia về ngay trong đêm, chỉ để chăm sóc hắn.
Tôi vô cảm nói: “Anh có c.h.ế.t cũng chẳng liên quan gì đến tôi.”
Ngay sau đó, tôi xoay người nắm tay Thẩm Tư Di đi ra ngoài: “Tư Di, đi thôi, đừng để lỡ mất thời gian xem kịch hôm nay.”
Tạ Trạch Nghiễn nhìn bóng lưng chúng tôi rời đi, ánh mắt trống rỗng và tuyệt vọng, ý thức tan rã ngay trong khoảnh khắc đó.
Tôi ngồi vào ghế phụ xe, thậm chí không thèm liếc nhìn Tạ Trạch Nghiễn một cái.
Thẩm Tư Di nhận ra tâm trạng tôi không tốt: “ n n, hay là tôi đưa em đến nơi khác dạo chơi nhé?”
“Em không sao đâu, đi nhanh thôi, hôm nay là buổi hẹn hò đầu tiên của chúng ta, đừng vì những người không liên quan mà làm hỏng.”
Sự thật là vậy, tôi rất hạnh phúc khi ở bên Thẩm Tư Di. Anh ấy để ý đến những cảm xúc nhỏ nhặt của tôi, quan tâm đến những điều tôi thích, luôn chuẩn bị bất ngờ cho tôi, và cũng rất tôn trọng tôi.
Đột nhiên nhận ra sự thất vọng của tôi, ánh mắt anh ấy kiên định mà dịu dàng: "Lương n, đừng sợ, hãy tin anh, đừng vì một lần thất bại mà lùi bước, dù em có thế nào, anh cũng yêu em."
Đúng vậy, quá khứ thế nào thì cũng đã là quá khứ.
Một người tự xưng là bác sĩ gọi điện cho tôi nói, Tạ Trạch Nghiễn vốn dĩ dạ dày không tốt, cộng thêm từ năm ngoái ngày nào cũng uống rượu quá độ, bây giờ đã bị ung thư dạ dày giai đoạn cuối.
"Các anh gọi nhầm rồi, tôi không phải người nhà hắn, cũng không quen hắn."
"Nhưng anh ta vẫn luôn gọi tên cô."
"Người trùng tên rất nhiều, hắn ta cho dù có c.h.ế.t thật, cũng chẳng liên quan gì đến tôi."
Tạ Trạch Nghiễn nghe thấy giọng điệu vô tình của tôi, ánh mắt hắn trở nên u tối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tinh-ngo/chuong-10.html.]
Một tháng sau, tôi và Thẩm Tư Di kết hôn.
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
Hôn lễ diễn ra long trọng, khách khứa đầy đủ đều mang theo lời chúc phúc.
Dưới ánh nắng ấm áp, tôi cuối cùng cũng bước đến hạnh phúc.
Lại nghe tin về Tạ Trạch Nghiễn là ba tháng sau.
Hắn ta c.h.ế.t rồi.
Lâm Thiền Y cũng c.h.ế.t rồi.
Sau khi hắn về nước, đã tìm ra tung tích của Lâm Thiền Y.
Năm đó, Lâm Thiền Y biết hắn thất thế, đã đá hắn, rồi lại móc nối với một phú hào khác.
Cô ta thậm chí còn cố ý chế giễu Tạ Trạch Nghiễn trong bữa tiệc rượu.
Tạ Trạch Nghiễn nhận rõ bộ mặt thật của cô ta.
Lần này Tạ Trạch Nghiễn về nước đã thu thập bằng chứng cô ta bị phú hào bao nuôi, gửi cho vợ cả của hắn ta. Bà vợ tìm đến tận nơi, rút hết vệ sĩ mà phú hào phái đi bảo vệ cô ta.
Mới tạo cơ hội để Tạ Trạch Nghiễn g.i.ế.c c.h.ế.t cô ta.
Tạ Trạch Nghiễn gửi cho tôi một lá thư, tôi còn chưa xem đã vứt đi rồi.
Nội dung trong thư là gì đã không còn quan trọng nữa.
Tôi nhìn sang Thẩm Tư Di bên cạnh, quan trọng là phải trân trọng người trước mắt.
(Hết)